Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

NGÀY HỘI NGỘ - 55 NĂM TÌNH ĐỒNG MÔN SƯ PHẠM QUI NHƠN

     NGÀY HỘI NGỘ -55 NĂM TÌNH ĐỒNG MÔN SPQN

     Bây giờ thì chúng ta đã tuổi già xế bóng,tóc ngã hai màu,mắt mờ chân run,người nhỏ nhất cũng đã ngoài sáu mươi,có huynh trưởng đã chạm ngưỡng tám chục ..Ngọn lửa tình đồng môn trong mỗi trái tim của người cựu Giáo Sinh SPQN luôn luôn bùng cháy ! Thao thức về trường cũ ,tìm lại bạn xưa luôn.......
     Ngày hội ngộ sắp đến,mong rằng ngọn lửa ấy không bao giờ tắt khi trái tim chúng ta còn nhịp đập ....
                                        ( Khoa Đinh)

     Trường đã xa rồi tuổi ấu thơ
     Muôn trùng hoài niệm ngỡ trong mơ.!
     Từ khi xếp bút đời trăm ngã..
     Mấy thuở tao phùng dạ ngẩn ngơ.!
                                          Duy Khoa


Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

BỨC TÂM THƯ CỦA THẦY HIỆU TRƯỞNG

CÂU CHUYỆN LỬA TÀN
(trích đoạn bài diễn văn của Thầy Hiệu Trưởng)
Của Thầy Hiệu Trưởng trường Sư Phạm Quy Nhơn nói với các giáo sinh khóa 11 trong ĐÊM MÃN KHÓA hạ tuần tháng 6 năm 1974.
Anh chị em giáo sinh khóa 11 thân mến.
Đêm đã khuya, lửa cũng gần tắt, trước khi chia tay, tôi muốn nói với anh chị em đôi lời trong câu chuyện lửa tàn đêm nay.
Nhìn khu trường với những hàng thông trầm lặng, từng chứng kiến bao bước chân anh chị em đi về. Những công viên hoa sứ nở muộn, những dãy hành lang heo hút gió đông hay phơi phới gió hè, dẫn vào những căn phòng nội trú, rộn ràng bao buồn vui đèn sách và tình bạn ý quê. Nghe mỗi khi đêm xuống từ lòng đại dương sóng xa vọng lại nhiều thương nhớ bâng khuâng, ưu tư vời vợi. Những hình ảnh và âm thanh đó như thì thầm nhắc lại bao kỷ niệm vui buồn Anh Chị Em đã có nơi đây, gợi lại bao sinh hoạt đã cùng nhau tham dự: nào những tối cuối tuần ngồi bên chén trà “hội hữu” hay “bạn đường” nghe thơ nhạc hay nghe nhau kể lễ chuyện đời. Nào những ngày đi công tác xã hội hay thực tập giáo dục cộng đồng bận rộn với dân quê, những buổi du ngoạn tươi mát ý đời, những đêm văn nghệ rộn ràng niềm vui, cũng như nghững sáng chiều thường xuyên thảo luận, học tập về chuyên môn…tất cả đều nói lên những tâm tình Anh Chị Em đã có với nhau, với ngôi trường này.
Sau đêm nay, Anh Chị Em sẽ rời ghế nhà trường chia tay về hè để sau đó vào đờichứ không còn trở lại trường cũ như mùa thu năm trước. Chúng tôi cầu cúc Anh Chị em gặp nhiều niềm vui trong đời, những niềm vui sâu xa từ trong lòng mà có hơn là từ bên ngoài mà nên.
Tục ngữ ta có câu: “Câu chuyện nên quen, chuyến đò nên nghĩa”. Anh Chị Em đã cùng nhau đi chung một chuyến đò dài. Nay tuy chưa đến bến cùng của sông nước nhưng mỗi người phải chia tay sang những con thuyền khác để lại tiếp tục hành trình dẫn tới quê hương xa.
Giây phút phân ly nào chẳng đượm buồn và đó cũng là thân phận con người trên cõi thế. Nhưng như trăng khuyết rồi tròn, ly hợp cũng là lẽ thường của cuộc sống, miễn sao trong cách xa mà vẫn không xa cách, và miễn sao mỗi đổi thay đều mang mãi một chiều hướng. Anh Chị Em hãy chấp nhận nỗi buồncách xa trong tim, vẫn còn những niềm vui gặp gỡ đây đó trên bước đường nghề nghiệp, ở một nẻo nào trên dải đất quê hương này.
Đời Anh Chị Em còn dài, dài đủ để không uổng công thắp sáng niềm tin trong đêm tối thiếu những ánh trăng sao soi dẫn bước chân Anh Chị Em đi.
Anh Chị em hãy thỉnh thoảng nhớ đến trường cũ và nhất là luôn luôn nhớ đến nhau, thương mến nhau, nâng đỡ nhau trên những bước đường đời.
Trong những ngày Anh Chị Em sống nơi đây, chúng tôi không nghĩ là đã làm được tất cả cho Anh Chị Em nhưng chúng tôi đã hết lòng với Anh chị Em.
Phần Anh Chị em trong hai năm qua đã cùng nhau đi trên một chuyến đò mà trong hành trình có những chiều xuống đêm về, cắm sào dừng nghỉ ở nhiều bến nước, ngắm trăng thanh gió mát cho vui trên bước giang hồ mà vẫn nhắn nhủ nhau rằng những bến nước ấy chưa phải là bến cùng của quê hương xa.
Nay chuyến đò chung đã đến lúc rẽ bến. Mỗi lữ khách phải rời đò để đi tiếp lộ trình còn dài. Chặng đường sẽ vắng vẻ hơn và lữ khách sẽ cảm thấy thấm thía nỗi cô đơn trên đường đời. Nhưng Anh Chị Em nên nhớ thân phận con người là cô đơn, trong cô đơn ta gặp được mình, ta gặp được người, ta gặp được trời. Nhưng cô đơn mà đừng cô độc. Muốn vậy Anh Chị em hãy luôn luôn nhớ đến nhau, thương mến nhau, nâng đỡ nhau trên những bước đường đời.
Anh Chị Em thương mến,
Trên con đường nghề nghiệp đã chọn, Anh Chị Em hãy can đảm bước lên, niềm tin của Anh Chị em ấy là niềm tin của chúng tôi và cũng là ý đợi của quê hương này.
Cuộc đời là một cuộc đi tìm để được gặp, và trên hành trình tìm gặp đó, hành trang của chúng ta phải đủ nhưng đơn giản. Trút bỏ những giận ghét vẩn vơ, những bận tâm vô ích, những so đo nặng nề để được nhẹ nhàng như cánh diều nương gió lên cao.
Thương mến từ biệt Anh Chị Em
Hiệu Trưởng trường Sư Phạm Qui Nhơn.
Trần Văn Mẫn.
PAGE SƯ PHẠM QUI NHƠN 1962-1975
TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU
Cô Phan Liên : Hội ái hữu SƯ PHẠM QUI NHƠN BẮC CALI
SAN JOSE , CA
11-06-2017
Kính cáo :
NGUỒN VIDEO : JOHN PHAN
An huu Tran biên tập lại thành từng clip ngắn .
( CÒN TIẾP )
Xin mời quý thầy cô , quý ACE cựu giáo sinh Trường đón theo dõi .


