Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Hình ảnh gặp mặt kỷ niệm 45 năm Ngày ra Trường Sư Phạm Quy Nhơn _ Khóa 6

                                                                                                             1969-2014 tại Thành phố Huế
                                       

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Hình ảnh Kỷ niệm 40 Năm ra Trường của Khóa 11 Sư Phạm Quy Nhơn tại Thành phố biển Quy Nhơn

                   Ban Biên tập Trang Nhà cảm ơn Anh Vũ Hải Châu Khóa 10 Sư Phạm Quy Nhơn đã chia sẻ trên Youtube Clip Thầy Đặng văn Tháo đang phát biểu căn dặn những lời thật gần gũi thân thương với Anh chị em Cựu giáo sinh Khóa 11 Sư Phạm Quy Nhơn trong buổi Họp mặt này .  
                                           
     



                                       
                                 
                                 


Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Tin Buồn

BBT trang SPQN vừa nhận tin buồn:

Cụ ông Nguyễn Văn Khải (nguyên trưởng ty Mục súc tỉnh Quảng ngãi trước 1975) là Thân phụ của anh Nguyễn Như Lâm (khóa 8) và bạn Nguyễn Thị Cẩm Trang (khóa 12) vừa mới vừa tạ thế lúc 21 giờ ngày 24 tháng 7 năm 2014 (nhằm ngày 28 tháng 6 năm Giáp ngọ), hưởng thọ 93 tuổi. Linh cửu được quàn tại tư gia số 106 lô 06 cư xá Thanh Đa quận Bình Thạnh thành phố Hồ Chí Minh...và sẽ được an táng tại nghĩa trang Gò dưa Thủ đức vào lúc 06 giờ ngày 28 tháng 7 năm 2014. Xin thành thật chia buồn cùng anh Nguyễn Như Lâm, Cẩm Trang cùng tang quyến và nguyện cầu anh linh của Cụ Ông sớm về miền Tiên cảnh. 

Thành Kính Phân Ưu.

Xin thông báo cùng các bạn bè thân hữu gần xa biết để kính viếng và chia buồn.
BBT SPQN

Thư Của Thầy Hiệu Trưởng Trần Văn Mẫn gửi Khóa 11 Nhân Kỷ Niệm 40 Năm Ngày Mãn Khóa 1974-2014



     Anh Chị Em cựu giáo sinh Khóa 11 thương mến!
     Năm 2014 là năm chứng kiến nhiều cuộc hội ngộ rất ý nghĩa và thân thương mà Anh Chi Em cựu giáo sinh Sư Phạm Qui Nhơn đã trao nhau. Buổi hội ngộ nhân kỷ niệm 40 năm Mãn Khóa của Khóa 11 về trường Mẹ lần này đã một lần nữa cho thấy tình yêu thương mà Anh Chị Em đã có từ những ngày xa xưa ấy, những ngày quây quần bên nhau, miệt mài đèn sách, vui cười qua tiếng hát lời ca giữa tuổi đời ngây thơ, đã luôn luôn còn đong đầy vời vợi trong lòng của mỗi chúng ta.
     Anh Chị Em thương mến!
     Tôi mãi nhớ hoài những buổi gặp gỡ cùng Anh Chị Em, những trao đổi thân tình với Anh Chị Em về bài vở, về sự nghiệp tương lai, về những khắc khoải đời thường của hiện tại và những kỳ vọng hướng tới tương lai mà mỗi Anh Chi Em đều mang trong lòng…
     Tôi mãi nhớ hoài mỗi lần tôi có dịp đi ngang các khu nội trú, nhìn thấy các giáo sinh miệt mài bên đèn sách, nhớ về những hình ảnh của những lần tập văn nghệ rộn ràng lời ca và tiếng cười của mọi người, về những ngày cùng tham dự với giáo sinh trong những chuyến thực tập, những bữa trưa nội trú vang vọng tiếng cười ấm áp của giáo sinh trong phòng ăn “ Câu lạc bộ”…Tất cả bây giờ chỉ còn là kỷ niệm của một quãng đời mà theo tôi, mỗi chúng ta khó có thể nào quên…
     Nhìn lại những kỷ niệm ấy, khi mỗi chúng ta đã đi và cảm nhận thật nhiều trên chuyến đò riêng cuộc đời, tôi tin rằng mỗi chúng ta đều cảm thấy trân quý hơn, yêu thương nhau hơn khi nghĩ về nhau hôm nay, khi nghĩ về quãng đời Sư Phạm Qui Nhơn mà nay đã trôi vào một dĩ vãng thật êm đềm…
     Anh Chị Em thương mến!
     Khóa 11 là khóa đã để lại trong tôi nhiều kỷ niệm thật thân thương, gần gủi. Tôi vẫn thường cảm thấy ấm áp khi biết rằng Đêm Mãn Khóa với “Câu chuyện lửa tàn” vào hạ tuần tháng 6 năm 1974 ấy đã trở thành một kỷ niệm không quên của khóa học này. Nhớ lại đêm giã từ ấy, tôi vẫn như còn nghe văng vẳng đâu đây lời chúng ta đã chia sẻ cùng nhau: “ Anh chị em hãy thỉnh thoảng nhớ đến trường cũ và nhất là luôn luôn nhớ đến nhau, thương mến nhau, nâng đỡ nhau trên từng bước đường đời”, và rằng, “ trên đường đời sẽ có nhiều đêm không có những ánh trăng sao, nhưng trong lòng chúng ta ánh trăng sẽ chẳng bao giờ tàn, vì mãi mãi chúng ta có lòng thương mến nhau…”
     Ngày hôm nay, khi các Anh Chi Em thực hiện chuyến về trường Mẹ. Anh Chị Em đã sống đúng theo tâm tình của Đêm Mãn Khóa ấy. Như một triết học gia nổi tiếng người Ý Lucius Annaeus Seneca đã từng nói về tình bạn:  “One of the most beautiful qualities of true friendship is to understand and to be understood”, (tạm dịch là: Một trong những giá trị đẹp nhất của tình bạn thật sự là hiểu và được hiểu). Tôi nghĩ rằng, kỷ niệm 40 năm ngày Mãn Khóa của Khóa 11 tại phố biển Qui Nhơn lần này đã nói được ý nghĩa của tình bạn mà giữa Anh Chị Em đã gầy dựng và vun xới từ bấy lâu nay.
     Trong ý tưởng trên, tôi chân tình cầu chúc Anh Chị Em Khóa 11 vạn sự an lành và sẽ có một cuộc hội ngộ thật nhiều niềm vui và đầy ý nghĩa.

