Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

... DÙ DẤU VẾT TÀN PHAI

                                                                                                                           Van Tran
                                                                                                              Khóa 9 Sư Phạm Qui Nhơn



                                               



Sư Phạm Qui Nhơn!!!
Chỉ hai năm lưu trú.
Chỉ thế thôi!
Có gì đâu! Phải nhớ, phải thương?
Chỉ thế thôi! 
Sao cay xè khoé mắt, bặm kín vành môi?
Nôn nao chờ, mong mỏi đợi,
Một ngày tháng 8- mình sẽ gặp nhau.
Điểm danh xem: Ai còn? Ai mất?
Lối đi có mòn, cửa lớp có màu phai?
Lan can dãy lầu bên lớp học, 
Giọt nước mắt nhớ nhà có còn vết nào không?
Dấu chân nhảy hai, ba bậc cấp, sợ trễ giờ vào học!
Guốc trắng rơi, lời Thầy lặng phút giây! 
Chùm ổi, mận trong ngăn bàn ngày ấy,
Có còn vương hương, làm loạn nhịp tim ai?
Và còn nhiều nữa, cả vùng trời ngày ấy,
Bốn mươi lăm năm qua, liệu còn chút nào không?
Nhất định tôi phải tìm! Dù dấu vết tàn phai...


                                         

TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

                                                                                                                    Duy Khoa



                                           




TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

Bởi nhớ quá anh về thăm trường cũ
Đứng trên sân nhìn lại cuộc đời mình
Chiều mùa hè nắng lốm đốm thủy tinh
Sao hiu hắt nghe lòng mình mưa đổ
*
Đã xa quá thưở tay ôm cặp vở
Chân tung tăng ngày hai buổi đến trường
Mắt học trò như lóng lánh kim cương
Cứ ngời sáng bên bạn bè thân thiết
*
Trời rất cao và mây xanh biếc
Môi ai tình dưới vành nón che nghiêng
Cơn gió nào thổi loạn mái tóc đen
Để có kẻ thấy lòng mình si dại !
*
Cổng trường đó xưa cao như quan ải
Ngăn bước chân lãng tử học trò hoang
Bỏ học hành trốn ra phố lang thang
Đi thơ thẩn tìm vần thơ rơi rụng
*
Lớp học chiều gió nồm nam lay động
Ai mơ màng thiu thiu ngủ che tay
Tiếng thầy buồn làm giấc ngủ thêm say 
Thêm tiếng chim trên hàng cây ríu rít
*
Đêm bãi trường tiếng hát buồn thắm thiết 
Như nghẹn ngào vĩnh biệt chia ly
Nghe bâng khuâng nuối tiếc một xuân thì 
Âm thanh đó bây giờ còn lãng đãng
*
Ngỡ trường lớp tình phai theo năm tháng
Sao lòng ta vẫn như bát nước đầy
Cuối cuộc đời thấy mình còn lãng mạn
Vẫn thầm mơ áo trắng ai bay !
Trần Hoan Trinh
( Ảnh nguồn Đặng Nam Phương )

Duy Khoa được biết ngày 12 / 8 / 17 quí bạn cgs sẽ về thăm lại trường xưa SPQN . Một thời gợi nhớ gợi thương . Duy Khoa thân chúc quí bạn và bạn Đặng Nam Phương nhiều niềm vui , hội ngộ thành công tốt đẹp !

Chủ Nhật, 6 tháng 8, 2017

TÁC PHẨM MỚI : NHỚ VỀ TRƯỜNG XƯA

Nhớ về trường xưa
. Thơ: Thanh Đang
. Nhạc: Hoàng Song Nhy _ Nguyên giáo sư âm nhạc Trường SPQN .
. Ca sĩ: Diệu Hiền 
. Hoà âm: Viên Anh Tú 
. Photo video: An Huu Tran 
. Thu âm tại Việt Nam 2017

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

Xin trả lại em

                                                                                                                          Vân Dung khóa 12
                                 

                                             





