Ban liên lạc cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975 Qua email ( haituyen 1974 )
" Được tin chồng cô Đặng Thị Minh Hợp Khóa 8 là anh LÊ ĐỨC BIỀN sau cơn tai biến đã tạ thế vào lúc 05h00 sáng 18 tháng 6 năm 2015 , hưởng thọ 80 tuổi. Linh cửu quàn tại tư gia số 7D Tô Hiến Thành Nhatrang.. .Lễ DI QUAN chiều ngày mai 19/6/2015..An táng tại nghĩa trang SUỐI ĐÁ , Diên Khánh Nhatrang Dt liên lạc 0932060222 " . Thành kính chia buồn cùng gia quyến Cô Đặng thị Minh Hợp _ Khóa 8 . Cầu mong cho hương linh Anh Lê Đức Biển sớm siêu thoát về cõi niết bàn .
Ban biên tập Trang Nhà vừa nhận được Thư điện tử của Gia đình Thầy Mẫn . Trân trọng giới thiệu với Quý Thầy Cô cũ và Quý Anh Chị Em cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975 NỘI DUNG THƯ Kính thưa các Cô-Chú, Anh-chị Gia đình cháu sẽ chuyển sang nhà mới kể từ ngày 6.15.2015. Xin các Cô-Chú, Anh-chị vui lòng update lại địa chỉ của Ba cháu như sau: 1328 S. Pembrooke Lane Anaheim, CA 92804 Xin cám ơn. Kính chúc các Cô-Chú, Anh-chị luôn an mạnh. P.Lan
Như Báo Giao thông đã đưa tin, Trung tâm điều hành tuyến cáp quang biển quốc tế châu Á – Thái Bình Dương (Asia America Gateway – AAG), cho biết hệ thống tuyến cáp này sẽ tạm ngừng hoạt động để thực hiện công tác sửa chữa, khắc phục sự cố. Cụ thể 19h ngày 7/6/2015 (giờ Việt Nam), thông tin liên lạc, tín hiệu đường truyền có thể bị chập chờn hoặc mất hoàn toàn. Dự kiến, tuyến cáp sẽ hoạt động trở lại bình thường vào lúc 7h ngày 17/6 (giờ Việt Nam).
Nha Trang và ghế trống vắng em Đưa tay che vội lùa khe nắng Lấp loáng nơi xa ai áo trắng Nhìn em nhìn mãi khoảng trời xa Trưa về đứng lặng nắng ngang vai Đường vắng rung lên hạt nắng vàng Nắng giòn vỡ vụn trong đôi mắt Chạnh lòng gợn sóng bóng hình em Nha Trang và tôi lại vắng em Trưa nay trưa nữa nắng bao điều Đường xưa phố nhỏ cây treo nắng Hướng nắng cùng chiều sao bóng lại liêu xiêu Nha Trang và tôi có lẽ sẽ mất em Anh bước chậm... Cúi mãi đường xa hút Thoang thoảng hương thơm ... cỏ dại bên đường Anh gọi mưa về ... rách cả lá vàng thu
DO HUU
(Nha Trang,06.06.15)
Giọt nắng đầu ngày trong veo rạng rỡ Bốn lăm năm rủi may lưu vào ký ức Hơn nửa đời nặng gánh hành trang Phố biển Nha Trang bừng sáng rộn ràng SPQN ấm nồng gặp gỡ Bạn đồng môn xưa ngạt ngào hương cũ Vết hằn thời gian thêu đầy nét thân thương Vầng trán nhíu vô tình, chộn rộn tóc sương Vẫn bình thản đùa vui háo hức Sáng nay ga Nha Trang ngập tiếng cười giòn náo nức Điểm hẹn ân tình hồn hậu sắc trời xanh Bàn tay sẻ chia ấm nóng chân thành Yangbay khu du lịch sẵn sàng đón đợi Cứ trút cho nhau chuyện vui- buồn, chua- ngọt Phượng đỏ từng chùm chen vui trong lá xanh um Ngày hội ngộ tâm tình Có ngọt ngào, đen trắng Có bạn vinh quang, có người cay đắng Nhưng bạn bè đồng môn ơi! Dù sao vẫn tự hào là người gieo giống Bao năm trồng người, gieo hy vọng Vượt qua bão nhân gian Giờ này đây phút thanh thản chúng mình Vui lên đi! Cùng quay về kỷ niệm tuổi hai mươi… Hương Đài 31/5/2015
