Kính Ban Biên Tập SPQN và Quí Thầy ,Cô, Các Bạn đồng môn.
Nơi xứ phong xa xôi Diệu Phương vẫn nhớ về quê cũ... Gởi Quí vị một số hình DP và Những Hạt Giống VN mà Phương đang gieo ( Các em Lớp Việt Ngữ) trong mùa Giáng sinh 2014
KÍNH CHÚC QUÍ THẦY, CÔ VÀ CÁC BẠN ĐỒNG MÔN, CÁC BẠN LỚP 6 KHÓA 11:
MỘT NĂM MỚI 2015 TRÀN ĐẦY SỨC KHỎE, TÀI LỘC , MỌI SỰ THÀNH ĐẠT NHƯ Ý MUỐN !
Diệu Phương và Gia đình
Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015
Tin Buồn
Quý Thầy Cô cựu Giáo sư Trường Sư Phạm Quy Nhơn
Ban liên lạc cựu Giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn
Ban biên tập Trang spqn.blogspot.com
Quý Anh Chị em Cựu giáo sinh đồng môn các tỉnh thành trên toàn quôc và Hải ngoại .
* Được tin :
Anh Dương Xuân Tuệ, chồng của chị Dương Thị Hồng Tâm Khóa 9 SPQN, đã qua đời vào lúc 6g ngày 13.2.2015 tại Dalat sau một thời gian lâm bệnh.. Sáng 14.2.2015 anh em cựu giáo sinh SPQN tại Dalat đã đến viếng và chia buồn với chị Tâm và gia đình
Vĩnh biệt anh, một cựu học sinh Lycee Yersin rất giỏi tiếng Pháp và là một Facebooker dễ mến.
( Nguồn : Anh Phan Cu _ Da Lat trên Facebook )
Thành kính chia buồn cùng Tang quyến Chị Hồng Tâm và cầu mong anh linh của Anh Dương xuân Tuệ sớm về cõi niết bàn .
Ban liên lạc cựu Giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn
Ban biên tập Trang spqn.blogspot.com
Quý Anh Chị em Cựu giáo sinh đồng môn các tỉnh thành trên toàn quôc và Hải ngoại .
* Được tin :
Anh Dương Xuân Tuệ, chồng của chị Dương Thị Hồng Tâm Khóa 9 SPQN, đã qua đời vào lúc 6g ngày 13.2.2015 tại Dalat sau một thời gian lâm bệnh.. Sáng 14.2.2015 anh em cựu giáo sinh SPQN tại Dalat đã đến viếng và chia buồn với chị Tâm và gia đình
Vĩnh biệt anh, một cựu học sinh Lycee Yersin rất giỏi tiếng Pháp và là một Facebooker dễ mến.
( Nguồn : Anh Phan Cu _ Da Lat trên Facebook )
Thành kính chia buồn cùng Tang quyến Chị Hồng Tâm và cầu mong anh linh của Anh Dương xuân Tuệ sớm về cõi niết bàn .
Viết cho anh… Valentine đến rồi
Kim Loan
Anh
Sáng sớm nay, vợ chồng mình đang lục đục làm bếp thì nghe tiếng cô con gái :
- Happy Anniversary Ba Má ngày 3 tháng 2 !
Mình sững sốt, thì ra đó là ngày kỷ niệm đám cưới của mình mà mình không nhớ. Cô con gái mình hay thật, đã nhớ và nhắc. Còn gì vui bằng phải không anh !
- Cám ơn con… Vậy mà Ba Má đâu có nhớ !
- Con biết… Tại Ba Má bận rộn quá mà !
Lát sau, cậu con trai vừa thức dậy, cũng lên tiếng :
- Chúc mừng ba-mươi-tám năm ngày cưới của Ba Má !
- Hì hì hì…! Cám ơn con. Em con cũng vừa chúc mừng Ba Má đấy. Vui quá… Cám ơn hai đứa !