HỘI NGỘ HÈ 2017 _ SƯ PHẠM QUI NHƠN BẮC CALI


                                                                 SAN JOSE , CA
                                                                    11-06-2017






Thí sinh đặc biệt

                                                                                                                 Trần Văn Quế khóa 4



                         





     Có lẽ tôi là thí sinh đặc biệt kỳ thi vào SPQN năm 65...thi viết tại H.Đ thi Huế (trường Nguyễn Tri Phương)...vì điều kiện gia đình,anh bạn xin cho tôi việc làm tại Qui nhơn,nên phải vào gấp...mà kết quả thì chưa có,đành bỏ thôi,đi làm gần hai tháng thì gia đình bảo về Đà nẵng ra Huế thi Khẩu vấn,đường xa tốn kém,việc làm thì mới xin được...mà bỏ việc về thi chắc chi...bao suy nghĩ,tôi lên trường SP rất may mắn gặp thầy H.T Nguyễn Trọng Lương(sau tôi mới biết Thầy)...trình bày hoàn cảnh...thầy bảo cho thi Khẩu vấn tại H.Đ Qui nhơn,nhưng phải qua chánh chủ khảo tại Sài gòn,vì Thầy chỉ Phó...tôi vô cùng mừng,vì tiện được rất nhiều việc.Ngày thi tôi là thí sinh thi cuối cùng,thi tại giảng đường...phòng ăn nội trú nữ,thầy Lương là giám khảo của tôi...đọc một bài,đi qua đi lại...một vài câu hỏi,tôi liếc nhìn thầy cho A.A.A....Tôi cám ơn Thầy...Về tiếp tục đi làm thêm gần hai tháng nữa,khi có kết quả các Bạn khắp nơi tâp trung học hơn một tháng tôi mới vào....vì làm thêm kiếm ít tiền để chi tiêu...
     52 năm trôi qua,không biết thầy H.T giờ này ra sao,nhưng tôi luôn nhớ hình ảnh thầy như in...Tôi nghĩ mình là Giáo sinh đặc biệt K4!