Vào hạ, những con đường trưa ngã nắng phả màu sương khói, gió thì thào, ve râm ran và bầu trời mùa hạ lên cao, xanh ngắt một màu… Tôi trở về lại Sài Gòn sau những ngày hạ nóng bỏng ở miền đất cố đô. Hạ ở đất phương Nam cũng cái nắng như thiêu như đốt, cũng những cơn gió hanh nhẹ đem cái nóng ôm ấp đất trời, cũng những hàng cây im lìm, những con đường như sương như khói…Nhưng nơi này, thật lạ, chiều mùa hạ lại thường có những cơn mưa, mưa ướp hương đẫm thơm hàng cây hoàng yến, mưa tưới mát những con đường chật chội người xe, và những khúc mưa chiều ở đây làm cho tôi thấy nhớ…nhớ cái nóng tháng Năm ở Huế, nhớ bạn bè đồng môn đến hẹn trở về và nhớ những nụ cười lung linh hoa nắng… Bạn tôi, có nhiều người đã nói, mùa hạ là mùa của SPQN, là mùa mở đầu cho những lần họp mặt của cựu giáo sinh chúng tôi. Mà thật vậy, cứ đến hạ là chúng tôi, những giáo sinh SPQN ngày ấy lại nôn nao, mong ngóng, đợi chờ…Từ những ngày đầu tháng Tư, trên trang nhà, trên những trang facebook cá nhân đã râm ran những lời mời goi để trở về…Tháng Năm, tháng Sáu là những lần họp mặt về với các tỉnh thành ở miền Trung nắng cháy. Tháng Bảy về với những cơn mưa đầu mùa của Sài Gòn, vùng đất phương Nam. Tháng Mười Một, Mười Hai là những lần cùng về với miền đất Tây nguyên nắng gió đại ngàn… Những ngày cuối tháng Năm ở Huế là điểm đến đầu tiên của anh chị em đồng môn chúng tôi. Mặc cho cái nắng gay gắt của mùa hạ miền Trung, mặc cho chúng tôi những mái đầu đã pha hai màu tóc, mà cho dẫu cái màu thời gian bạc trắng ấy có khuất lấp đi chăng nữa thì cũng chẳng ngăn được lòng chúng tôi hướng tới, tìm về… Tôi và một chị bạn K6 đến Huế vào lúc trời vừa sáng. Máy bay hạ cánh ở Phú Bài khi những tia nắng đầu tiên vừa kịp nhô lên ở chân trời đằng đông. Tôi đã nhiều lần ngang qua Huế, nhưng chỉ là để dừng chân ghé lại mua một ít đặc sản mà thôi. Lần này, tôi đến Huế với một tâm trạng hoàn toàn khác. Có một chút gì đó vô cùng ấm áp, một chút gì đó thật lạ mà cũng thật quen, thương quen như là đang trên con đường trở về nhà mình vậy…? Taxi đưa chúng tôi về khách sạn trên những con đường thênh thang xanh mát, hạ cửa kính, gió lùa vào mát rượi…Bên đường, có vòng xe chở đầy sen hồng nhấn vội, hương sen đưa nhẹ, thanh thoát, bình yên… Đón chúng tôi ở sảnh khách sạn là cái nắm tay, là cái ôm thân thiết của chị chủ nhà, cũng là một cựu giáo sinh SPQN K6. Sớm thôi, vậy mà nhìn quanh ở đó tôi đã thấy một số anh chị đồng môn tại Huế đã đến để chuần bị đón tiếp bạn bè. Lần này, các anh chị đồng môn K7 tổ chức họp mặt kỷ niệm 45 năm ngày ra trường và cũng nhân dịp này, Huế đã mời quý thầy cô và anh chị em 13 khóa ở các tỉnh thành cùng về tham dự…Suốt buổi sáng rồi cả ngày 22/5, các đoàn lần lượt đến, có tiếng nói cười ấm áp, có tiếng chào hỏi rộn ràng, có những cái nắm tay nồng nàn thắm thiết và cả những cái ôm thật chặt, đầy đặn nghĩa tình…Ngày đầu tiên đến Huế, cảm giác của tôi là cái cảm giác thật bình yên và đầy cảm xúc. Có người chị tôi chỉ biết qua hình ảnh, có người anh tôi chưa một lần gặp mặt mà chỉ đồng cảm qua những bài viết đăng trên trang nhà, quý và hiểu nhau qua những cuộc đổi trao trên phone, thế thôi, mà sao khi hạnh ngộ lại qua đỗi thân thương, ấm áp…Một ngày trôi qua với nhiều cảm tình thật lạ, với tôi, Huế và ngày đầu tiên tôi đến thật sự rất dịu dàng...
Chầm chậm thôi, Thời gian ơi! Cho ta níu giữ Một thời xuân xanh Lắng nghe chim hót trên cành Chợt lòng như muốn tình trăm năm về Biển xanh sóng vỗ Đê mê Ta như lấp lửng Hồn về nẻo xưa. Trong mơ vẫn thấy Thuyền xưa Mưa giăng biển xám Mắt mờ lối đi Âm thầm Hai tiếng Biệt Ly Xót xa Nuối tiếc Còn gì Xuân xanh!!!
Dung Van
3-6-2015