Một sớm Đông
về bên Gềnh Ráng
Có áo ai vàng bay phất phơ ?
Du Khách dừng chân lạc lối về.
Trời Đông hôm ấy, mây dừng lại
Ngắm cánh Hoa Vàng khoe nắng mai.
Làng quê thoáng hiện mùi hương mới
Ngẩn ngơ, con
nước ngập ngừng trôi.
Hành lang nội trú, Em thờ thẫn
Anh mãi chờ Em phòng tiếp tân
Sau đêm lửa tàn Anh từ biệt
Trường cũ, cây si chẳng đất trồng.
Anh còn nhớ , lần đi về phương Bắc.
Sa Huỳnh, cầu gãy, đợi chờ nhau
Anh chợt thấy hoa
Gềnh xưa hé nụ.
Hành trang Anh, già cội gốc tình
si.
Thư tình Anh viết, đợi hồi âm
Sông Đà, núi Nhạn còn lưu luyến
Em… , đóa Hoa Vàng thay nắng Đông.
PN DOAN
Hành lang nội trú, Em thờ thẫn
Trả lờiXóaAnh mãi chờ Em phòng tiếp tân
Sau đêm lửa tàn Anh từ biệt
Trường cũ, cây si chẳng đất trồng.
Bạn gợi lại làm mình nhớ lại một thời...Thơ của bạn nhẹ nhàng và dễ thương quá.
Chúc vui!
Hành lang nội trú, Em thờ thẫn
Trả lờiXóaAnh mãi chờ Em phòng tiếp tân
Sau đêm lửa tàn Anh từ biệt
Trường cũ, cây si chẳng đất trồng.
Bạn nhắc lại gợi cho mình nhớ một thời...thật dễ thương. Thơ của bạn là những hoài niệm nhẹ nhàng và sâu lắng.
Cám ơn PN DOAN về bài thơ hay!
Cảm ơn Ren đã khai bút,dường như khi cây đời bắt đầu già cội, chỉ cần chút nước tuổi thơ là cây đâm chồi ra lá,sự đồng cảm chợt đến của bạn là cơn gió mát thoáng qua...
XóaHoa Vàng ngày xưa giờ đâu nhỉ,
Trả lờiXóaMà trái tim già vẫn tình si?
Tháng năm miệt mài thương và nhớ:
Trường xưa, người ấy. Biết nói chi?
Tặng PN Doan
XóaHoa vàng thưở ấy còn không
Thương ai nắng lụa mây hồng ngẩn ngơ
Chờ em...cầu gãy đôi bờ
Sa Huỳnh, Núi Nhạn khói mờ hoàng hôn
Nếu em còn nhớ bến sông
Hãy về gom nắng mùa đông thắp tình
Cảm ơn bạn N.H đả quan tâm đến Hoa Vàng ngày xưa và cây si đã chết.Ngu Ho ghi lại vần thơ khó trả lời. xin tha nhé !
XóaVì sao ngày xưa anh không nói
Trả lờiXóaĐể bây giờ đôi ngả cách xa
PN DOAN ơi ! Có tiếc nuối tất cả cũng lỡ làng rồi ...
Anh đã nói nhưng mà hoa không nghe được.
XóaNgôn ngữ cho hoa khó cực kỳ.
Kiếm khách chưa mài trên đỉnh tình yêu.
Xuống núi rong chơi thì chịu chết iểu.
Ghềnh Ráng một chiều tôi trở lại
Trả lờiXóaHoa có vàng trải úa lối đi xưa???
Cảm ơn bạn với một bài thơ nhẹ nhàng và đầy tâm trạng!
ThC tung hai chiêu thật là điêu luyện.Tháng Bảy này nếu có tìm thấy hoa vàng va cây si cằn cỗi, tưới cho chút nước kỷ niệm một thời đã mất.
XóaCảm ơn chị Đan Thanh đã tặng cho PN đoạn thơ rất là hay nhưng chắc không bao giờ hiện thực.Chi nhắc nhở khóa đàn em (K11) đi tìm lại những gì đã mất... chắc cũng khó khăn như xuống biển mò trai vậy..
Trả lờiXóaTặng bạn bài thơ trả lời của " người ấy" đây :
Trả lờiXóaNỢ NGƯỜI NHIỀU LẮM NGƯỜI ƠI !
Nợ người nhiều lắm người ơi
Nợ từ thuở mới nụ cười cùng trao
Nợ từ e ấp lời chào
Nợ từ đất thấp , trời cao ngỏ tình
Nợ người lòng giấy trắng tinh
Nợ người mắt biếc , môi xinh , má hồng
Nợ người tay ấm chiều đông
Nợ người làn gió mát lòng , áo bay
Nợ người một miếng trầu cay
Một cành hoa thắm cho ngày sánh đôi
Nợ người nhiều lắm người ơi
Làm sao trả hết ... cuộc đời phù du .
Chào chi Hải Châu,
XóaCảm ơn chị đã tặng thơ
Nợ cơm, nợ áo,nợ đời phu du.
Không nợ chẳng khác thầy tu.
Thà rằng mang nợ, thiên thu tình người.
Đến khi nhắm mắt lìa đời.
Nợ khai phá sản hơi đâu mà buồn...
PN Doan ơi,
Trả lờiXóaThư tình Anh viết, đợi hồi âm.
Sông Đà, núi Nhạn còn lưu luyến
Em... đóa Hoa Vàng thay nắng Đông.
Hi vọng đóa "Hoa Vàng" của bạnđọc được bức thư tình hay, tha thiết này và sớm hồi âm để lòng PN Doan thấy ấm hơn thay nắng Đông.
Bạn làm P nhớ thời học Sư Phạm nhiều cô gái rất thích màu vàng và P cũng không ngoại lệ có mấy cái áo dài vàng để diện và nghe ai đó ngâm :
"Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường"
Bây giờ P vẫn còn thích màu vàng (và màu hồng, đỏ) nên vườn nhà đang có hàng ngàn hoa cúc nở rộ (thích xem không P sẽ email cho ?)...
À P có gọi Đinh Thị Đạo và nhắn lời thăm của Doan nhưng Đạo nói không biết bạn là ai, trí nhớ P cũng tệ quá chưa thể đoán được ? Gần 40 năm rồi còn gì. Thôi hôm nào rảnh bật mí dùm đi P nghĩ hoài nhức đầu quá!Email của P là phuongpauline@hotmail.com