Đan Thanh
Khi hoa đào hé môi, em đón tình
xuân bồi hồi trong dạ
rồi...
gom hết hương xuân và nắng thơm mùa hạ
Nâng niu giữ gìn
qua ngày thu tàn tạ
Để mong sưởi ấm mùa đông
Thì anh ơi
Một chút nắng hồng
Biết có làm tròn câu thơ tình viết dở
Không thể đổi thay một điều không thay đổi
Con phù du làm sao khiến đêm tối giật mình
Không thể hồi sinh cái chết của màu
xanh
Không thể làm cho anh
Quay về
Dù chỉ là trong hoài niệm
Chiều nhung nhớ ai mà nhuộm hoàng hôn tím
Năm ngón tay gầy vẫn ngát thơm kỉ niệm
Của một thời hoa đỏ long lanh
Của một thời lá biếc cành xanh
Ngu ngơ để nét đan thanh qua rất vội
Em trong trắng thủy chung cúi đầu tạ tội
Trước anh phỉnh phờ lọc lừa gian đối
Vẫn xin giữ cái thời vụng về nông nổi
Làm hành trang phía bến lạ bờ xa
Nếu được là chút mịn mượt phù sa
Em xin nở tặng người xưa vô ưu một đoá
ĐAN THANH
Chào áo xanh Danang...
Trả lờiXóaBuổi trưa mà đọc xong cái bài thơ ni ...tức ngược...nổi nóng ( Bật quạt )..
Làm thơ cái kiể chi ..mà đọc rồi..thấy phải viết để nói lại....* Hay..hay * còn tức là tức cái anh chàng kia..khùng hay răng mà ko biết chi trơn...nguòi ta reó gọi với âm thanh cực trầm như thế...mà sao... ( chắc là bị điếc.. ) về đi chứ chàng ơi ..chàng là con trời ..chàng diễm phuc quá...có cả đoá Sala nữa tề.
Thôi đi uống cafe.đá cho khỏi nóng...
Còn cái chị kia ơi..ko phải rứa đâu...hắn còn núp đâu đó...tin tui đi.( Dừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết..Con phù du làm sao khiến đêm tối giật mình....khì khi khì ..một hạt cát nhỉ ti..bay vào mắt,,vỡ oà..
Dùa một chút cho vui thôi...bài ni tui thích sơ sơ..chưa hiểu .
" Chiều nhung nhớ ai mà nhuộm hoàng hôn tím " Chỉ có Chị Đan Thanh của P mới diễn tả thâm thúy, tuyệt vời như vậy...
Trả lờiXóaChị Đan Thanh ơi! Quên phứt đi cái "người vô tình" ấy đi Chị sẽ thấy " Cuộc đời tươi đẹp như Bình minh buổi sáng..." Mỗi lần đọc thơ Chị em cứ buồn lây... Mắc đền chị đó ! Thương mến, DP
Mot bai tho hay, goi nhieu cam xuc nhung hoi buon mot chut...
Trả lờiXóaThankyou !