Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

TỰ KHÚC NGÀY XUÂN

                                                                          Châu Thanh Cảm

           Sài Gòn cuối năm trời trở lạnh, cái se lạnh len lỏi nhè nhẹ thổi vào lòng người những nổi buồn không tên, man mác…đâu đó thoảng trong không gian một giai điệu da diết, buồn tênh vang lên từ căn hộ bên cạnh “…Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống.  Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông. Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời.  Cùng mây xám về ngang lưng trời. . . Đêm đông, ôi ta nhớ nhung đường về xa xa.  Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình yêu đương.  Đêm đông,  ta lê bước chân phong trần tha phương.  Có ai thấu tình cô lữ đêm đông không nhà…. ”Và,  tôi như nghe lòng mình đang khóc!

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2012

XUÂN VỀ, NHỚ TẾT !

                      Irene.

         Một mùa xuân nữa lại về! Ở cái đất Phương Nam này không có cái rét buốt của những ngày cuối đông, không có gió Tết hây hẩy lùa trong nắng và hình như trong không khí của những ngày cuối năm thiêu thiếu một cái gì đó? À ! phải rồi, nhà nhà, người người không có cái rộn rịp đồng loạt dọn dẹp lại nhà cửa, quét vôi, sơn cửa, làm bánh mứt…chuẩn bị Tết.Thoảng trong gió, không có  mùi thơm của mứt gừng, mứt dừa… của bánh in, bánh thuẫn…và trước mỗi nhà không có nồi bánh chưng, bánh tét khói tỏa nghi ngút… Tôi nhìn xung quanh mà cảm thấy tâm hồn mình lạc lõng, chới với. Những người xa quê, Tết đến lòng lại nao nao nhớ quê. Nhớ những ngày tháng đón Tết nơi quê nhà.
          Ở nơi vùng đất miền Trung ấy, năm nào cũng vậy vừa sang tháng chạp ta, khi mà mùa đông khép lại nhường chỗ cho mùa xuân bắt đầu ngự trị. Tiết trời trở nên ấm áp, cây cối vụt rạo rực đâm chồi nảy lộc, muôn hoa đua nhau khoe sắc. Vạn vật như hồi sinh, một chu kì mới bắt đầu với bao hy vọng mùa xuân mới chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.

Tặng Con Rồng - Thơ - Đàm Khánh Hỷ



                        Hàm rồng ngậm hạt minh châu,
                                                Ai đem lửa bếp rọi bầu càn khôn?
                        Sơn hà đại địa trống trơn,
                         Mặt trời hoảng hốt nổi cơn gió  đầy.
                         Phượng Hoàng trải  nắng trên cây;
                         Lý Ngư  gieo ánh trăng đầy lòng sông.
                         Xin đừng gạn đục khơi trong,
                          Một con mắt mở nghìn trùng mây tan
    
                                                                                                        Đ. Khánh Hỷ

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

Thư Xuân Hải Ngoại

Hôm nay là còn đúng hai tuần nữa thì đến ngày Tết cổ truyền của chúng ta, chạnh lòng nhớ đến người thân, bạn bè giờ còn tha hương nơi phương xa... xin gởi bài hát này thương tặng đến hết thảy bạn bè mà vì hoàn cảnh không thể có mặt nơi quê nhà trong ngày Tét đến; ngày của đoàn tụ, của yêu thương...



Tác giả: Trầm Tử Thiêng

Ước gì giờ này mẹ đang ôm con trong lòng mà ru
Cho mẹ con nghe hương xuân trao cha mới vài xuân đầu
Ước gì từ một thời xưa êm đềm thành mùa xuân mới
Hoa rộ đầy trời mẹ ban cho con xuân vừa nằm nôi

Ước gì giờ này anh đang ôm em xuân về ngoài kia
Mối tình bình yên đôi ta không lo lắng gì chia lìa
Thế mà người tình phải đi, thế mà cuộc tình tan vỡ
Thân phận bềnh bồng để xuân trôi qua âm thầm đợi mong

Thư xuân từ ngàn phương
Mang nỗi lòng người tha phương
Ôm ấp tình hoài hương
Thư xuân là rượu cay
Tương tư rót tràn trên giấy
Bên trời đông tuyết say

