Nguyễn
Sĩ Tạo.
(Thân tặng tất cả các bạn trong ngày về
tháng 7/2013 ).
Tháng năm, trời đã bắt đầu nắng gắt. Buổi sáng tôi có thói
quen đến một quán café nào đó nằm sát biển, hướng mặt ra xa, ngắm bầu trời, mặt
nước xanh, hứng lấy làn gió mát và nhâm nhi từng ngụm café. Trong không khí
thoáng đãng, không gian yên ắng, tâm hồn thảnh thơi rồi nghĩ vẩn vơ một khoảng thời gian xa xưa thật dễ
thương…
Tháng chín năm
1972, tôi vào trường Sư Phạm Qui Nhơn. Những ngày đầu tiên bước vào lớp, bỡ ngỡ
vì bạn bè chưa quen…Đang ngồi trong lớp lơ đãng thì ai đó giới thiệu tôi và thế
là tôi nhận chức trưởng ban văn nghệ là một việc chẳng đặng đừng : Lớp đưa tôi
nhận chức không thông qua bầu bán và xét năng lực, xem tôi có xứng tâm và xứng
tầm hay không?
Ở
đời, kẻ có chức có quyền thì sẽ được người ta kính nể, đi đâu cũng có kẻ
đón người đưa. Riêng cái chức Trưởng ban văn nghệ mà tôi được vinh danh nắm giữ
đã để lại những cảnh bi, hài khó quên : Nào là chọn “ca sĩ”, để thực hiện màn hợp
xướng. (Người không biết hát thì tích cực xung phong. Người biết hát thì trốn
biệt tăm!!!). Chọn “vũ công” để hình
thành các màn vũ thì lại càng khó, vì có ai chuyên nghiệp đâu? Vì vậy cứ chọn
theo cảm tính cho hai cuộc dự thi văn nghệ hàng năm của trường.
Trong lớp, có hai cô
xinh đẹp xung phong thực hiện, dàn dựng
các tiết mục văn nghệ này. Cô Irene có năng khiếu ca múa, cô H.T là Mạnh Lệ
Quân (Á . Nhớ lộn Mạnh Thường Quân, có lẽ vì nét kiều diễm và kiêu sa và sự
giúp đỡ tài trợ nhiệt tình của nàng. )
Thế là dưới sự điều khiển nhẹ nhàng của hai nàng hỏi ai mà
không chấp hành được!!!
Tôi nhân danh là Trưởng ban văn nghệ ngày ấy còn kiêm luôn nhiệm vụ gác cửa bảo vệ
cho các “tài năng” văn nghệ của lớp
trong mỗi buổi tập, bởi vì các ông giáo làng tương lai hay gõ cửa đòi cho vào xem
tập múa, hát hay là muốn xem các nàng … giáo
sinh xinh đẹp, duyên dáng. Đã lâu lắm rồi nhưng tôi không sao quên được khuôn mặt
LXT và TĐT , mỗi khi tôi mở cửa ra là hầu như “permanent” ở đó rồi!
Màn hoạt cảnh Miếng Trầu Duyên để lại trong tôi nhiều kỉ niệm
dở khóc dở cười : Ai đời đằng đặng là một Trưởng ban văn nghệ mà hai cô em Irene và H.T xỏ mũi bắt đóng vai “em
bé” bưng quả trong lễ cưới rước dâu. Tôi nằn nì xin xỏ nhưng cuối cùng đành chịu
thua vì Lý do hai cô em dàn dựng màn vũ
đưa ra rất là có lý, vì tôi…hơi bị lùn, nhỏ con giống em bé.
Trời ạ ! lùn là
do cha mẹ sinh ra phải chịu , nào ai cam chịu phận …lùn .
Nhưng hai em xinh
đẹp dịu dàng phán rằng :
-Hễ lùn là phải
bưng quả .
Thôi đành phải chấp
nhận vậy, vì sinh ra đã mang nghiệp “lùn” vào thân.
Tôi nhớ lại năm
nhất niên, hai cô cũng bảo tôi rằng Trưởng ban văn nghệ là phải có mặt trong
dàn hợp xướng Chờ Nhìn Quê Hương Sáng Chói. Tôi nói – Tôi chưa thuộc bài hát?
Hai cô nhỏ nhẹ phán rất nhẹ tênh:
- Không thuộc thì
đứng phía sau nhóp nhép cũng được!
