Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015

CHO YÊU THƯƠNG TRỌN VẸN

                                       (Viết tặng những người phụ nữ nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3/2015)                     
                                                                                                                            Thanh Cảm

      
        Mấy ngày Tết cổ truyền đã qua, trời đất như vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ dài của đêm mùa xuân ngọt lịm. Sáng sớm, ánh nắng hồng ấm áp vươn vai ôm lấy bầu trời còn mát lạnh hơi sương và những con đường thơm hương của từng chuyến xe đầy hoa tỏa về mọi ngả!
      Tháng ba, tháng của những ngày xuân chín với sắc hồng phai của Sen, trắng muốt mỏng manh của những chùm Sưa, đỏ rực của Gạo hay đậm đà vàng cam của những cánh Vô Ưu! Tháng ba về với những chồi non biêng biếc xanh, chúm chím bên những nụ hoa  bung nở trên cành sau những e ấp dịu dàng của những ngày đầy lộc biếc. Và, những ngày tháng ba ngọt ngào hơn, đáng yêu hơn khi chị em phụ nữ chúng tôi đã có một ngày đặc biệt để được yêu thương và trân trọng!

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

HOA THÁNG BA.

                                                                         Thanh Cảm

        Tháng ba về!Tháng ba đong đưa vài sợi nắng cuối chiều rơi trên từng con đường nhỏ,nắng khẽ hôn vào những chiếc lá vàng xao xác trên đường,tiếng lá đuổi chạy trong gió lao xao một âm thanh gợi nhớ xa xôi…
        Tháng ba với những mảng trời đầy mây xanh nắng xanh,với những trưa vàng hanh hao đợi gió,với từng góc phố nhỏ chờ mưa về tưới mát ngọt lành và tháng ba gợi ta nhớ về những câu hát ngày xưa trong trẻo…
       “Mùng 8 tháng 3 em ra thăm vườn
        Chọn một bông hoa xinh tươi tặng cô giáo…”

       Thế là cũng đã hơn mười năm,từ ngày tôi vào Sài Gòn sống cùng gia đình thì hầu như mùng 8 tháng 3 năm nào cũng mang lại cho tôi những cảm xúc rưng lòng!Những lời chúc thương yêu, những dòng tin nhắn thân thiết,những bông hoa xinh xắn đến với tôi trong ngày này bằng những tấm chân tình của những người thân yêu nhất.
       Tháng ba về để tôi nhớ đến tháng ba quê tôi đẹp mỏng manh với những cánh hoa điệp vàng nhẹ nhàng đuổi bắt nhau trên con đường ven biển sóng sánh nắng chiều,để tôi nghe thoảng đâu đây mùi hương ngọc lan nở muộn thơm lừng trong công viên sân trường đầy gió,để tôi thấy dáng ai dịu dàng bên gốc trúc đào đỏ rực e ấp,bâng khuâng…Và,tháng ba về để tôi nhớ mẹ tôi giờ tóc đã bạc trắng cả mái đầu!
       Từ ngày ba tôi từ giã mẹ để đi về nơi xa,dáng mẹ đã gầy nhiều hơn trước,tóc mẹ đã bạc lại càng bạc thêm.Tuy không nói ra nhưng tôi biết trong tâm thức mẹ tôi hình bóng ba vẫn còn như thuở nào,ba vẫn bên mẹ sẻ chia đỡ đần,ba vẫn nhìn mẹ ấm áp bao dung. Ngày ba mất,mẹ không khóc nhưng sâu thẳm trong lòng tôi biết mẹ đau đớn vô cùng!Các em tôi hầu hết đều có gia đình riêng và đếu sống gần mẹ nên tôi cũng thấy yên tâm hơn mỗi khi trái gió trở trời,mà mẹ tôi thì đã già yếu lắm rồi.Vậy đấy,tuy không còn khỏe nhưng bà vẫn cứ muốn vào thăm chúng tôi và rất thích tham gia các cuộc hành hương về chùa đầu năm để cầu nguyện bình an cho con cháu.Mỗi năm,vào những ngày đáng nhớ,vợ chồng cậu con trai của tôi đều đến chào thăm và không quên tặng bà những món quà nhỏ,vậy mà mẹ tôi vui lắm,cứ có ai đến là bà lại mang chúng ra khoe với nụ cười rạng rỡ ấm nồng.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...