     Thân chào Anh Chị Em
     Trần Văn Mẫn
     Cựu Hiệu Trưởng trường Sư Phạm Qui nhơn

THĂM THẦY

                                                        Kính tặng Thầy cựu Hiệu Trưởng Trường SPQN TRẦN VĂN MẪN
                                       
Tác giả bài thơ : Người đầu tiên bên phải Hình 
                       Bốn đứa trò xưa đến thăm Thầy,
                  Trời Cali bóng xế về tây,
                  Lá hoa cây cảnh không người tưới,
                  Cành nhãn khô queo, trái rụng đầy,

                 Thầy tôi tóc trắng đẹp như Tiên,
                  Mắt sáng, môi son, miệng cười hiền,
                  Đôi lúc nhớ,quên...chừng luyếc tiếc,
                  Chừng như vương vấn nỗi niềm riêng.

                  Một đời mẫu mực, một NGƯỜI THẦY,
                  Nhân ái,khiêm nhường...đạo đức thay !
                  Đào tạo lớp người sau kế tục,
                  Tiếp tay xây dựng nước non này !

Về Qui Nhơn Đi Em!

                                    Thương tặng Quý Anh Chị Cựu Giáo Sinh K11 Sư Phạm Qui Nhơn, nhân kỷ                                                                                                   niệm 40 năm ngày Mãn Khóa 1974- 2014.
                                                                                                            Châu Thị Thanh Cảm

                   

Em có về Qui Nhơn không em?
Về với quê hương đong tràn nỗi nhớ
Vắng bóng em, con đường quen bỏ ngỏ
Đợi em về duyên dáng nét kiêu sa

             Em có về Qui Nhơn không em ơi?
             Biển xanh cát vàng mỏi mòn chờ em đó
             Ghềnh đá bạc bốn mươi năm thương nhớ
             Xa nhau lâu rồi, em còn nhớ không em?

Em có về Qui Nhơn không em?
Bao năm em xa biển cồn cào mong nhớ 
Chiều công viên trải nắng hồng rực rỡ
Biết đến khi nào em quay gót về thăm?

CHƯƠNG TRÌNH CHÍNH THỨC BUỔI GẶP MẶT KHÓA 11 TẠI THÀNH PHỐ BIỂN QUY NHƠN

                           
              Ban tổ chức hội khóa 11 Quy Nhơn tiến hành họp vào lúc 8h ngày 6/7/2014 tại Trung tâm Hội nghị PETEC. Thành phần Ban tổ chức gồm: Nguyễn Dũng, Tô Bá Tùng, Nguyễn Sĩ Tạo, Lê Văn Thuận.   


Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

TRƯỜNG XƯA

                                                                                                                         Nguyễn thị Thọ
                                                         
                             Mái trường Sư Phạm của tôi ơi
                       Lối cũ đường xưa giã biệt rồi
                       Lắm lúc u buồn nghe nỗi nhớ
                       Một thời cắp sách đã xa xôi

                       Văng vẳng đâu đây gió gọi thầm
                       Tưởng lời Thầy dạy thuở xa xăm
                       Ta đi tìm mãi hương mùa cũ
                       Chỉ thấy u hoài theo tháng năm

                       Muốn thăm trường cũ lối về đâu ?
                       Biển lớn làm sao bắc nhịp cầu
                       Ta vẫn bên này xa cố quận
                       Bao nhiêu nhung nhớ bấy hồn đau