Thế là “lủi thủi”
tuân theo lời hai cô tôi ra đứng phía sau … Đã lùn mà còn đứng hàng sau!
Bây giờ nhìn tấm
hình thì chẳng ai thấy mặt mũi tôi đâu cả, may quá còn “lưu dấu lại” chỏm tóc…
để làm bằng chứng cho các cô, không thôi các cô lại bảo TBVN trốn tránh trách
nhiệm!!!Thế rồi cứ theo dưới sự “điều khiển, dẫn dắt” của hai cô. Kết quả Văn
nghệ lớp tôi quá tốt và Trưởng ban văn nghệ cũng có tiếng thơm lây.
Từ đó, tôi thay đổi dáng đi,(nếu mà mặc áo
dài như ông bà ta lúc xưat hì
tôi bảo thợ may, may vạt trước ngắn hơn vạt sau).
Tôi cứ thế mà đi
trên mây…cho đến một hôm, tôi khấp khởi cùng các bạn đến trường xem kết quả thi
tốt nghiệp ra trường. Dò hoài, không thấy tên mình – Thôi chết rồi ! Nhà trường
đánh sót tên mình. Tôi định quay vào văn phòng hỏi nhưng văn phòng đóng cửa.
Quay trở ra, tôi dò lại thật kỹ….vẫn không thấy tên mình. Tôi liếc sang bên cạnh
có thêm một danh sách nữa – Hay là mình TBVN nên đậu đặc biệt không chừng? Và
đúng như thế, bảng này có tên tôi. Tôi mừng quá lần lên trên – Lần này thì tôi
toát mồ hôi hột … Bảng danh sách ghi tên những giáo sinh thi lại!!! Tôi nhìn lại
tên mình lần nữa, chắc thi lại một môn nào đó? Nhưng không?! Một môn, hai môn,
ba môn…sáu môn… choáng váng! Tôi không còn đứng vững được nữa? Làm sao bây giờ???Kiểu
này thì chết chắc! 100% là xếp bút nghiên đi thẳng vào quân trường!!!
Sau khi trấn tĩnh
lại! Lau mồ hôi (Vắt khô khăn xong). Tôi đi thẳng đến nhà thầy Phạm Sĩ Học nhờ
thầy cứu giúp! Nghe xong, thầy mỉm cười:
-Không sao đâu? Về
nhà cố gắng học bài là đậu!
Tôi tìm lại chồng
vở cũ, mở ra nhưng toàn là giấy trắng!!! Có cuốn ghi chép thì ít nhưng đứt khúc thì nhiều! Thôi xuống nhà mấy
cô bạn mượn vở (Vì các cô, cô nào cũng ghi chép cẩn thận). Nhưng nhất quyết sẽ
không đến nhà hai cô em Irene và HT đâu, vì đường đường mình là Trưởng ban văn
nghệ! Cuối cùng, tôi quyết định tìm đến
nhà cô Sen mượn vở .
Mùa hè năm đó, ai
thơ thẩn đi nhặt cánh phượng rơi hay lắng nghe tiếng ve trong dàn đồng ca mùa Hạ
mà mơ ước tương lai…còn riêng tôi ngày ngày ôm vở nhìn dòng chữ, nhớ cô Sen mà
quyết “dùi mài kinh sử”, lẳng lặng, ngậm ngùi chờ ngày ứng thí.
Thế rồi, tôi cũng
được tai qua nạn khỏi ra trường với nhiệm sở cuối cùng là Quảng Tín … Một ngôi trường vùng sâu, vùng xa …để rồi sau
đó, ngày ngày đi dạy tha hồ chạy maratong với “heo rừng” và trèo cây đua cùng với
“khỉ”…
Đến nay ,đã gần bốn mươi năm. Thời
gian trôi, đời sống cơm, áo, gạo, tiền…những nghịch cảnh, buồn phiền đã làm cho
các bạn cùng lớp tôi trở thành những ông giáo, bà giáo già. Chuyện ngày xưa bao
giờ cũng đẹp, tình ngày xưa bao giờ cũng thơ… Một bậc trưởng thượng đã viết
trong một ca từ :”…Tìm đâu những ngày xinh như mộng…”
Và…hôm nay, tôi ngồi tại BIỂN NHỚ Quy Nhơn buồn trông xa xa những
dãy núi xanh mờ kéo dài ra tận biển…lòng ngùi nhớ những kỉ niệm của một thời đã
qua , của hai năm làm Trưởng ban văn nghệ bất đắc dĩ, của những tháng ngày… tìm đâu ! biết
đâu tìm…
Mùa hè Quy Nhơn
05/2013
Nguyễn Sĩ Tạo
Tao oi ! Vui hi? Vi nho vay ma bay gio Tao con noi tieng ca mot bau troi Nhi 6 Khoa 11 cua tui minh.Tao lam nhu Th va Ren la hai ba phu thuy kg bang...hi..hi
Trả lờiXóaChu choa, chuyện bây giờ mới kể, ừ nhỉ hai cô nàng R và HTh ăn hiếp Tạo ghê !
