Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

TIN BUỒN

                                                                                    Nguồn ảnh và bài viết : Anh Phan Cu


             




     Vĩnh biệt bạn đồng môn Nguyễn Đình Xê, lớp Nhị 6 Khóa 5 SPQN
Sau một thời gian dài bị tai biến nằm một chỗ, bạn Nguyễn Đình Xê, lớp Nhị 6/Khóa 5 đã vĩnh viễn ra đi tại tư gia ở Phường Thủy Phương, Thị xã Hương Thủy, Thừa Thiên Huế.
     Được biết, trước khi vào học Trường SPQN,Nguyễn Đình Xê đã tốt nghiệp Trường Cán sự Y tế Huế nhưng vì yêu thích nghề dạy học quá nên đã bỏ việc để thi vào trường sư phạm. Anh là một người hoạt bát, hòa đồng với mọi người, được các bạn đồng khóa rất quý mến.
     Anh mất đi để lại nhiều tiếc thương cho gia đình và bạn bè.

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

Thân gởi các bạn khoá 5 và quý đồng môn SPQN toàn khoá

                                                                                                                       Đặng thị Diệp




                     






Thân gởi các bạn khoá 5 và quý đồng môn SPQN toàn khoá
Trong bạn bè chúng ta mỗi người mỗi hoàn cảnh
nhân đây toi xin mạo muội gởi đến quý bằng hữu SPQN về hoàn cảnh của bạn Lê Huyền khoá 5 SPQN.
Trong những năm mới vào đời anh Huyền về dạy ở Đà lạt. Sau 1975 về Huế. Ở với Mẹ già. Khi mẹ anh mất anh sống độc thân và nhiều lần vật vả đau ốm đến cuối cùng bị tậm thần. Anh đã ở trai tâm thần Bình Điền Huế rất lâu khoáng hơn 20 năm nay. Chúng toi có nhiều lần đòng góp để các bạn k 5 ở Huế thăm viếng đến thời gian này thấy bạn Huyền quá tội vì gia đình đơn chiếc trước đó có ông chú thỉnh thoảng thăm viếng mà nay ông quá già rồi nen chỉ có các bạn mình đến thăm thoi.
Thấy vậy tôi cùng các bạn k 5 gỏi đến các ban xin hảo tâm giúp đỡ bạn Huyền đế lo phấn cuối đời cho bạn Huyền kẻo thấy bạn quá co đơn lạnh lẽo
Nếu có sự quan tâm xin
các bạn Liên lạc với Đặng Thị Diệp. Số điện thoại : 0903604725.
Hoặc anh. Phan Tấn Tô Số điện thoai : 0914126176
Ở hái ngoại xin Liên lac với bạn Kim Liên ở Bắc CALI ( Mỹ )
Chúng toi xin thành thật cám ơn trước tấm lòng tương thântương ái của quý đồng môn
Trân trọng kính chào
Đặng Thị Diệp K 5

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

HẸN NHAU .

                                                                                                                                 Hong Ha



           



Ảnh tác giả 

                      HẸN NHAU .
                                          (Thân tặng quí ACE )

      Chúng tôi hẹn nhau cuối tuần mỗi tháng ,
      Chỉ để gặp nhau trao những nụ cười !
      Tình bạn đồng môn ngày càng thắm thiết ,
      Càng lúc càng gần hơn thuở đôi mươi !

Nhìn nhau qua nét thời gian phôi phai ,
Bên nhau - đâu cần biết đến ngày mai...
Ánh mắt trao nhau  vẫn luôn ấm áp ,
Miên man chuyện ngắn nối chuyện dài !

      Bên những ly cà phê , yaourt , nước chanh ...
      Nhấm giọt nồng thơm , uống tấm chân tình
      Ánh mắt trao nhau " thay lời muốn nói "
      Mình còn gặp nhau , đời còn bình minh !

Ghi lại hình nhau qua chiếc Iphone
Vai lại quàng vai , mắt cười long lanh
Mình lại hẹn nhau : cuối tuần mỗi tháng
Sẽ kể nhau nghe - câu chuyện để dành !