Xin trả lại em
Xin trả lại em ngây thơ ánh mắt 
Với nụ cười tươi thắm tuổi đôi mươi 
Xin trả lại em ân tình cũ xa xôi 
Để nhung nhớ, để yêu thương hờn dỗi
Xin trả lại em giọt nắng vàng muôn thuở 
Ngủ trên vai mơ mộng mị tương lai 
Xin trả lại em bình yên buổi sớm mai 
Với tiếng hót, tiếng chim ca rộn rã
Xin trả lại em bờ cát vàng óng ả 
Mỗi hoàng hôn nghe sóng vỗ ru êm
Xin trả lại em buổi tối đón trăng lên 
Bên tách cà phê nghe du dương tiếng hát
Xin trả lại em cánh hoa thơm ngát 
Đã âm thầm ép trong vở chờ ai 
Xin trả lại em một quãng đời dài 
Của một thời xa xưa vụng dại
Nếu có ngày bình minh trở lại 
Chính là ngày hạnh phúc vẫy chào em!
                                         Văn Dung 
                                                              Sáng 29-7-2017

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

NGÀY HỘI NGỘ - 55 NĂM TÌNH ĐỒNG MÔN SƯ PHẠM QUI NHƠN

     NGÀY HỘI NGỘ -55 NĂM TÌNH ĐỒNG MÔN SPQN

     Bây giờ thì chúng ta đã tuổi già xế bóng,tóc ngã hai màu,mắt mờ chân run,người nhỏ nhất cũng đã ngoài sáu mươi,có huynh trưởng đã chạm ngưỡng tám chục ..Ngọn lửa tình đồng môn trong mỗi trái tim của người cựu Giáo Sinh SPQN luôn luôn bùng cháy ! Thao thức về trường cũ ,tìm lại bạn xưa luôn.......
     Ngày hội ngộ sắp đến,mong rằng ngọn lửa ấy không bao giờ tắt khi trái tim chúng ta còn nhịp đập ....
                                        ( Khoa Đinh)

     Trường đã xa rồi tuổi ấu thơ
     Muôn trùng hoài niệm ngỡ trong mơ.!
     Từ khi xếp bút đời trăm ngã..
     Mấy thuở tao phùng dạ ngẩn ngơ.!
                                          Duy Khoa


Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

BỨC TÂM THƯ CỦA THẦY HIỆU TRƯỞNG

CÂU CHUYỆN LỬA TÀN
(trích đoạn bài diễn văn của Thầy Hiệu Trưởng)
Của Thầy Hiệu Trưởng trường Sư Phạm Quy Nhơn nói với các giáo sinh khóa 11 trong ĐÊM MÃN KHÓA hạ tuần tháng 6 năm 1974.
Anh chị em giáo sinh khóa 11 thân mến.
Đêm đã khuya, lửa cũng gần tắt, trước khi chia tay, tôi muốn nói với anh chị em đôi lời trong câu chuyện lửa tàn đêm nay.
Nhìn khu trường với những hàng thông trầm lặng, từng chứng kiến bao bước chân anh chị em đi về. Những công viên hoa sứ nở muộn, những dãy hành lang heo hút gió đông hay phơi phới gió hè, dẫn vào những căn phòng nội trú, rộn ràng bao buồn vui đèn sách và tình bạn ý quê. Nghe mỗi khi đêm xuống từ lòng đại dương sóng xa vọng lại nhiều thương nhớ bâng khuâng, ưu tư vời vợi. Những hình ảnh và âm thanh đó như thì thầm nhắc lại bao kỷ niệm vui buồn Anh Chị Em đã có nơi đây, gợi lại bao sinh hoạt đã cùng nhau tham dự: nào những tối cuối tuần ngồi bên chén trà “hội hữu” hay “bạn đường” nghe thơ nhạc hay nghe nhau kể lễ chuyện đời. Nào những ngày đi công tác xã hội hay thực tập giáo dục cộng đồng bận rộn với dân quê, những buổi du ngoạn tươi mát ý đời, những đêm văn nghệ rộn ràng niềm vui, cũng như nghững sáng chiều thường xuyên thảo luận, học tập về chuyên môn…tất cả đều nói lên những tâm tình Anh Chị Em đã có với nhau, với ngôi trường này.
Sau đêm nay, Anh Chị Em sẽ rời ghế nhà trường chia tay về hè để sau đó vào đờichứ không còn trở lại trường cũ như mùa thu năm trước. Chúng tôi cầu cúc Anh Chị em gặp nhiều niềm vui trong đời, những niềm vui sâu xa từ trong lòng mà có hơn là từ bên ngoài mà nên.
Tục ngữ ta có câu: “Câu chuyện nên quen, chuyến đò nên nghĩa”. Anh Chị Em đã cùng nhau đi chung một chuyến đò dài. Nay tuy chưa đến bến cùng của sông nước nhưng mỗi người phải chia tay sang những con thuyền khác để lại tiếp tục hành trình dẫn tới quê hương xa.
Giây phút phân ly nào chẳng đượm buồn và đó cũng là thân phận con người trên cõi thế. Nhưng như trăng khuyết rồi tròn, ly hợp cũng là lẽ thường của cuộc sống, miễn sao trong cách xa mà vẫn không xa cách, và miễn sao mỗi đổi thay đều mang mãi một chiều hướng. Anh Chị Em hãy chấp nhận nỗi buồncách xa trong tim, vẫn còn những niềm vui gặp gỡ đây đó trên bước đường nghề nghiệp, ở một nẻo nào trên dải đất quê hương này.
Đời Anh Chị Em còn dài, dài đủ để không uổng công thắp sáng niềm tin trong đêm tối thiếu những ánh trăng sao soi dẫn bước chân Anh Chị Em đi.
Anh Chị em hãy thỉnh thoảng nhớ đến trường cũ và nhất là luôn luôn nhớ đến nhau, thương mến nhau, nâng đỡ nhau trên những bước đường đời.
Trong những ngày Anh Chị Em sống nơi đây, chúng tôi không nghĩ là đã làm được tất cả cho Anh Chị Em nhưng chúng tôi đã hết lòng với Anh chị Em.
Phần Anh Chị em trong hai năm qua đã cùng nhau đi trên một chuyến đò mà trong hành trình có những chiều xuống đêm về, cắm sào dừng nghỉ ở nhiều bến nước, ngắm trăng thanh gió mát cho vui trên bước giang hồ mà vẫn nhắn nhủ nhau rằng những bến nước ấy chưa phải là bến cùng của quê hương xa.
Nay chuyến đò chung đã đến lúc rẽ bến. Mỗi lữ khách phải rời đò để đi tiếp lộ trình còn dài. Chặng đường sẽ vắng vẻ hơn và lữ khách sẽ cảm thấy thấm thía nỗi cô đơn trên đường đời. Nhưng Anh Chị Em nên nhớ thân phận con người là cô đơn, trong cô đơn ta gặp được mình, ta gặp được người, ta gặp được trời. Nhưng cô đơn mà đừng cô độc. Muốn vậy Anh Chị em hãy luôn luôn nhớ đến nhau, thương mến nhau, nâng đỡ nhau trên những bước đường đời.
Anh Chị Em thương mến,
Trên con đường nghề nghiệp đã chọn, Anh Chị Em hãy can đảm bước lên, niềm tin của Anh Chị em ấy là niềm tin của chúng tôi và cũng là ý đợi của quê hương này.
Cuộc đời là một cuộc đi tìm để được gặp, và trên hành trình tìm gặp đó, hành trang của chúng ta phải đủ nhưng đơn giản. Trút bỏ những giận ghét vẩn vơ, những bận tâm vô ích, những so đo nặng nề để được nhẹ nhàng như cánh diều nương gió lên cao.
Thương mến từ biệt Anh Chị Em
Hiệu Trưởng trường Sư Phạm Qui Nhơn.
Trần Văn Mẫn.
PAGE SƯ PHẠM QUI NHƠN 1962-1975
TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU
Cô Phan Liên : Hội ái hữu SƯ PHẠM QUI NHƠN BẮC CALI
SAN JOSE , CA
11-06-2017
Kính cáo :
NGUỒN VIDEO : JOHN PHAN
An huu Tran biên tập lại thành từng clip ngắn .
( CÒN TIẾP )
Xin mời quý thầy cô , quý ACE cựu giáo sinh Trường đón theo dõi .


HỘI NGỘ HÈ 2017 _ SƯ PHẠM QUI NHƠN BẮC CALI


                                                                 SAN JOSE , CA
                                                                    11-06-2017






Thí sinh đặc biệt

                                                                                                                 Trần Văn Quế khóa 4



                         