Trả lờiXóaLần họp lớp này vùng lên nghe Tạo!
Mình nhớ là dạo đó R và H.T hiền, ngơ ngác như con nai vàng mà...
Trả lờiXóaỦa, học Sư Phạm mà cũng có thi lại à? Bây giờ nghe Tạo kể mình ngạc nhiên hết sức! Thế thì tội cho anh "Trưởng ban văn nghệ" lớp tôi quá! Làm sao bây giờ??? Thôi hẹn ngày về sẽ tạ lỗi! Hìhì...
Dạo đó nữ giáo sinh hiền lành lắm ! Không phải chị binh vực cho phái kẹp tóc dâu nhé ! hay là anh Trưởng Ban Văn Nghệ có cảm tình chi đó với một trong hai cô nên ngơ ngơ ngẩn ngản .. luôn đi trên mây nên làm bài thi ra trường viết chuyện trăng sao .. ? và kết quả.. !!!
Trả lờiXóaBài viết vui và thật lòng !
Sao bạn không kể sau năm thứ nhất thi lại môn Tâm Lý giáo dục nhỉ. Minh nhớ hình như lớp mình thi lại môn này hơi bị nhiều.khoản hơn 1/2 lớp đó.( mình nhớ không lầm thì cả khóa thi lại môn này đến trên 400 đó.
Trả lờiXóaNói vui thôi óa nhòa chứ thời gian đã xóa nhòa đi tất cả có còn chăng cũng những ấn tượng khó quên mà thôi.
Tạo ơi ! Nếu được 2 hoa khôi lớp ưu ái như vậy ! Thì xin trời cho Tịnh lùn hơn Tạo ,T cũng cam lòng !!!???
Trả lờiXóaBài viết làm cho gia đình nhị 6 thêm xôn xao ngày về . Sao mà đáng yêu quá !
Thoi gian tap van nghe .Dung la minh co ghe nhin cho do ....Chi mot lan duy nhat ma thoi ,nhung lan sau minh cung muon nhung minh khong dam vi nhin doi mat ban luc do giong nhu doi mat cua mot con cop dang gianh moi
Trả lờiXóaSĩ Tạo ơi! Mình cữ tiếng "lùn" đi, đụng chạm nhiều lắm, chẳng hạn nói là vi thiếu thước vv..va vv..Mà lúc đó mình cũng là người trong cuộc, thấy R và H.Th có ăn hiếp gì đâu. Chẳng qua là Tạo là trưởng ban văn nghệ mà không được lên sân khấu nên tình nguyện đó thôi. Giỡn chút cho vui...Chuyện của Tạo cũng là một kỷ niệm đẹp, khó quên...
Trả lờiXóaMột bài viết hay , vui vui và chân tình . Cảm ơn bạn ST .
Trả lờiXóaMột thời làm văn nghệ lớp nào cũng vui các bạn nhỉ . Dung nhớ lớp Dung có bạn Nguyễn Xuân Dư hát bộ rất hay , chọn một vai nữ để hát cùng bạn ấy , nhiều bạn nữ điều được mời thử vai . Dung nhớ mình cũng hát được " bớ phu quân ơi ....." nhưng đến phần diễn bộ thì không bạn nào diễn được , sau đó hình như X. Dư nhờ một bạn nam của lớp khác giả gái để diễn cùng và cũng thành công trong đêm cộng đồng , dân quê hoan hô quá chừng không biết có ai còn nhớ . Riêng X. Dư thì đã yên nghĩ nơi cõi vĩnh hằng .
Ông TBVN ơi, Mình không nhớ lắm nhưng theo mình ST đã nói ép 2 cô nàng quá đấy. Mình thấy 2 cô có ép ai đâu! Tự giác cả mà.
