Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

ƠN ĐỜI !

    
         Chiều,  Sài Gòn cuối năm trời se se lạnh…cái lạnh không se sắt,  không làm tê tái lòng người như mùa đông ở quê hương miền trung của tôi.  Sài Gòn vào đông không rõ nét lắm nhưng tôi vẫn cảm nhận được cái thi vị của khoảnh khắc giao mùa này. Một chút lạnh,  một chút gió đầu đông cũng đủ làm cho lòng tôi chạnh nhớ về ngày cũ, những tháng ngày tôi đã đi qua với biết bao ưu tư, biết bao khắc khoải vui buồn.
        Tôi may mắn được sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương đủ đầy của gia đình. Tôi thong dong sống với thời thiếu nữ nhiều ước mơ đẹp, những mơ ước trong trẻo về cuộc đời mà tuổi trẻ của chúng tôi khát khao được cống hiến cho quê hương cho cuộc sống. Bỏ lại sau lưng thời niên thiếu với nhiều kỷ niệm đáng yêu, tôi bước vào đời với hành trang chở nhiều hoài bảo của tuổi hai mươi đầy nhiệt huyết.
       Những giáo sinh Sư Phạm chúng tôi ngày ấy vào đời với ánh mắt màu hồng, với lòng yêu nghề cháy bỏng. Chúng tôi,  ngày chọn nhiệm sở có người lên tận Phú Bổn, có kẻ ra đến Quảng Ngãi, Quảng Tín, có người lại vào tận Phú Yên…nhưng tất cả vẫn lên đường với sự hồ hởi vốn có để làm Thầy. Thời điểm chúng tôi ra trường cũng là lúc quê hương đi vào giai đoạn khốc liệt nhất của chiến tranh, nơi chúng tôi đến hầu hết nằm trong vùng đạn lửa và đa phần là những miền quê xác xơ vì bom đạn . Có đi, có đến đó tôi mới cảm nhận được sức sống mãnh liệt của con người,  cảm nhận được sự vươn dậy mạnh mẽ của cuộc sống người dân giữa thời loạn lạc và cũng từ nơi này tôi đã học được nhiều điều ,  đó là sự cần cù chịu thương chịu khó, đó là sức chịu đựng để vươn lên,  để tồn tại,  để hy vọng một ngày mai và cũng ở đây tôi có thêm những người bạn mới mà khi đã xa rồi mới thấy lòng nhiều nuối tiếc nhớ mong!

      “…Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi
      Đường đến anh em đường đến bạn bè
      Tôi đợi em về bàn chân quen quá
      Hàng lá me vàng lại bước qua…” (TCS)
     
      Và rồi,  chiến tranh cũng qua đi. Sau bảy lăm, cuộc sống đi vào vòng xoay mới với bộn bề bao nổi khó khăn. Cũng như các bạn khác, tôi vẫn tiếp tục làm thầy dù cho đời sống lúc ấy lắm nổi gian nan, dù cho cái nghề Thầy lúc ấy lắm khi ngẫm nghĩ mà lại cười rơi nước mắt !!! Nhưng không biết bằng nghị lực, bằng niềm tin, bằng tình yêu phi thường nào để tôi tồn tại và để bây giờ tôi mới thấy cảm ơn cuộc đời,  biết ơn cuộc đời này nhiều biết là bao nhiêu!
       Có một bài viết của anh bạn khóa trên nói rằng  “nghề Thầy không bạc bẽo”. Vâng, tôi đã cảm nhận được rõ ràng điều này từ những ngày đầu tôi rời xa bục giảng, rời xa những học sinh tôi đã từng dạy dỗ trong những tháng năm qua. Thời gian trước đó tôi đã được chuyển sang dạy cấp hai môn Tiếng Anh (tôi học chuyển tiếp CĐNN vào năm 1989-1991) nên học trò của tôi cũng lớn hơn, sự hiểu biết tinh tế hơn và tình cảm cô trò vì thế cũng sâu đậm gắn bó hơn nhiều. Bao nhiêu năm qua, tôi vẫn thấy ấm lòng khi học trò cũ vẫn thường xuyên thăm hỏi, vẫn không quên gửi những lời tri ân vào ngày 20. 11 hằng năm, vẫn nhắn đến tôi rằng  “ Cô ơi, tụi con lúc nào cũng nhớ đến cô…”  Bấy nhiêu thôi,  cũng đủ để tôi thấy cuộc đời này đáng yêu biết dường nào, đáng sống biết dường nào!
 
     “…Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên
      Nhìn rỏ quê hương ngồi nghĩ lại mình
      Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống
      Vì đất nước cần một trái tim…” (TCS)

     Cảm ơn đời đã cho tôi một trái tim biết yêu thương, biết ghét giận mà cũng biết thứ tha.  Đã cho tôi biết thế nào là đắng cay, hạnh phúc và cũng xin cảm ơn đời đã cho tôi biết cái cảm xúc khi được nhận và bị mất đi những gì yêu dấu nhất của cuộc đời mình!  
     Cách đây mấy hôm, tôi có nhận được email của một người bạn với những lời nhắn nhủ đáng để nghĩ suy  “ Khi những tư tưởng yếm thế làm bạn chán nản, hãy tươi nét mặt lên và nghĩ rằng bạn vẫn còn sống đây ”…. Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã mang thông điệp này chia sẻ đến mọi người,  để tôi tự chiêm nghiệm và càng yêu quí hơn cuộc đời này cho dù sống là để trả nợ kiếp nhân sinh !
     