Ước gì giờ này nhạc đang du dương trong bài tình xuân
Bên này nằm nghe quê hương bên kia pháo nổ tưng bừng
Chan hoà nhạc lòng lả lơi, mơ người về từ muôn lối
Suối tuôn lệ mừng vòng tay thân yêu ôm trọn mùa xuân

Ước gì giờ này anh đang ôm em xuân về ngoài kia
Mối tình bình yên đôi ta không lo lắng gì chia lìa
Thế mà người tình phải đi, thế mà cuộc tình tan vỡ
Thân phận bềnh bồng để xuân trôi qua âm thầm đợi mong

Thư xuân từ ngàn phương
Mang nỗi lòng người tha phương
Ôm ấp tình hoài hương
Thư xuân là rượu cay
Tương tư rót tràn trên giấy
Bên trời đông tuyết say

Ước gì giờ này nhạc đang du dương trong bài tình xuân
Bên này nằm nghe quê hương bên kia pháo nổ tưng bừng
Chan hoà nhạc lòng lả lơi, mơ người về từ muôn lối
Suối tuôn lệ mừng vòng tay thân yêu ôm trọn mùa xuân

Chan hoà nhạc lòng lả lơi, mơ người về từ muôn lối
Suối tuôn lệ mừng vòng tay thân yêu ôm trọn mùa xuân...

Tiện ích mới

BBT: Trang SPQN vừa đưa vào sử dụng một tiện ích mới, trang sẽ tự động mỗi ngày một lần gởi đến email của bạn một thông báo khi trong ngày đó trên trang có thêm bài viết mới... Để đăng ký sử dụng tiện ích này, xin bạn nhập địa chỉ Email của mình vào mục Follow by Email rồi nhấn Submit...


Khi đã đăng ký xong, Bạn sẽ nhận được một email xác nhận đăng ký từ Feedburner, bạn cần phải click vào Link trong email để xác nhận, việc đăng ký đã hoàn thành;

Từ đây mỗi khi trang SPQN có bài viết mới thì cuối ngày đó bạn sẽ nhận được 1 email thông báo, và bạn có thể click vào đường link để đọc ngay những bài viết mới.
Chúc các bạn đăng ký thành công để có thể thường xuyên theo dõi hoạt động của trang nhà.
Thân ái.
SPQN

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

Quà quê nghèo

. Truyện ngắn: Huỳnh Vô Thường
           1
Mặt tươi rói, thằng Hướng báo tin nó đã tìm được chỗ làm cho tôi và nó trong dịp hè, tiền công cũng khá. Tôi mừng nhưng hơi buồn. Vậy là này tôi lại không về nhà, ở lại Qui Nhơn ráng “cày” kiếm chút tiền trang trải học phí, và…
Thấy tôi buồn, thằng Hướng vỗ vai tôi, giọng tỏ ra thông cảm:
- Nhớ nhà hả? Mày tranh thủ về nhà rồi vài bữa quay ra cũng kịp mà!
- Ờ…
- Hết tiền rồi chứ gì? Ai biểu nghèo mà sang, theo em Thu có nước…phá sản!
Thằng Hướng cười hắc hắc vẻ khoái chí lắm, nhưng cuối cùng nó cũng dúi vào tay tôi hơn trăm ngàn, ra lệnh:
- Cầm lấy! Lo thu xếp đi liền, tao thấy mày nhớ nhà lắm đa!
Tôi cảm động, định cám ơn nó. Nó đã đoán biết, phẩy tay:
- Vẽ chuyện! Tao cho mượn chớ có cho mày luôn đâu!...
             2
      Chuyến xe Qui Nhơn – Nha Trang cuối cùng trong ngày bắt đầu rời bến. Nắng đã tắt hẳn làm cho không gian có vẻ buồn buồn. Bến xe vẫn còn nhộn nhịp với những người lao động đen đúa, bụi bặm…
- Thường ơi!
Tôi giật mình quay cổ lại. Thằng Hướng đang chạy theo với tay đưa cho tôi một cái bọc nóng ấm. Rồi nó dừng lại vẫy tay…Hai trái bắp luộc trong tay làm tôi xúc động vô cùng. Ôi, thương cái thằng bạn chí cốt “dân Thừa Thiên” quá chừng!