CÓ NHỮNG ĐIỀU CHƯA KỊP NÓI

             ( Thân tặng cựu giáo sinh 13 khóa Sư Phạm Qui Nhơn
                                                       Đặng Văn Bồn Giáo Sư Giáo Dục Cộng Đồng )
Lạc Như trích từ đặc san Sư Phạm Qui Nhơn Hải Ngoại năm 2008 ( Hoa Kỳ ) để tưởng nhớ Thầy !
                                                     

 Có những điều chưa nói với các em...
Bụi phấn trắng những bạc màu năm tháng
Tội ngồi đây giữa hai bờ hữu hạn
Thuyền các em trên dòng chảy mênh mông

Tôi từng ước đời réo gọi mùa xuân
Cho các em hoa nở cành lá thắm
Cho các em tấu vang những khúc nhạc
Cho các em lên đàng đẹp ngày mai

Những điều ấy hình như chưa kịp nói......
Tôi như kẻ chăn cừu lạc đàn chiên
Để bây giờ giữa bụi trắng thời gian
Tôi chợt nhớ chợt vui buồn chợt tiếc

Trời và biển Qui Nhơn màu xanh biếc
Các em về nghe sóng vỗ ngàn khơi
Và có thấy bọt trắng quá đi thôi
Vẫn giữ mãi mối nghĩa tình xưa cũ

Ở nơi đây những phố phường xa lạ
Bốn phương trời vẫn là chốn yên bình?
Hương thời gian dẫu quá đổi vô tình
Thì cứ để cho lòng mình chợt sáng 
                      


Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

MÙA LỘC VỪNG NƠI ẤY...

                                                                                                                   Irene
                                                 

              Ngôi nhà yên ắng nằm trên con đường Hàn Thuyên. Trước sân có hai cây lộc vừng. Có lẽ chẳng ai còn nhớ chính xác là nó được trồng từ lúc nào? Chỉ mang máng lúc đầu mới trông thấy, một cây ốm nhom còn một cây thì chỉ là cái gốc. Rồi cứ thế hàng năm, hàng năm, trải qua bao mùa mưa nắng nó lớn dần lên tự bao giờ. Và mùa hè này đã thấy nó trưởng thành, phổng phao cao lớn, xum xuê cành lá. 
Ở Đà Nẵng, người ta thường thích trồng cây lộc vừng vì nghe nói rằng theo phong thủy, cây lộc vừng là cây mang đến mọi điều may mắn. Theo ông bà xưa thì lộc ứng với tài lộc, vừng là nhỏ nhưng nhiều. Nói tóm lại, đó là niềm khát khao của những người dân ở vùng đất miền Trung gầy guộc này! Trồng cây lộc vừng để mong mang lại nhiều tài lộc, sự thịnh vượng, đem đến bình an cho gia chủ.
Thân cây xù xì, nứt nẻ. Tuy cũng là lộc vừng nhưng hai cây là hai loại khác nhau. Một cây lá nhỏ tròn, ngọn vươn dài. Cành chia ra nhiều nhánh và đầu cành lại đâm ra nhiều lá non xanh. Cây còn lại là cây lộc vừng rừng. Gốc cây to, lá nhọn và lá lớn hơn gấp nhiều lần. Trên ngọn có rất nhiều búp xanh nõn chen chúc nhau vươn lên mạnh mẽ. 
Lá cây lộc vừng có nhiều màu theo từng tầng. Trên cùng là những búp lộc có màu tía, rồi đến những lá xanh non nõn, cuối cùng là khối lá xanh um tươi tắn quây quần rậm rạp, không còn thấy cành chỉ thấy lá là lá.

Tháng sáu miền Trung có những ngày thời tiết khắc nghiệt. Nắng như những dòng lửa phủ xuống mặt đất. Trời nóng như thiêu như đốt. Từng luồng gió Nam thổi hừng hực, hừng hực như tạt cả cái chảo lửa vào. Mọi vật hầu như héo khô, giòn rụm trong nắng. Trên con đường, không khí nóng quyện vào nhau thành từng sợi, từng sợi mỏng manh từ mặt đất bốc lên, bốc lên uốn lượn nhẹ tênh. Thế mà nhờ những hàng cây lộc vừng xanh tươi tỏa bóng mát đó đã làm dịu bớt đi cơn nắng nóng và che rợp cả một con đường dài, làm mát cả khoảng sân nhà.
Kỳ lạ thay! Những lúc như thế lộc vừng lại ra hoa. Nó bắt đầu trổ hoa vào đầu tháng sáu. Bất ngờ len lén từ đầu cành đâm ra một sợi  non xanh, lớn và dài ra với những nụ tròn nho nhỏ. Một sớm mai bước ra sân, chợt thấy dưới gốc cây có một số hoa rụng xúm xít nằm cạnh nhau. Nhìn lên bên trên là một dây hoa. Mỗi hoa nhỏ, có bốn cánh và vô số sợi rua màu đỏ. Một cây hoa màu đỏ còn một cây hoa màu hồng tươi. Từng tua hoa buông thõng xuống như sợi của một bức mành trông nhẹ nhàng uyển chuyển thướt tha mềm mại.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...