Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Thông Báo

Trang SPQN xin thông báo:

Qua buổi làm việc cùng BLL SPQN tại Sài Gòn ngày 5/1/2014, trang SPQN hiện đã có người Quản Trị và Ban Biên Tập mới: 
  1. Anh Trần Hữu An, K11 (Quản Trị viên)
  2. Trần Thị Ren (Biên Tập viên)
  3. Châu Thị Thanh Cảm ( Biên Tập viên)
Admin và ban BT sẽ cùng làm việc trong những ngày tới để tiếp tục đăng bài đã tồn lại trong thời gian qua.
Mong tiếp tục nhận được sự ủng hộ và cộng tác của quí Thầy Cô cùng quí anh chị đồng môn.

Thân ái.

SPQN

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Tình Đồng Môn


Giang Lam

Mấy hôm nay ở đây bầu trời xám xịt, cứ vào khoảng bốn giờ chiều là trời sụp tối khác với mùa hè đến chín giờ đêm mặt trời mới tắt. Bầu trời cứ như thế suốt cả tuần và nhiệt độ ban ngày khoảng từ 0o tới 50, còn ban đêm chỉ còn lại là độ âm. Mùa đông đến và tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết màu trắng to có, nhỏ có xôm xốp như mưa bụi từ trên trời rơi xuống nhè nhẹ và rồi bắt đầu phủ đều lên tất cả cành cây ngọn cỏ. Chỉ trong chốc lát, cảnh vật trở nên một màu trắng toát và sáng hơn lên. Cứ thế những bông hoa tuyết phủ càng lúc càng dày, thỉnh thoảng có cơn gió thổi làm những bông tuyết là là bay theo gió, những cành cây trơ ra không còn một chiếc lá thì giờ đây được khoác lên mình một màu trắng của tuyết. Nhất là mấy cây thông mọc tầng tầng, trên nền lá xanh được phủ đầy màu trắng của tuyết. Một người dân sống ở xứ sở nhiệt đới như tôi, quanh năm đón ánh nắng nóng của mặt trời, lần đầu nhìn thấy một cảm giác là lạ hay hay. Bên cảm giác lạ lẫm và hay hay đó, màu trắng của tuyết còn mang đến sự lạnh lẽo và cô đơn.
Mùa đông đã đến nên ai cũng vội vã tìm nơi sưởi ấm và tránh cái lạnh lẽo, bên ngoài những chú ngỗng trời cũng hối hả tìm nơi trú đông. Những con vịt trời chới với bay theo đàn ngỗng để di cư về một nơi ấm áp hơn tạm xa cái giá rét. Tôi cũng không có dịp đi ra ngoài vì sợ lạnh, cứ  ngồi trong nhà mà quan sát cảnh vật qua những ô cửa sổ và tôi cũng không có bạn bè ở đây để mà liên lạc.


Giá như ở nhà dù trời mưa hay nắng, bạn bè chúng tôi cứ thường xuyên ới ới gọi nhau để mà trò chuyện hỏi thăm nhau thật là vui. Tôi đã đến một nơi xa nửa vòng trái đất thế này, biết tìm đâu ra cảm giác có bạn bè cùng hàn huyên tâm sự…Những người hàng xóm tốt bụng là người bản xứ, gặp nhau chỉ chào hỏi thế thôi. Hôm nay đọc thông báo trên trang mạng lại đóng cửa, buồn ơi là buồn!!! Tôi viết vài dòng gởi đến Admin với mong muốn bạn ấy tiếp tục đảm nhiệm công việc. Nhưng rồi vài giờ sau tôi  nhận được email và bất ngờ hơn là bạn ấy đang ở cùng thành phố này. Thế là chúng tôi nói chuyện qua điện thoại và cùng hẹn là sẽ gặp nhau. Đúng là có duyên thì gặp, chứ mấy lần trước vào Sài Gòn tôi có đến nhà hàng Trầu Cau sáng chủ nhật nhưng không gặp được anh bạn này. Một người bạn mà lúc trước năm 75, tối tối thường xuất hiện trên truyền hình trong phần tin tức. Dạo đó, chỉ biết là đồng môn Sư Phạm, chứ không quen. Bây giờ thì tôi lại biết thêm anh bạn đó đã hơn hai năm qua xây dựng và đóng góp cho trang mạng. Mang đến niềm vui cho anh em cựu Sư Phạm, trong đó có tôi. Qua câu chuyện tôi được biết Admin đang thật hạnh phúc, anh đã đến đây để được sống những ngày mùa đông ấm áp bên mẹ già và vui vầy cùng con cháu. Thông qua Admin, tôi cũng được có cơ hội nói chuyện với cô giáo Phương, một người tâm huyết gìn giữ tiếng Việt cho con em người Việt ở thành phố này. Ngày còn đi học Sư Phạm, tôi thường gặp Phương trên những chuyến xe lam và bây giờ tôi được  đọc những bài viết hay của cô ấy trên trang mạng.