Đó… Anh thấy không, bọn nhỏ lớn hết rồi, cũng có chút hiểu biết rồi, nhớ cả ngày Thành Hôn của mình nữa. Thật vui ! Cái tình gia đình là ở đây; có cần đòi hỏi “hình thức cầu kỳ” gì đâu, phải không anh ! Cám ơn Trời Phật đã cho mình hai đứa con biết nghĩ đến mình qua những lời nói, qua những cử chỉ nhỏ nhặt như thế. Cái tình cảm ấy luôn bàng bạc quanh đây, quanh mái ấm gia đình mình. Em lại nhớ có lần anh nói : “Mong sao trên trái đất này, ngày nào cũng là ngày Valentine cả !”. Có phải cái tình cảm bàng bạc ấy cũng có ý nghiã “Valentine” không ? À, mà vài ngày nữa là đến Valentine’ s Day rồi. Nhanh quá… !
Nhớ năm nào anh viết bài “thơ” ngắn Hai Đóa Hoa Hồng nhân ngày Valentine của riêng mình. Em đọc lên cho hai con nghe; chẳng biết có hiểu gì không mà hai đứa thích lắm, nói “Ba viết dễ thương quá !” :
… … …
Hai đóa hoa hồng với đôi chỗ
nhám nhúa trầy trụa nhăn nheo,
nhưng vẫn ấm áp nồng nàn
và hy sinh cho nhau.
Hai đóa hồng có già đi
nhưng không héo,
không bao giờ héo,
phải không em !?
… … …
Anh
Sáng sớm nay, vợ chồng mình đang lục đục làm bếp thì nghe tiếng cô con gái :
- Happy Anniversary Ba Má ngày 3 tháng 2 !
Mình sững sốt, thì ra đó là ngày kỷ niệm đám cưới của mình mà mình không nhớ. Cô con gái mình hay thật, đã nhớ và nhắc. Còn gì vui bằng phải không anh !
- Cám ơn con… Vậy mà Ba Má đâu có nhớ !
- Con biết… Tại Ba Má bận rộn quá mà !
Lát sau, cậu con trai vừa thức dậy, cũng lên tiếng :
- Chúc mừng ba-mươi-tám năm ngày cưới của Ba Má !
- Hì hì hì…! Cám ơn con. Em con cũng vừa chúc mừng Ba Má đấy. Vui quá… Cám ơn hai đứa !
Đó… Anh thấy không, bọn nhỏ lớn hết rồi, cũng có chút hiểu biết rồi, nhớ cả ngày Thành Hôn của mình nữa. Thật vui ! Cái tình gia đình là ở đây; có cần đòi hỏi “hình thức cầu kỳ” gì đâu, phải không anh ! Cám ơn Trời Phật đã cho mình hai đứa con biết nghĩ đến mình qua những lời nói, qua những cử chỉ nhỏ nhặt như thế. Cái tình cảm ấy luôn bàng bạc quanh đây, quanh mái ấm gia đình mình. Em lại nhớ có lần anh nói : “Mong sao trên trái đất này, ngày nào cũng là ngày Valentine cả !”. Có phải cái tình cảm bàng bạc ấy cũng có ý nghiã “Valentine” không ? À, mà vài ngày nữa là đến Valentine’ s Day rồi. Nhanh quá… !
Nhớ năm nào anh viết bài “thơ” ngắn Hai Đóa Hoa Hồng nhân ngày Valentine của riêng mình. Em đọc lên cho hai con nghe; chẳng biết có hiểu gì không mà hai đứa thích lắm, nói “Ba viết dễ thương quá !” :
… … …
Hai đóa hoa hồng với đôi chỗ
nhám nhúa trầy trụa nhăn nheo,
nhưng vẫn ấm áp nồng nàn
và hy sinh cho nhau.
Hai đóa hồng có già đi
nhưng không héo,
không bao giờ héo,
phải không em !?
… … …
Cung chúc tân xuân
Hạc Ngàn . Nhị 10 _ Khóa 8
***Tôi kính lời cầu chúc Anh em cựu Giáo sinh Sư phạm Quy nhơn : Năm
mới mọi sự may mắn ,vui hưởng thanh nhàn cùng con cháu,Và hồi tưởng
những ký ức thật đep , êm đềm thời sinh viên cũng như trên bục giảng
Rượu đào Ta rót mừng Xuân
Nâng ly chúc tụng trước thềm Tân niên
Chúc em năm mới bình yên
Như mai vàng vẽ nét thiên thuở nào
Bình yên như những vì sao
Nét thanh tú điểm pha màu linh quang
Rượu đào nâng cốc mừng xuân
Uống say hỷ lạc cội nguồn chân như
Đất phù sinh,cõi vô dư
Lẽ hằng thanh khí : cũng từ một ta
Vui xuân dâng chúc lời hoa
Rượu say tuý luý một và vô biên...