                                                  HH 2016 .

TA TIỄN NHAU... BIỀN BIỆT

                                                                                                                         Dan Thanh


                   




    Một sớm thu gió heo may nhè nhẹ
    Nỗi nhớ dịu dàng mà rưng rức trong tim
    Biển cô đơn mãi trầm lặng im lìm
    Mùa thu chết , bãi xa buồn cát trắng

Con còng nhỏ ưu tư nằm ngóng nắng
Bóng vo tròn run trong gió heo may
Bãi đá xôn xao
Ghềnh Ráng chiều nay
Cánh buồm lạnh tảo tần ngoài xa tít

    Có phải không anh
    Quy Nhơn ơi !
    Tha thiết
    Kỉ niệm nào hằn trên phiến đá xưa
    Còn nhớ không anh
    Cánh phượng đỏ giao mùa
    Chiều nội trú thẩn thờ qua song cửa

Con còng nhỏ chờ ai mà lần lữa
Dấu chân buồn in trên cát hôm nao
Sóng vỗ bờ xa
Mây trắng trên cao
Cổng trường khép
Ta tiễn nhau
Biền biệt ...
      ( Trở lại trường nhận nhiệm sở , tháng 9/1967 )

CÔ GIÁO SINH NHO NHỎ

                                                                                                                       DUY KHOA


               





                                               Năm sáu tám tôi vào Sư Phạm
                                               Tóc còn thắt bím mặt ngây thơ
                                               Ai cũng nhìn tôi...ai cũng ngó
                                               Thẹn thùng bẽn lẽn dị làm sao.

      Mùa tựu trường năm 1968. Tôi đã trúng tuyển vào trường Sư Phạm Qui Nhơn khóa bảy <1968-1970>. Tôi rất vui mừng, rất hãnh diện vì thuở đó miền Trung và Cao Nguyên Trung Phần Việt Nam chi có một trường Sư Phạm ni thôi. Muốn dự thi phải có bằng Tú tài và qua một kỳ thi tuyển. Tôi nhớ hôm thi vấn đáp, vị giám khảo thứ ba hỏi tôi:
-Tại sao em muốn làm cô giáo ?
- Dạ thưa Thầy. Em muốn làm cô giáo tại vì em rất yêu thích và thương mến các trẻ em .
Tôi thấy ba vị giám khảo nhìn tôi cười. Linh tính cho tôi biết. Tôi đậu rồi.
Mẹ tôi đón tôi ngoài cổng trường thi. Tôi hớn hở khoe với mẹ.
-Mẹ ơi...! Con đậu chắc rồi mẹ à.
Mẹ cười xoa đầu tôi.
- Con nhỏ ni...!
Kỳ tuyễn sinh này. Thí sinh dự thi rất đông. Nhưng đậu chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tôi đã đem vinh dự cho gia đình tôi. Nhất là cho mẹ của tôi. Mặt tôi tươi sáng bao nhiêu thì mặt me tôi càng vui càng rạng rỡ hơn. Mẹ dắt tôi đi phố Đà Nẵng mua thưởng cho tôi cái đồng hồ đeo tay nạm vàng mười tám thật tốt, thật đẹp cùng với áo quần vở bút, vali để đi học. Tôi vừa đi vừa nhảy. Mẹ mắng yêu tôi.
- Con là nữ giáo sinh Sư Phạm rồi đó. Con gái nên dịu dàng, thùy mị nghe con.
- Dạ thưa mẹ con nghe rồi.
Nhưng thật tình tôi chỉ muốn chạy u về nhà để ngắm nghía, để mân mê những món quà mẹ mới mua cho tôi.
      Rồi cũng đến ngày nhập học. Lúc ở phi trường Đà Nẵng chờ máy bay đi Qui Nhơn. Tôi thấy mấy chị cùng khóa bảy với tôi chị nào cũng nức nở, sụt sùi, đầm đìa nước mắt. Tôi tự hỏi ?
- Được đi học Sư Phạm. Được ở nội trú. Trong túi rủng rỉnh tiền. Vui quá đi thôi...! Tại răng mấy chị ni buồn chi dữ rứa hé...?
Nhưng khi tôi bước lên máy bay. Không còn mẹ bên mình nữa, tôi cảm thấy lo lo. Lần đầu tiên tôi rời nhà đi học xa. Trường Sư Phạm, Thầy Cô bạn bè, nội trú. Tất cả đều mới mẻ, đều xa lạ đối với tôi. Trí tưởng tôi đang phiêu lưu. Bỗng loa phóng thanh vang vang.
- Máy bay sắp hạ cánh xuống phi trường Qui Nhơn. Yêu cầu hành khách cài dây an toàn và giữ trật tự.
      Tôi tựa lưng vào ghế nhìn ra ngoài khung cứa sổ máy bay. Những áng mây trắng nối gót trôi qua , bầu trời trong xanh , người tôi bồng bềnh. Thành phố Qui Nhơn từ từ hiện rỏ trong tầm mắt tôi. Rồi phi trường , chiều đã về trên phố thị Qui Nhơn. Chúng tôi đón xe lam vô trường Sư Phạm. Sân trường đầy tiếng chim hót líu lo. Chú thì đậu trên cành hoa sứ , chú thì đong đưa trên các cành dương. Nhiều chú chim giương mắt nhìn tôi hình như đang thầm hỏi.
- Này cô giáo sinh nho nhỏ kia. Cô từ đâu đến vậy hở cô ?