SƯ PHẠM QUINHON NAM CALI , Tháng 7 _ 2017


     Ngày Chủ Nhật 16/7/2017, Hội Ái Hữu Sư Phạm Qui Nhơn Hải Ngoại đã Tổ Chức Buổi Hội Ngộ Kỳ 26 Năm 2017 tại Nhà hàng Paracel Seafood Restaurant trong không khí tưng bừng vui tươi đầm ấm.
     Năm nay có tham dự của Quý Thầy Cô Trường Sư Phạm .






                 




Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Hồng Vinh 
Khóa 5
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Ngôi trường cũ bao năm vẫn nhớ 
Nhớ bạn bè – khu nội trú thân thương
Bao năm rồi nỗi nhớ vương vương
Sư phạm Qui Nhơn đong đầy kỷ niệm
Nhớ bạn chung phòng chung lớp học
Tóc thề áo trắng thật dễ thương
Giờ cơm nước - giờ dạo công viên
Đến giờ lên lớp vẫn thường chờ nhau
Tiếng nói tiếng cười vui rộn rã
Giảng đường hàng ghế đợi giáo sinh
Trước dãy hành lang lồng lộng gió
Nam thanh nữ tú mắt trữ tình
Tuổi trẻ một thời bao kỷ niệm
Ngày đêm làm bạn với sách đèn
Ra trường là cả trời thương nhớ
Luyến lưu hẹn ước buổi chia tay
Thấm thoắt bao năm xa trường cũ
Tường rêu gạch vửa nhuốm phong sương
Giờ đây đã chuyển mình thay đổi 
Cao rộng cho trường đẹp xinh hơn
Nhưng vẫn nghe lòng bao tiếc nuối
Hoài niệm có bao giờ nhạt phai
Hình ảnh trường xưa trong tâm tưởng
Thương nhớ vơi đầy mãi không thôi.
===========
Hồng Vinh
EMAIL CỦA HỌC TRÒ 
GỬI CÔ GIÁO

Cô ơi
Ngày nhà giáo đến rồi
Em ở phương trời xa
Nhưng trong lòng luôn nhớ
Được gặp cô thăm cô
Cho thỏa lòng mong mỏi
Cho thỏa lòng ganh tị
Bạn Lành, bạn Hiếu, bạn Linh…
Đã thăm cô nhiều lần
Khoe mãi khiến em nao lòng
Nhưng em cũng vui mừng
Vì biết cô còn khỏe
Cô không khác ngày xưa
Dáng cô rất xinh thương
Tóc xỏa mới ra trường
Chúng em thương cô nhất
Thời gian vốn thờ ơ
Em cũng giờ tóc điểm
Đã có con có cháu
Cali giờ tuyết rơi
Mùa đông đã đến rồi
Cô nhớ mặc áo ấm
Khăn quàng cổ nghe cô
Xứ Trung mình mưa nhiều
Phải lội nước qua đồng
Mới đến nhà em ở
Như ngày xưa lội lụt
Cho kịp giờ đến trường
Vui quá chừng cả đám
Áo dài cô không ướt
Tóc thề cô không ướt
Vì cô đi Honda
Áo mưa che kín cả
Làm sao em quên được
Kỷ niệm tuổi học trò
Những ngày xưa yêu dấu
Em mong ngày qua mau
Đến ngày em về nước
Cô gắng gìn sức khỏe
Để cô trò gặp nhau.

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

MÙA TUYỂN SINH.