Hương xuân...xuân khắp cõi miền
Tân xuân hỷ lạc như nhiên vạn hoà
( Xuân này gợi nhớ xuân xa...**
Qua cầu em đã tung tà áo bay !!!)
Hạc ngàn (N10K8)
{ ** Riêng tặng nhành hoa tuyết N3K9 con búp bê mùa xuân năm xưa:
Từ em bỏ áo cài hoa -Anh như cánh bướm chiều tà vẫn vơ ...
Mùa xuân em đã giã từ-Và thu tàn tạ anh chừ ngóng trông
HN.}
***Tôi kính lời cầu chúc Anh em cựu Giáo sinh Sư phạm Quy nhơn : Năm
mới mọi sự may mắn ,vui hưởng thanh nhàn cùng con cháu,Và hồi tưởng
những ký ức thật đep , êm đềm thời sinh viên cũng như trên bục giảng
Rượu đào Ta rót mừng Xuân
Nâng ly chúc tụng trước thềm Tân niên
Chúc em năm mới bình yên
Như mai vàng vẽ nét thiên thuở nào
Bình yên như những vì sao
Nét thanh tú điểm pha màu linh quang
Rượu đào nâng cốc mừng xuân
Uống say hỷ lạc cội nguồn chân như
Đất phù sinh,cõi vô dư
Lẽ hằng thanh khí : cũng từ một ta
Vui xuân dâng chúc lời hoa
Rượu say tuý luý một và vô biên...
Hương xuân...xuân khắp cõi miền
Tân xuân hỷ lạc như nhiên vạn hoà
( Xuân này gợi nhớ xuân xa...**
Qua cầu em đã tung tà áo bay !!!)
Hạc ngàn (N10K8)
{ ** Riêng tặng nhành hoa tuyết N3K9 con búp bê mùa xuân năm xưa:
Từ em bỏ áo cài hoa -Anh như cánh bướm chiều tà vẫn vơ ...
Mùa xuân em đã giã từ-Và thu tàn tạ anh chừ ngóng trông
HN.}
Thứ Sáu, 13 tháng 2, 2015
RỒI CŨNG QUA ĐI
Nguyễn Ái Tuyết _ Khóa 7
San Diego bắt đầu hè với mùa phượng tím, màu tím buồn như nỗi lòng tôi đang có khi bác sĩ báo cho tôi biết cuộc sống tôi không còn bao lâu nữa…khi bệnh cancer của tôi trở lại sau thời gian ngủ yên. Đón nhận tin trên với nỗi lòng trống rỗng lẫn dững dưng…Sinh lão bệnh tử là lẽ thường của tạo hóa, mình có đến thì có đi, chỉ tiếc một điều là mình ra đi khi chưa làm một điều gì gọi là trọn vẹn…
Nếu bảo rằng định mệnh của con người khi sinh ra được sắp sẵn dưới hình thức một ngôi sao tốt xấu thì định mệnh của cuộc đời tôi còn được ở dưới cả ngôi sao xấu nữa. Nhưng không sao, tôi đã chấp nhận nó từ lúc lên bốn tuổi sau một trận sốt tê liệt (polio) thì quãng thời gian còn nhỏ đó tôi cũng đã từng bò, từng lết để được sinh tồn. Cứ ngỡ như vậy đã đủ, nhưng không, tai vạ đầu đời chưa qua thì tai vạ cuối đời lại đến.
Chỉ với một cái ngã nhẹ nhàng cũng làm chân tôi bị gãy, cả năm trời trôi qua tôi cũng chưa đi được bước nào. Cứ tưởng như vậy cũng tạm xong, nhưng rồi đúng một năm sau tôi lại đón nhận một tin còn ngỡ ngàng hơn nữa. Sau nhiều ngày nôn ói dữ dội tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu và ở đây tôi được bác sĩ cho biết là tôi bị cancer thời kỳ thứ ba.