      Chao ôi...! Trường Sư Phạm đối với tôi là một giấc mơ tuyệt vời. Là mục tiêu mà tôi phải đạt tới. Là thử thách mà tôi phải vượt qua. Lòng tôi thật háo hức, thật là hồ hởi. .... !!!

                     
                                                                 Đặng Nam Phương

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

TRỞ LẠI HUẾ THƯƠNG..

                                                                                                                      Cam Chau Thi Thanh


                           



Tháng 9, Huế vào thu!
Không như thu Hà Nội, lãng mạn ngọt ngào mà cũng không như Sài Gòn, thu đến rồi đi kiêu sa, bất chợt... Thu Huế tuy không những con đường lao xao vàng lá, không bầu trời ôm kín sắc mây... mà mùa thu vẫn rộng, vẫn cứ nhẹ như thơ, vẫn cứ óng ả rơi trên từng nỗi nhớ, vẫn đắm say lòng người và níu hồn lữ khách... Mùa thu Huế thanh tao dịu dàng từng góc phố, choàng phủ những thành quách rêu phong trầm mặc, ôm lấy cả đất trời dịu ngọt tinh khôi...
Chúng tôi trở lại Huế khi mùa thu đang chín, khi cơn mưa thu bất chợt đổ nhẹ lên từng con đường bình yên đến lạ. Có đến Huế khi tiết trời sang thu mới cảm nhận được cái se lòng thổn thức của khách tha hương, mới cảm nhận được cái tình Huế nó mang mang sầu lắng... Và, có đi dưới cơn mưa thu của Huế, có ngắm nhìn bóng hoàng hôn phủ xuống những thành quách rêu phong mới thấy ôi... sao mà yêu cái nét tịch lặng rất Huế ấy vô cùng...!
Không hẹn, mà chúng tôi, những cựu giáo sinh Sư Phạm Qui Nhơn từ khắp các Tỉnh Thành cùng về với Huế, cùng chung niềm vui kỷ niệm nửa thế kỷ vào trường Khóa 5, khóa đàn anh đàn chị của tôi. Chúng tôi, gần 300 cựu giáo sinh các khóa, đến Huế, đến với tình đồng môn, với nghĩa bạn bè, đến với nụ cười rạng rỡ trên từng gương mặt đã hằn dấu thời gian... Không màng gì đến cái tuổi thất thập cổ lai, cũng chẳng để tâm chi đến cái nắm tay giờ chừng như ngắn lại... Mặc thời gian vô tình trên đôi cánh, mặc hoàng hôn cuộc đời đã nhạt nắng vàng phai, chúng tôi cứ vậy nhận ra nhau, gọi tên nhau và rồi nắm lấy tay nhau trong rộn rã tiếng nói cười...
Hòa cùng các anh chị các bạn, đoàn SPQN/Sài Gòn chúng tôi đến Huế với gần 50 anh chị em. Gần 50 con tim đến Huế với cả tấm lòng và tình yêu mang tên ngôi trường yêu dấu - Sư Phạm Qui Nhơn. Với nhiệt tình và sự tổ chức chu đáo của chị trưởng đoàn Đặng Diệp, chúng tôi đã có một chuyến đi ắp đầy kỷ niệm, một chuyến đi mang theo nhiều tiếng cười, nhiều niềm vui đến Huế, đến với đồng môn để rồi khi trở về lại nghe lòng mình bùi ngùi tiếc nhớ...
Sân bay Phú Bài đón những bước chân đầu tiên chúng tôi bằng nụ cười thân thiện, bằng bó hoa thắm đượm tình nghĩa mà đồng môn Huế đang chờ đón chào mừng. Nắng như nhẹ hơn, trời như cao hơn và tình đồng môn chúng tôi thì mênh mang, nồng ấm. Huế và những con đường đưa chúng tôi về khách sạn Phước An đầy nắng, nắng nhảy nhót trên những hàng cây, nắng trải vàng trên con đường trưa yên vắng. Không như những đô thị nhộn nhịp bon chen, những con đường ở đây thấp thoáng nét u trầm yên tịch... màu thu ngăn ngắt xanh vướng víu trên những ngọn cây, hơi thu ươm vàng trên những tường rêu cổ kính... chợt thấy lòng bình yên, chợt nghe con tim mình lắng xuống bên một giai điệu dịu dàng...
Trở lại Huế thương bài thơ khắc trong chiếc nón
Em cầm trên tray ra đứng bờ sông
Sông Hương nước chảy thuyền trôi lững lờ
Em trao nón đợi và em hẹn hò...


