Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Tình Lỡ - Thanh Bình - Lệ Quyên

Tháng 5...lại về. - Thơ - Xuân Đài


Eo gió (Nhơn Lý)
      Lá rơi từng chiếc trong chiều
      Hạ mưa lất phất liêu xiêu giọt buồn.
      Sông trôi ra biển nhớ nguồn
      Sân trường cây đứng, cành buông ngóng chờ....

      Qui nhơn, sóng biển vật vờ
      Ngày xuân lại đến rập rờn người đưa
      Lòng vui với giấc mơ xưa
      Lắng nghe tiếng vọng vấn vương bao tình !!!
      Đêm thâu soi bóng một mình
      Đường đời muôn ngả...tháng năm lại về...

               X. Đài    khóa 11.spqn.

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012

Tin Tức

Một bản tin được đăng trên trang Web RFA đề cập đên một nhân vật mà BBT thấy... có vẻ như quen, xin được dẫn link ở đây để mọi người vào đọc và cho nhận xét. Nếu đúng đây là bạn ThiênÁi - là con trai của Thầy HT Trần văn Mẫn - người đã từng vào thăm trang SPQN và để lại comment... SPQN mong nhận được phản hồi từ bạn Thiên Ái cũng như bạn bè đã từng biết rõ về gia đình của Thầy HT.

http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/vn-nominated-tp-immigr-canada-03212012131358.html
Anh Trần Thiên Ái chụp tại Ottawa năm 2011. 
Anh Trần Thiên Ái chụp ngày tốt nghiệp Đại học Mc Gill ở Canada.
Tự hào về một người Việt vào giải chung kết "25 di dân hàng đầu của Canada", và sẽ thêm tự hào nếu Trần Thiên Ái đúng là con trai của Thầy Trần Văn Mẫn, nguyên Hiệu trường trường SPQN.

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Hôn Ước của Tình Yêu - Thơ - Đàm Khánh Hỷ

Hôn ước  của tình yêu
Cho ta không  cô độc.
Trải cùng trời giáp đất
Chưa hết một chữ  tình.
*
Cây cỏ đổi màu xanh,
Mặt trời thay màu sáng.
Chật chội trong vô hạn,
Tỉnh thức trong si mê.
*
Phút gặp gỡ   tình cờ
Cũng đã thành duyên nợ.
Trăm năm tình gắn bó
Bỗng như áng mây trôi!
*
Đôi cánh  của tình yêu
Nối liền trời  giáp đất,
Hạnh phúc với đau thương,
Thiên đường với địa ngục,
.             *
Những gì còn, gì mất
Hôn ước của tình yêu?
Ta đọc lại đôi điều
Còn đây chưa  ráo mực,
*
-Trải cùng trời giáp đất
Chưa hết một chữ tình.
Cây cỏ đổi màu xanh,
Mặt trời thay màu sáng.
*
Tâm nghe  như vô hạn,
Cùng nhịp thở  muôn loài.
Hôn ước tự ngàn đời:
“Tình  Yêu Là Sự Sống.”

                            Đ. Khánh Hỷ

Trở Về.

Thanh Cảm

      Sài Gòn nắng! Cái nắng đầu hạ hanh hao từng con phố,nắng thắp đầy trên những mái ngói cao tầng loang loáng như những sợi tơ giăng,nắng trắng xóa cả một bầu trời trong vắt không gợn chút bóng mây. Nắng như một màng sương mờ lảng đãng, lững lờ phủ xuống mặt sông vào những trưa lặng gió.Từ ô cửa nhỏ trên cao,có thể ngắm nhìn những trưa Sài Gòn vào hạ huyền ảo và nhẹ tênh,nhẹ như từng cánh lá úa rời cành rơi vào mùa hè thung sâu những bông hoa màu nắng,những bông hoa nắng lung linh mang tôi trở về vùng ký ức nào đó xa xăm với một miền quê hương bốn mùa thay lá, với hạ vàng biển xanh, với ngây thơ vụng dại một thời và với những hoài niệm ngọt ngào dưới ngôi trường quanh năm rì rào nghe sóng hát!
      Tháng tư, quê tôi đã vào hè.Thành phố nhỏ đã râm ran tiếng ve mời gọi, hoa phượng đỏ ối trên những hàng cây thấp thoáng nắng chiều.Qui Nhơn quê tôi bốn mùa yêu dấu, mùa nào cũng đẹp, cũng đáng nhớ đáng yêu,mùa nào cũng mang lại cho tôi những cảm xúc yêu thương tuyệt vời. Nếu nắng Xuân mang nồng say ấm áp đến với cuộc đời, mang hoa thơm quả lành đến cho trần thế thì Thu sang, những con đường ngập lá vàng bay đã quyến rũ, đã dẫn lối cho bao con tim yêu thêm tha thiết đắm say! Đông đến cho người tìm về bên nhau, xích lại gần nhau để quên đi cái giá lạnh se cắt thịt da,quên đi những cơn mưa quất buốt tim người thì gió Hạ lại vơi đầy gợi ta nhớ về bao kỷ niệm dấu yêu bên thầy cô, trường lớp,bạn bè! Mùa hạ để ký ức tôi trôi về ngày cũ,những mùa hạ của một thời hoa mộng ngày xưa!

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

Thương Quá Bé Ơi!

ĐẾN MANH QUẦN CŨNG THIẾU...

Chạy từ Ma Lé (Đồng Văn, Hà Giang) về Hà Nội, đến địa phận huyện Yên Minh (Hà Giang), đạp phanh gấp để ghi lại hình ảnh 2 bé trai lếch thếch cùng mẹ ven đường. Cả 2 anh em còn bé tý nhưng cu anh 3 tuổi đã phải đeo chiếc chiếu, giúp cho mẹ dắt em. Xót xa bởi cả xe quần áo đã trao đủ cho toàn bộ 202 trẻ em Mầm non - Nhà trẻ xã Ma Lé, không có cái quần dự trữ nào cả. Đành cho 2 đứa trẻ gói kẹo cuối cùng và phóng nhanh khuất 3 mẹ con, trong đầu cứ văng vẳng lời của Bác, khi trả lời các Nhà báo nước ngoài, năm 1946 , trên cương vị Chủ tịch nước VNDCCH: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”. Gần 70 năm trôi qua rồi, vậy mà... Tại sao đến cái quần mặc cũng không có?... (Nguồn : Blog Mai Thanh Hải http://maithanhhaiddk.blogspot.com/2012/03/en-cai-quan-cung-khong-co.html)

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...