Trả lờiXóaMà chỉ có ông với PVT mới xứng vai ấy mà. Hình bài hợp xướng mờ quá mà ST còn nhìn ra chỏm tóc là còn nhớ mình đứng chỗ nào phải không. Chúc vui vẻ và hẹn 2 tháng 3 ngày nửa!
bai viet cua em rat don gian nhung ngap day cam xuc . Chuc em co nhieu bai viet hay hon nua
Trả lờiXóaÔng Trưởng Ban Văn Nghệ ơi ! Tội nghiệp chưa ! Bị hai người đẹp Nhị 6 ăn hiếp mà ấm ức giữ 39 năm rồi giờ mới lên tiếng ? Phải chi nói ra lúc ấy P sẵn sàng binh bạn liền ... Ai thì không biết chớ ngày xưa P lúc nào cũng kính trọng và phục tài Ông TBVN đó. Nếu không tài làm sao Nhị 6 được hạng nhất toàn trường trong nhạc cảnh "Miếng Trầu Duyên " ?...
Trả lờiXóaÀ, mà hỏi thiệt nè ? Cả năm nay tôi gởi thư " tình " cho "Chú Lùn " hoài mà sao không thấy reply , và cứ im hơi lặng tiếng từ tháng 7 năm ngoái đến giờ ???
P sẽ phạt bằng cách nhờ ông TBVN một chuyện, sẽ email cho ông sau nhé.
Tạo biết không, bài viết gợi nhiều kỷ niệm thân thương của lớp mình lắm , P rất thích. Mong được đọc thêm nhiều sáng tác khác của Tạo. Thân mến, DP
Bùi sĩ Tao ơi! Cũng chính đợt tập văn nghệ nầy mà Tấn thấy Tạo ngơ ngơ như kẻ mất hồn> Chính vì lý do đó đó mà bạn phải thi lại ra trường phải không? Hai nữ đạo diễn là kẻ có tội . May ra nhờ Sen cứu giúp cho mượn vở món nợ đó sao Tạo không trả . . . hè . . hè .
Trả lờiXóaÔng Tấn ! Ngày họp mặt phạt Ông chầu chè ! vì cái tội đổi họ người ta ...
XóaChè gì?
XóaChào ngài SGN6 sao lâu nay không thấy mặt ông vậy? hay đã thật sự bị lão T(chưa tái) làm gỏi rồi. Mãi tới nay mới xuất hiện.
Trả lờiXóaDù gì cũng chúc SG luôn vui vẻ, mạnh khỏe và ...
và...tào lao, tầm phào với TCT cho vui phải không TÂ !
XóaÊ, lãnh vực đang trong thời kỳ xác định vùng hoạt động. Cấm xâm phạm thiếu giấy phép.
XóaCha bặt vô âm tín mấy ngày nay đấy! TCT người ta nghĩ Trinh công Sơn tái thế viết rõ ra đi ông bạn già!
XóaPà koong ơi! Có người dám ăn giam chử nghiã mà không biết e thẹn là gì nè. Làm gì có ai lùn trong lớp này. Chỉ có một vài tay hơi khiêm nhường trong chiều cao mà thôi. TBVN đại xạo, đâu có khi nào thấy tay này đấu bóng chuyền với thầy Nở hay thầy Mẫn. Đờ đẫn cô nào nói ra đi. 39 năm rồi không nói vỡ tim không ai giúp được đâu.
Trả lờiXóaT. (tái)
Chào Sĩ Tạo . Đời có nhiều diều không ngờ đến...mới gọi là đời phải không ? Mong Tạo mãi vui, yêu đời như T đã nói .
Trả lờiXóaHay lắm Tạo ơi,bài viết chân chất,tự nhiên...và thêm là có duyên nữa,thừa thắng xông lên giành chút thì giờ để viết cho vui...ở cái tuổi này rồi,chúc Tạo khỏe và hạnh phúc.
Trả lờiXóaAnh trưởng ban văn nghệ của nhị 6 ơi .Bây giờ mới tự thú nha tại mình ga lăng quá cứ phải làm vui lòng nhị cô nương tài sắc vẹn toàn thì có thiêt thòi chút chút cũng hạnh phúc lắm rồi chờ tháng 7 tới các bạn ấy sẽ bù ,vui lên nhé
Trả lờiXóa