                                                                                                               Ky Thi Nguyen

                 






     Cháu tôi đã tốt nghiệp đại- học- chữ- bự. Nhận được cái “ Giấy gọi nhập học lớp 1” mà hết hồn, ngỡ đâu giấy gọi nhập ngũ ngày xưa…
     Mấy hôm nay theo dõi tin tức trên đài, báo…thấy cảnh phụ huynh mang theo chiếu gối thức canh cổng trường từ nửa đêm để kịp nộp đơn xin  cho con vào lớp 1 mà ái ngại quá.
 Nhớ lại thời còn đi dạy, vào mỗi dịp tuyển sinh thế này, phụ huynh chỉ việc đến trường nộp 1 tờ khai sinh là đủ, rồi thì các giáo viên phụ trách lớp 1 sẽ tự phân phối học sinh vào từng lớp, rất công bằng và minh bạch.
      Làng tôi  hồi đó sống về nghề nông, trồng rau là chính, trẻ con nhà nghèo mới 5, 6 tuổi đã phải theo cha mẹ lên rẫy cuốc đất, trồng khoai, dọn cỏ…có mấy ai nghĩ đến việc kèm cặp con cái đâu…của đáng tội…có những gia đình con cái dốt”truyền thống”, nên mỗi lần chia lớp chúng tôi phải lựa riêng những học sinh có “gien”học giỏi, học dốt riêng biệt( dựa theo thành tích học tập của các anh chị lớp trên) rồi  chơi trò bốc thăm…thế là vui vẻ cả làng.
      Ngày Khai trường, cô giáo cầm xấp giấy khai sinh gọi từng em đứng vào hàng, vậy mà rất nhiều lần cô phải gọi đi , gọi lại, lũ trò nhỏ cứ trố mắt nhìn, không nhúc nhích, mãi đến khi phụ huynh nắm áo đẩy vào hàng, các cô cậu nhỏ mới biết tên đi học của mình không phải là Cu Tí, cu Tèo, Gái lớn , Gái Nhỏ…
      Những ngày đầu, có em không biết cả cách cầm bút, cứ như nắm cái que, quẹt mạnh một đường: trang giấy rách toạc, bút chì gãy đầu…cô giáo xoay như chong chóng, hết gọt bút chì lại kẻ vở, có lúc phải dỗ dành, chùi cả mũi , dãi cho học trò…Cứ thế mà tôi đã trụ được với nghề đến vài chục năm. Vui, buồn đủ cung bậc…Nhưng chẳng bao giờ quên được những ánh mắt trẻ thơ, từng ngày, từng ngày quấn quýt bên nhau, lúc học, lúc chơi…Cô , trò cần nhau như cần không khí vậy.
      Cháu tôi sắp vào lớp 1.  Cả nhà sắp bước vào  cuộc-chiến- trường- kỳ rồi. Cái học ngày nay khác xưa nhiều quá! Chỉ còn biết …nương theo…nương theo …
                                                     Kynguyên
                                                   ( hè 2017)

Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

TIN BUỒN


                                                             








                                         TIN BUỒN.
     Được tin, anh Benedicto Nguyễn Đình Khôi, cựu giáo sinh Sư Phạm Qui Nhơn Khóa 4 đã qua đời ngày 14-7-2017 tại Huế, hưởng thọ 76 tuổi.
     Lễ nhập quan lúc 9h ngày 15-7-2017. An táng vào ngày 19-7-2017.
     Lễ tang được tổ chức tại tư gia số 52 Nguyễn Tri Phương, thành phố Huế.
     BLL Sư Phạm Qui Nhơn tại Huế xin được chuyển tin buồn này để quý anh chị và các bạn đồng môn đến viếng và chia buồn.
Thành kính phân ưu cùng tang quyến và nguyện cho hương linh anh Nguyễn Đình Khôi yên nghỉ trong an bình và sớm được về hưởng Nhan Thánh Chúa.
                                                       BLLCGS. SPQN

Thứ Bảy, 15 tháng 7, 2017

MƠ XANH

                                                                                                                         Manh Thanh


                               




                                         MƠ XANH
     (Viết cho ngày hội ngộ đồng môn SPQN kỉ niệm 55 năm thành                                                                       lập trường 1962-2017)
     Tháng Tám này anh có về thăm
     Ngôi trường cũ một thời chung bóng
     Lối thu xưa vấn vương còn đọng
     Hương thơ ngây tự buổi xuân thì

Tháng Tám về anh sẽ đi qua
Dãy hành lang đưa vào lớp học
Lời thầy cô khuôn vàng thước ngọc
Hành trang cho mình thành nhà giáo đó anh!

     Tháng Tám về nối lại ước mơ xanh
     Ra "Gió Khơi" nằm nghe biển hát
     Tìm dấu chân hồn nhiên trên cát
     Của một thời hoa mộng...đã xa

Tháng Tám về dẫu tóc phôi pha
Từng sợi bạc trong đêm lặng lẽ
Vẫn thao thiết một thời son trẻ
Ngâm thơ Hàn hò hẹn với trăng sao

     Nắng thu vàng ngời ngợi trên cao
     Mây bềnh bồng trôi theo lối gió 
     Quy Nhơn phố đang chờ anh đó
     Nhớ kịp về-Tháng Tám nghe anh!