      “…Và như thế tôi sống vui từng ngày
       Và như thế tôi đến trong cuộc đời
       Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi…”(TCS)

    Cho đến bây giờ, tuổi đã sang thu và những cơn gió heo may đã khẽ khàng len lỏi thổi vào phận sống của một đời người,  tôi còn lại nhiều lắm những yêu thương từ cuộc đời ban tặng sau khi cũng đã mang đi của tôi nhiều thứ…Tôi vẫn yêu cuộc sống này, yêu gia đình nhỏ bé hiện tại của tôi với một người chồng thủy chung, với những đứa con trai ngoan hiếu ,  những cô con dâu xinh xắn thảo hiền và những đứa cháu nhỏ đáng yêu!
     Tôi còn lại những người bạn đồng môn quá đổi thân thương ngày ấy còn sống quanh tôi, trong thành phố này, trên đất nước này và những người bạn tít xa bên kia nửa vòng trái đất cứ ngỡ rằng sau từng ấy năm sẽ chẳng bao giờ biết tin, sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Thế nhưng cuộc đời vần xoay đã cho chúng tôi gặp gỡ, tay bắt mặt mừng và để cùng được sẻ chia buồn vui trên trang nhà của tất cả chúng tôi.                                                                                         
    Tôi đã từng may mắn được sống qua những thời khắc đáng nhớ của cuộc đời,  được chứng kiến những đổi thay trong cuộc sống với những tâm trạng khác nhau dù là hạnh phúc hay khổ đau, dù là sướng vui hay nghiệt ngã…tất cả đã mang đến cho tôi những cảm xúc khó quên khác nhau nhưng đọng lại trong tôi vẫn là lòng biết ơn cuộc sống này, là sự tri ân cuộc đời này vì hơn lúc nào hết tôi đã nhận ra được rằng “ Đời là một quà tặng ,  hãy biết ơn đời!”…
    Xin hãy “còn bước đi cho bình minh lên tiếng…”, xin hãy “cho đời chút ơn…” như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng thiết tha và xin hãy đừng quên “Đời” là “ phấn thơm cho rừng chút hương , là lời hát ca cho trần gian…” Và như thế ,  tôi đã yêu cuộc đời này bằng cả trái tim tôi.
                               
                                          Thanh Cảm …Sài Gòn một chiều cuối năm!

13 nhận xét:

  1. Thanh Cảm ơi ! Hãy yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi ! Thế là TC đã trả ơn đời và trả ơn tất cả rồi.
    Chúc TC và gia đình một mùa Giáng sinh an vui, một năm mới vạn sự như ý.

    Trả lờiXóa
  2. Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
    Cùng với anh em tìm đến mọi người
    Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
    Để thấy tiếng cười rộn rã bay...
    Bình yên và ấm áp quá phải không Irene? Vậy thì tại sao ta lại không cảm ơn cuộc đời đã cho mình mọi thứ...
    Cảm ơn bạn đã đọc và đã sẻ chia.Thân ái!

    Trả lờiXóa
  3. Cảm ơn SPQN đã cho TC gợi nhớ về một thời thiếu nữ ngày xưa!
    Cảm ơn vì đã cho chúng ta nghe lại những giai điệu đẹp và những ca từ làm lắng đọng lòng người!Bài hát tuyệt vời lắm SPQN ạ...Cảm ơn nhiều lắm nhé!Mong SPQN mãi là bờ vai ấm áp để bạn thân có thể tựa vào khi cảm thấy muốn sẻ chia...

    Trả lờiXóa
  4. một người thânlúc 14:05 20 tháng 12, 2011

    "Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ..."
    Cảm ơn một bài viết hay và thật sự xúc động!

    Trả lờiXóa
  5. TC xin gửi đến mọi người thân mấy câu trong bài hát"Tạ ơn đời" của nhạc sĩ Phạm Duy:
    " Ôi ơn đời chói vói đến khi thân tròn ôm gối.Ba trăm ngày trong gói,ngóng trông ra đời góp mối chung vui.Ôi ơn đời mãi mãi,thoát thai theo lời vun xới.Bao nhân tình thế giới,lớn lên trong vườn ân ái muôn đời..."
    Xin cảm ơn người thân đã chia sẻ chân tình.Mến!

    Trả lờiXóa
  6. Cảm ơn chị , bài viết rất hay .
    " cuộc đời đó, có bao lâu mà hững hờ ..."

    Trả lờiXóa
  7. Xin cảm ơn và xin hỏi người nặc danh có phải là pmt...?Xin được gửi đến...những lời đồng cảm chân thành và những ưu tư về cuộc sống.Hãy yêu đời,yêu người nhiều hơn nhé!
    Chúc...sẽ đón một Giáng Sinh ấm áp dù Cali trời có lạnh vô bờ.
    Chào thân ái!

    Trả lờiXóa
  8. Mùa đông đã ấm áp hơn nhiều khi trong tim mình biết được những người mình yêu thương đang sống trong hạnh phúc, phải không ạ?
    Xin hãy tiếp tục để những người thân yêu được thấy niềm hạnh phúc đó mỗi ngày ạ!

    Trả lờiXóa
  9. Đồng ý với quan niệm của B.My...Mùa đông sẽ không lạnh khi được ở bên cạnh những người thân yêu,có phải không? Chúc B.My sẽ có một mùa đông không lạnh nhé!

    Trả lờiXóa
  10. Xin cảm ơn Mum đã cho chúng con biết sự cần thiết của cuộc đời!Mong my mother khỏe và sáng tác đều.

    Trả lờiXóa
  11. "Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người, còn cuộc đời ta cứ vui..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, cảm ơn Nhan vo van...Còn cuộc đời ta cứ vui, cho dù đã hơn 1 năm rồi mình mới hồi âm cho bạn, bạn thân mến...

      Xóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...