Chùm Thơ của Nguyễn Sỹ Hứa.

Trước bảng đen - Thơ - Nguyễn Sĩ Hứa

Phơi phới lòng non trang giấy mới
Bốn mươi đôi mắt ngước nhìn lên
Lần theo tiếng trống tôi vào lớp
Soi mắt mình trong mắt các em

Ôi chao vời vợi từng đôi mắt
Phấp phổng trào dâng một ánh nhìn
Chờ đợi bao điều thầy sắp ngỏ
Mỗi lời phát khởi một lòng tin

Tôi đứng mỗi ngày trên bục giảng
 Mỗi giờ lên lớp quá thân quen
Bao lời tôi nói từ rung cảm
Làn mắt giao hòa vẫn ánh lên

Đâu dễ chi tôi ngăn xúc động
Ngược về thơ ấu tuổi vô lo
Bao bài học mới đang chờ lúc
Lấp lánh ngời lên mắt học trò

Ôi phút giây nào trước bảng đen
Bình thường sao quá đỗi thiêng liêng
Cho tôi nhìn thẳng từng đôi mắt
Để trưởng thành lên với các em.
                 N.S.H ( K.2)

Nghịch cảnh những nẻo đường đến trường

 Nghịch cảnh những nẻo đường đến trường
– Trẻ ở thành phố đi học được đưa đón chăm chút cẩn thận; còn đường đến trường của nhiều trẻ nhiều nơi khác vô cùng gian khổ, hiểm nguy.Phóng viên Lê Anh Dũng theo chân những em nhỏ trên mọi miền của đất nước cảm nhận sự khác biệt này.
Những học trò nhí của trường tiểu học Lý Thường Kiệt (Phố Nguyễn Khuyến, Hà Nội) được đưa đón tận cổng trường với sự chăm chút của người thân.


Gần một trăm học sinh Trường tiểu học Tĩnh Bắc (xã Tĩnh Bắc, huyện Lộc Bình, Lạng Sơn) hàng ngày phải lội qua dòng sông Kỳ Cùng ít nhất 2 lần để đến trường, Vào mùa mưa, nước lên cao toàn bộ số học sinh này phải nghỉ học.

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Sự Tình Tháng Chạp - Thơ - Đàm Khánh Hỷ


Lưỡng  long triều nguyệt  phương Đông,
Trong nhà bếp táo hai ông một bà.
Mỗi năm tháng  Chạp hăm ba,
Thiếu, đủ, việc nhà, việc nước  tính xong.
Người ta sắp sửa đón xuân,
Ông táo thì mừng, bà táo chưa vui:
“Gió đưa ông táo về trời,
Bà táo ở lại chịu lời đắng cay!”
***
Cá Lý Ngư sầu tư biếng lội;
Chim Phượng Hoàng sầu bạn biếng bay.
Ba mươi  Táo  lại về đây
Đôi ta như thể Rồng-Mây trên trời!

Đ.Khánh Hỷ

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Chùm thơ của Huỳnh Vô Thường



Về thăm trường cũ - Thơ- Huỳnh Vô Thường

Bạn bè một thuở yêu - tin
Bây giờ vạn nẻo biết tìm nơi đâu
Đứa thành đạt, đứa lao xao
Hè sang nguyên một sắc màu phượng xưa

Trường quê mấy độ nắng mưa
Các em thơ vẫn sớm trưa học hành
Trở về nhặt tiếng ve xanh
Bâng khuâng lối cũ một mình ngẩn ngơ

Áo ai bay lẫn vào thơ
Chút hương lảng đảng mơ hồ chiêm bao
Long lanh kỷ niệm ngọt ngào
Đâu hay sương khói bay vào tịch nhiên

Bao năm thế lộ chông chênh
Cờ thua dở nước lênh đênh phận người
Vẫn không quên được một thời
Buồn vui trong suốt nụ cười mến trao

Chiều chơi vơi nhớ nao nao
Áo ai thấp thoáng trắng màu thời gian.
                                H.V.T ( K.5)

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...