             

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

SƯ PHẠM QUI NHƠN DA LAT

                                                                                                             Nguồn : Anh Phan Cu


               





Còn gặp nhau thì hãy cứ vui....
Sau khi lắng nghe và tham khảo ý kiến của nhiều anh chi em SPQN trên cả nước, anh Lê Quang Long khóa 1, Trưởng ban Liên lạc SPQN Dalat-Lâm Đồng đã có một số quyết định nội bộ như sau :
1. Thời gian tổ chức họp mặt: 22 và 23.12.2016
2. Vận động các nữ đồng môn tại Dalat-Lâm Đồng, nhất là tại Dalat may áo dài đồng phục.
3. Đặt trước khách sạn cho đồng môn các tỉnh, thành khác về dự, đảm bảo không tăng giá trong dịp Noel.
4. Tăng cường việc thông tin, gởi giấy mời để anh chị em đồng môn khắp cả nước về dự được nhiều. 
Ban Liên lạc SPQN Dalat-Lâm Đồng sẽ thông báo chính thức trên Facebook, trang blogspot của SPQN và gởi giấy mời từ đầu tháng 11.12.2016.
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời
(TNHK)
Ghi chú: Ảnh bên trên là Ban Liên lạc SPQN Dalat-Lâm Đồng.

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

VĂN NGHỆ _ Khóa 5 SƯ PHẠM QUI NHƠN _ THÀNH PHỐ HUẾ

                                 


Khóa 5 SƯ PHẠM QUI NHƠN _ THÀNH PHỐ HUẾ

                           Họp mặt SPQN , 2016 tại Huế 
                     Kỉ niệm nửa thế kỷ vào trường - Khóa 5
         * Ngày 10-11/09/2016
Tại khách sạn Điện Biên , số 7 Điện biên phủ _ Thành phố Huế 
         * Thành phần : Khóa 5 và đồng môn thân hữu SPQN các khóa .
          Nguồn ( Source ) ảnh : Quý ACE cựu giáo sinh SPQN các tỉnh thành đã post trên mạng xã hội Facebook . ·






                              



                




LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...