                                    Lê Trầm Thanh
                                    Saigon 2017
                                    *Hàn:cố thi sĩ Hàn Mặc Tử

Thứ Tư, 12 tháng 7, 2017

SƯ PHẠM QUI NHƠN.SÀI GÒN, 20 MÙA PHƯỢNG THẮM...

                                                                                                                 Cam Chau Thi Thanh



             






     Tháng Bảy, hạ đã đậm màu, những con đường trưa xõa nắng và chiều về bất chợt những cơn mưa...

     Giã từ tháng Sáu, giã từ những cơn mưa đầu mùa... Mưa tháng Bảy mềm ngọt như đôi môi người thiếu nữ, nồng nàn như cánh phượng thắm đỏ trên cành và êm đềm như từng mùa hạ thong thả đi qua...

     20 mùa... 20 mùa cứ thế lấp đầy những yêu thương. Sư Phạm Qui Nhon.Sai Gon cũng đã 20 lần rồi cùng nhau trở lại. Thật lòng mà nói, tôi tuy định cư ở cái vùng đất phương Nam này đã mười sáu năm, thế nhưng những năm đầu mới đến, tôi cứ như con ốc nằm sâu trong chiếc vỏ bọc... lạc lỏng... im lìm...!

     Mười năm đầu tiên, chưa thực sự hòa nhập với vùng đất mới... tôi cứ thế lặng lẽ, âm thầm... Và rồi, như một cái duyên đưa đẩy, bất chợt gặp một vài người bạn cùng khóa... rồi dần kết nối với bạn bè ngày xưa, tôi trở lại với niềm đam mê của mình qua cái việc trải lòng mình trên bàn phím... để rồi từ đó, tôi tìm thấy tôi bên bạn bè, giữa cuộc sống chung quanh... Tôi tìm thấy những niềm vui, tuy nhỏ nhoi nhưng cứ thế mỗi ngày niềm vui ấy nhân lên, mang lại cho mình niềm yêu trong cuộc sống...!

     20 mùa hạ, 20 cái tháng Bảy và cũng là 20 lần Sư Phạm Qui Nhơn.Sai Gon họp mặt. Ấy vậy đấy, mà tôi thì thực sự đến với các bạn chỉ mới sáu, bảy lần gần đây thôi... chính xác là từ lần về trường cũ 2012, để rồi từ đó... tôi thấy tình đồng môn sao mà sâu đậm, để rồi từ đó... tôi ngày càng gắn bó hơn với Sư Phạm Qui Nhơn.Sài Gòn, ngày càng thấy yêu thương hơn với tình đồng môn, với những lần họp mặt ở mỗi một Tỉnh Thành mà Anh Chị Em cựu giáo sinh SPQN mình tổ chức. Và cũng từ đó... tôi nhận được sự yêu thương của những người anh người chị đồng môn, tìm thấy thêm những người bạn... những tưởng sẽ chẳng bao giờ gặp lại...!

     Tháng Bảy lần này, Sư Phạm Qui Nhơn.Sài Gòn gặp gỡ với con số 20 tròn trỉnh vun tràn. Một con số góp nhặt gom đầy yêu thương và nỗi nhớ... một con số trẻ trung của những người bạn một thuở, đã già...

     20 năm...! 20 mùa hạ bước qua...! 20 lần tìm về kỷ niệm của những người con Sư Phạm Qui Nhơn biệt xa ngôi trường Mẹ...! 20 lần góp nhặt gom đầy một miền ký ức, một đời hoài niệm... và 20 lần, ta đi tìm chút hoài niệm cũ thoáng chốc đã hư hao...!

     Tháng Bảy hôm nay ta về để mong chờ một ngày tháng Tám... một tháng Tám Qui Nhơn có cái gió đầu thu nhẹ hẫng, có những con đường rộn ràng với những đứa con xa cũ tìm về...

     Ta sẽ tìm về một Tháng Tám 55 Năm Tình Đồng Môn ấm áp dang rộng vòng tay... và biển trời Qui Nhơn tháng Tám yêu thương với hàng ngàn cánh chim thiên di tìm về miền nắng ấm...

                                 Sài Gòn chiều nay không mưa... nắng chợt xanh và mùa hạ chợt vàng...
                                 Tháng Bảy vẫn cứ đong đưa...

                                                                          Sài Gòn, tháng Bảy...
                                                                          Châu Thị Thanh Cảm

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...