Như đã hẹn vào một ngày ngoài trời thật lạnh và tuyết phủ trắng đầy sân, Phương đã cùng Admin lái xe đến. Ba chúng tôi vui mừng trò chuyện bên chén trà vui vẻ, rôm rả và ấm áp. Bỏ quên cái giá rét của mùa đông ngoài cửa, chúng tôi nói thật nhiều và trong đó có việc trang mạng để qua đó cảm thông với công việc mà Admin đã đảm nhận. Chúng tôi chụp hình chung để kỷ niệm ngày gặp nhau ở một nơi xa xôi này. Gặp nhau lúc mà ba chúng tôi đều lên chức ông, bà. Mái tóc đã bạc, chúng tôi hỏi thăm về nhau thật ân cần. Thấy mình trẻ lại như thời tuổi hai mươi, thuở mới bước chân vào trường Sư Phạm. Ngoài trời, tuyết vẫn rơi đều và trong nhà chúng tôi vẫn bên nhau trò chuyện say sưa. Câu chuyện tưởng chừng như không dứt vì bao nhiêu năm mới gặp lại nhau. Rồi chúng tôi cũng đành chia tay nhau trong luyến tiếc vì Phương có giờ dạy vào buổi chiều.
Tình đồng môn Sư Phạm Quy Nhơn thật tuyệt, mặc dù trước đó chúng tôi chỉ biết chứ không quen. Thế mà khi nghe tin về nhau ở một nơi xa xôi lạnh lẽo thế này chúng tôi vẫn tìm đến để gặp và trở nên thân tình. Tôi trân quý tình cảm này và mong rằng tình đồng môn vẫn luôn mãi ấm áp, bền vững.
 

Giang Lam
Toronto, tháng 11/2013

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

Một Số Hình Ảnh Cafe tháng 1/2014
































Thông Báo

Trang SPQN xin thông báo:

Qua buổi làm việc cùng BLL SPQN tại Sài Gòn ngày 5/1/2014, trang SPQN hiện đã có người Quản Trị và Ban Biên Tập mới: 
  1. Anh Trần Hữu An, K11 (Quản Trị viên)
  2. Trần Thị Ren (Biên Tập viên)
  3. Châu Thị Thanh Cảm ( Biên Tập viên)
Admin và ban BT sẽ cùng làm việc trong những ngày tới để tiếp tục đăng bài đã tồn lại trong thời gian qua.
Mong tiếp tục nhận được sự ủng hộ và cộng tác của quí Thầy Cô cùng quí anh chị đồng môn.

Thân ái.

SPQN

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Thư Ngỏ của Admin

Kính thưa quí Thầy Cô,
Thưa quí anh chị CGS SPQN
Cùng quí bạn đọc thân mến.

