Ky Nguyen
Từ khi được lũ nhỏ dạy cho cách sử dụng máy vi tính, mẹ già
vui hẳn lên. Nhớ dạo đầu, học trước quên sau, mỗi khi bí mẹ lại " bớ thầy
", con cái đứa nào ở gần lúc đó vội chạy lại cứu bồ ngay. Khi đã khá thành
thạo, mẹ đòi học cách " chat - chit "... Thằng út gạt phăng
Mẹ không được học cái đó. toàn lũ nhí nhố, không hợp với mẹ đâu.... Mới ngày
nào cu cậu bé tí, mỗi lần mẹ ôm về chồng sách mới, mượn ở tiệm sách quen gần
nhà, hai đứa vội nhào đến hỏi rối rít quyển này con đọc được không hả mẹ ? Được
mẹ gật đầu, chúng ôm sách chạy tới góc nhà đọc ngấu nghiến, say mê... vậy mà
giờ đã biết lựa từng trang web cho mẹ vào xem...
Sách, con đọc ban ngày, sau khi đã xong bài vở. Còn mẹ, xong hết việc nhà, việc trường... phải đến 9, 10 giờ đêm mới được lên giường, vừa đọc sách, vừa đan. Nhất cử... tam tứ tiện. Đan, để có thêm thu nhập. Đọc, để giết thời gian trống trải, để quên đi cái cảm giác " láng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều... " Từ khi bố mất, mẹ rất sợ những đêm dài trằn trọc, suy nghĩ muốn vỡ cả đầu, vì thế sách là người bạn tốt nhất...
Đến lúc bé biết bi bô, nhà mình càng thêm hương vị. Chỉ cần nghe điệu nhạc " Kìa con bướm vàng... " là bé nhún nhảy, đong đưa. Bà và bố mẹ múa phụ họa theo đủ mọi thể loại : hip hop, rock, chachacha... Bé làm theo được tất. Rộn rã tiếng cười. Rộn rã niềm vui. Một ngày vất vả... như tan biến.
Sách, con đọc ban ngày, sau khi đã xong bài vở. Còn mẹ, xong hết việc nhà, việc trường... phải đến 9, 10 giờ đêm mới được lên giường, vừa đọc sách, vừa đan. Nhất cử... tam tứ tiện. Đan, để có thêm thu nhập. Đọc, để giết thời gian trống trải, để quên đi cái cảm giác " láng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều... " Từ khi bố mất, mẹ rất sợ những đêm dài trằn trọc, suy nghĩ muốn vỡ cả đầu, vì thế sách là người bạn tốt nhất...
Đến lúc bé biết bi bô, nhà mình càng thêm hương vị. Chỉ cần nghe điệu nhạc " Kìa con bướm vàng... " là bé nhún nhảy, đong đưa. Bà và bố mẹ múa phụ họa theo đủ mọi thể loại : hip hop, rock, chachacha... Bé làm theo được tất. Rộn rã tiếng cười. Rộn rã niềm vui. Một ngày vất vả... như tan biến.
Trường hợp của Kỳ Nguyễn sao giống mình thế ? thử vào chát chít để thay đổi không khí cho vui , biết đâu gặp được người cùng sở thích trao đổi chuyện trò T nào ngờ con nó gạt phắt và bảo : má vào trang đó làm gì , tào lao không . Thế là mình bí vì thầy con không chịu chỉ !
Trả lờiXóaMột câu chuyện kể rất là đời thường mà ở lứa tuổi của chị em mình thường gặp. Rất mong đọc thêm những bài viết của chị!
Trả lờiXóaChào thân ái!
Chị kết bài làm em hụt hẫng ! Đang đọc ngon trớn , vừa đọc vừa cười mỉm , sao giống gia đình mình ... Chị viết tình cảm lắm ...chờ đọc ...
Trả lờiXóaRất vui được các bạn đồng cảm .Chúc sức khỏe mọi người . Thân chào .
Trả lờiXóaĐến tuổi này mà biết sử dụng máy tính như vây là quá giỏi . Các con của tôi không chịu chỉ dạy tận tường . Mỗi lần nó chỉ tôi phải ghi nhưng khi sử dụng tìm tờ giấy ghi từng bước không ra . Nếu mà lỡ quên hỏi nó , nó nói chỉ má rồi sao má cứ quên hoài vậy ? Thật là chán !
Trả lờiXóaTôi cũng thế bạn ơi . Có điều mỗi lần quên , chịu khó "cười Cầu tài " là chúng xiêu lòng ngay hihi... mẹ là số 1 mà .
Trả lờiXóa