Tôi đón nhận từng lời nói từ bác sĩ với trạng thái ngỡ ngàng và chừng một tiềng đồng hồ sau đó tôi bắt đầu rơi lệ. Cuộc đời tôi đến như vậy và ra đi như vậy sao? Tôi đã khóc thật nhiều sau đó và trong tôi bao nhiêu ký ức hiện về từ thời thơ ấu cho đến tuổi thất tuần. Tù thuở bé tôi chỉ được chơi những trò chơi đơn giản nhất của một người không có thể lực bình thường…Những trò chơi như u- mọi, nhảy dây, lò cò…tôi chỉ đứng ngoài nhịn bạn chơi một cách thèm thuồng. Cho đến giờ phút này nghĩ lại tôi cũng còn cảm thấy chạnh lòng lẫn chút xót xa. Nếu bảo rằng cuộc sống là thiên đường thì tôi chưa nhìn thấy thiên đường trong cuộc sống. Nếu bảo rằng cuộc sống là địa ngục thì có thể nói tôi đang chìm trong địa ngục đó…
San Diego bắt đầu hè với mùa phượng tím, màu tím buồn như nỗi lòng tôi đang có khi bác sĩ báo cho tôi biết cuộc sống tôi không còn bao lâu nữa…khi bệnh cancer của tôi trở lại sau thời gian ngủ yên. Đón nhận tin trên với nỗi lòng trống rỗng lẫn dững dưng…Sinh lão bệnh tử là lẽ thường của tạo hóa, mình có đến thì có đi, chỉ tiếc một điều là mình ra đi khi chưa làm một điều gì gọi là trọn vẹn…
Chỉ với một cái ngã nhẹ nhàng cũng làm chân tôi bị gãy, cả năm trời trôi qua tôi cũng chưa đi được bước nào. Cứ tưởng như vậy cũng tạm xong, nhưng rồi đúng một năm sau tôi lại đón nhận một tin còn ngỡ ngàng hơn nữa. Sau nhiều ngày nôn ói dữ dội tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu và ở đây tôi được bác sĩ cho biết là tôi bị cancer thời kỳ thứ ba.
Tôi đón nhận từng lời nói từ bác sĩ với trạng thái ngỡ ngàng và chừng một tiềng đồng hồ sau đó tôi bắt đầu rơi lệ. Cuộc đời tôi đến như vậy và ra đi như vậy sao? Tôi đã khóc thật nhiều sau đó và trong tôi bao nhiêu ký ức hiện về từ thời thơ ấu cho đến tuổi thất tuần. Tù thuở bé tôi chỉ được chơi những trò chơi đơn giản nhất của một người không có thể lực bình thường…Những trò chơi như u- mọi, nhảy dây, lò cò…tôi chỉ đứng ngoài nhịn bạn chơi một cách thèm thuồng. Cho đến giờ phút này nghĩ lại tôi cũng còn cảm thấy chạnh lòng lẫn chút xót xa. Nếu bảo rằng cuộc sống là thiên đường thì tôi chưa nhìn thấy thiên đường trong cuộc sống. Nếu bảo rằng cuộc sống là địa ngục thì có thể nói tôi đang chìm trong địa ngục đó…
Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015
Tin Buồn
Quý Thầy Cô cựu Giáo sư Trường Sư Phạm Quy Nhơn
Ban liên lạc cựu Giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn
Ban biên tập Trang spqn.blogspot.com
Quý Anh Chị em Cựu giáo sinh đồng môn
Được tin :
Sau một thời gian lâm trọng bệnh, chị Nguyễn Thị Ái Tuyết cựu giáo sinh K7 SPQN, là hiền thê của bạn Võ Thành Nguyên, cựu giáo sinh lớp 5 K11 SPQN đã từ trần lúc 5h ngày 7 tháng 2 năm 2015 tại California- USA. Linh cửu sẽ được hỏa táng vào ngày 15-2-2015 .
Xin gửi lời chia buồn sâu sắc đến Gia quyến , cầu mong hương linh Chị Ái Tuyết _ Cựu Giáo sinh Khóa 7 Sư Phạm Quy Nhơn sớm về cõi niết bàn .
( Xin cảm ơn Cô Thanh Cảm _ K 11 đã chia sẻ thông tin này )
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)