     Có lẽ tôi là thí sinh đặc biệt kỳ thi vào SPQN năm 65...thi viết tại H.Đ thi Huế (trường Nguyễn Tri Phương)...vì điều kiện gia đình,anh bạn xin cho tôi việc làm tại Qui nhơn,nên phải vào gấp...mà kết quả thì chưa có,đành bỏ thôi,đi làm gần hai tháng thì gia đình bảo về Đà nẵng ra Huế thi Khẩu vấn,đường xa tốn kém,việc làm thì mới xin được...mà bỏ việc về thi chắc chi...bao suy nghĩ,tôi lên trường SP rất may mắn gặp thầy H.T Nguyễn Trọng Lương(sau tôi mới biết Thầy)...trình bày hoàn cảnh...thầy bảo cho thi Khẩu vấn tại H.Đ Qui nhơn,nhưng phải qua chánh chủ khảo tại Sài gòn,vì Thầy chỉ Phó...tôi vô cùng mừng,vì tiện được rất nhiều việc.Ngày thi tôi là thí sinh thi cuối cùng,thi tại giảng đường...phòng ăn nội trú nữ,thầy Lương là giám khảo của tôi...đọc một bài,đi qua đi lại...một vài câu hỏi,tôi liếc nhìn thầy cho A.A.A....Tôi cám ơn Thầy...Về tiếp tục đi làm thêm gần hai tháng nữa,khi có kết quả các Bạn khắp nơi tâp trung học hơn một tháng tôi mới vào....vì làm thêm kiếm ít tiền để chi tiêu...
     52 năm trôi qua,không biết thầy H.T giờ này ra sao,nhưng tôi luôn nhớ hình ảnh thầy như in...Tôi nghĩ mình là Giáo sinh đặc biệt K4!

SƯ PHẠM QUINHON NAM CALI , Tháng 7 _ 2017


     Ngày Chủ Nhật 16/7/2017, Hội Ái Hữu Sư Phạm Qui Nhơn Hải Ngoại đã Tổ Chức Buổi Hội Ngộ Kỳ 26 Năm 2017 tại Nhà hàng Paracel Seafood Restaurant trong không khí tưng bừng vui tươi đầm ấm.
     Năm nay có tham dự của Quý Thầy Cô Trường Sư Phạm .






                 




Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2017

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Hồng Vinh 
Khóa 5
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Ngôi trường cũ bao năm vẫn nhớ 
Nhớ bạn bè – khu nội trú thân thương
Bao năm rồi nỗi nhớ vương vương
Sư phạm Qui Nhơn đong đầy kỷ niệm
Nhớ bạn chung phòng chung lớp học
Tóc thề áo trắng thật dễ thương
Giờ cơm nước - giờ dạo công viên
Đến giờ lên lớp vẫn thường chờ nhau
Tiếng nói tiếng cười vui rộn rã
Giảng đường hàng ghế đợi giáo sinh
Trước dãy hành lang lồng lộng gió
Nam thanh nữ tú mắt trữ tình
Tuổi trẻ một thời bao kỷ niệm
Ngày đêm làm bạn với sách đèn
Ra trường là cả trời thương nhớ
Luyến lưu hẹn ước buổi chia tay
Thấm thoắt bao năm xa trường cũ
Tường rêu gạch vửa nhuốm phong sương
Giờ đây đã chuyển mình thay đổi 
Cao rộng cho trường đẹp xinh hơn
Nhưng vẫn nghe lòng bao tiếc nuối
Hoài niệm có bao giờ nhạt phai
Hình ảnh trường xưa trong tâm tưởng
Thương nhớ vơi đầy mãi không thôi.
===========
Hồng Vinh
EMAIL CỦA HỌC TRÒ 
GỬI CÔ GIÁO

Cô ơi
Ngày nhà giáo đến rồi
Em ở phương trời xa
Nhưng trong lòng luôn nhớ
Được gặp cô thăm cô
Cho thỏa lòng mong mỏi
Cho thỏa lòng ganh tị
Bạn Lành, bạn Hiếu, bạn Linh…
Đã thăm cô nhiều lần
Khoe mãi khiến em nao lòng
Nhưng em cũng vui mừng
Vì biết cô còn khỏe
Cô không khác ngày xưa
Dáng cô rất xinh thương
Tóc xỏa mới ra trường
Chúng em thương cô nhất
Thời gian vốn thờ ơ
Em cũng giờ tóc điểm
Đã có con có cháu
Cali giờ tuyết rơi
Mùa đông đã đến rồi
Cô nhớ mặc áo ấm
Khăn quàng cổ nghe cô
Xứ Trung mình mưa nhiều
Phải lội nước qua đồng
Mới đến nhà em ở
Như ngày xưa lội lụt
Cho kịp giờ đến trường
Vui quá chừng cả đám
Áo dài cô không ướt
Tóc thề cô không ướt
Vì cô đi Honda
Áo mưa che kín cả
Làm sao em quên được
Kỷ niệm tuổi học trò
Những ngày xưa yêu dấu
Em mong ngày qua mau
Đến ngày em về nước
Cô gắng gìn sức khỏe
Để cô trò gặp nhau.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...