Tính đến nay đã là hai năm rưỡi kể từ ngày trang Blog này được mở ra (tháng 5/2011), thời gian cũng kể là dài so với một trang Web không chuyên... Từ mục đích ban đầu chỉ đơn giản là tạo một phương tiện thông tin và cổ vũ cho sự kiện Kỷ niệm 50 Năm ngày thành lập trường SPQN; nhưng dần dà đến nay trang Blog đã trở thành một sân chơi có ý nghĩa hơn, khi là nơi gặp gỡ, giao lưu của rất đông bạn bè đồng môn của mọi khóa học... Với hơn 700 bài viết và hàng ngàn bình luận, trang Blog đã là một cầu nối tình cảm cho bao bạn bè dù khác lớp, khác khóa... dù ở nhiều địa phương khác nhau... dù trong nước hay ngoài nước... được cảm thấy gần gũi, thân tình hơn...
Và cũng từ ý định ban đầu là mình chỉ là người khởi tạo rồi sau đó sẽ chuyển giao cho một tập thể năng động, sáng tạo và có điều kiện hơn... song qua nhiều lần vận động vẫn không có anh chị nào đứng ra nhận lãnh giúp, nên Admin đành phải một mình làm công việc quản trị và biên tập cho đến ngày hôm nay...
Theo Email gởi cho BLL SPQN ngày 4/11 (qua anh Lê Trung Thận và Nguyễn Chí Hải), chúng tôi đã trình bày lý do là hiện không có thời gian cũng như năng lực để thực hiện công việc quản trị của mình thêm được nữa, mong BLL tìm và giới thiệu người để Admin có thể chuyển giao công việc trong thời hạn 2 tuần... đến nay thời hạn đã hết nhưng vẫn không có thêm phản hồi nào khác của BLL nên chúng tôi đành quyết định:
  1. Admin vẫn tiếp tục nhận và đăng bài lên trang cho đến hết ngày 25/11/2013, sau ngày này dù trang Blog vẫn được mở song sẽ không có bài viết mới.
  2. Do không có người trông coi nên sau ngày 25/11, bạn đọc vào xem trang chỉ được đọc bài viết mà không thể để lại bình luận hay nhận xét.
  3. Bài vở gởi về sau ngày 25/11 sẽ được ban Biên tập và Admin mới xem xét đăng dần ngay khi có nhân sự tiếp nhận trang.
  4. Trong thời gian trang Blog ngưng hoạt động, mọi bài vở xin cứ tiếp tục gởi về theo địa chỉ: spqn1962@gmail.com
Kính thưa quí Thầy Cô,
Thưa quí anh chị CGS SPQN

Việc tạm ngưng hoạt động của trang SPQN là một việc chẳng đặng đừng, Admin trang SPQN chỉ biết xin mọi người thông cảm và qua đây chúng tôi xin chân thành cám ơn tất cả bạn bè về những cộng tác, chia xẻ với Admin trong thời gian qua để giúp trang SPQN được tồn tại và vận hành tốt đẹp đến ngày hôm nay.

Chân thành cám ơn và chúc sức khỏe đến tất cả.
Thân ái.

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Người Về Chiều Nay - Ý Lan



Người Về chiều nay hay đêm mai?
Người sắp đi hay đã đi rồi
Muôn vì hành tinh rung rung
Lung linh thềm ga vắng
Hay rượu tàn run trên môi...
Người về nhặt sao rơi đêm nay
Tàu vẫn đi trên những con đường bụi mờ
Sao đường tàu không đi quanh
Cho con tàu xuôi bến
Tay người lại trong tay tôi

Đêm vẫn trôi canh dài bồi hồi
Ai tiễn ai nên hẹn nhiều lời
Biết bao điều thương yêu
Tàn đêm bên quán nhỏ
Sân ga vời vợi nhớ
Chuyện tâm tư thành thơ
Mà người về nơi đâu nơi đâu?
Tàu vẫn đi nên có người vẫn đợi chờ
Sương lạnh nhẹ rơi trên vai ai
Trăm con tàu trăm lối
Tôi đưa người hay đưa tôi ?

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...