Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014
Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014
Tin Buồn
Quý Thầy cô cũ
Ban Liên lạc Cựu Giáo sinh Sư Phạm Quy Nhơn
Ban Biên tập Trang nhà spqn.blogspot.com
Vừa được tin Anh Trương Khắc Rê , cựu giáo sinh Sư Phạm Quy Nhơn _ Khóa 5 đã từ trần ngày 04-06-2014 tại Thành phố Ban mê thuột .
Thành kính chia buồn cùng tang quyến , nguyện cầu hương linh Anh Trương Khắc Rê sớm siêu thoát về cõi Niết bàn .
Ban Liên lạc Cựu Giáo sinh Sư Phạm Quy Nhơn
Ban Biên tập Trang nhà spqn.blogspot.com
Vừa được tin Anh Trương Khắc Rê , cựu giáo sinh Sư Phạm Quy Nhơn _ Khóa 5 đã từ trần ngày 04-06-2014 tại Thành phố Ban mê thuột .
Thành kính chia buồn cùng tang quyến , nguyện cầu hương linh Anh Trương Khắc Rê sớm siêu thoát về cõi Niết bàn .
![]() |
ACE Cựu giáo sinh Sư Phạm Quy Nhơn Thành phố Buôn mê thuột với những nén hương chia buồn cùng tang quyến |
Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
CHIỀU KHÔNG HẸN
Nguyễn Hoàng Sa (K9)
Vô tình chạm tuổi đời nhau
Mới hay tóc đã ngã màu khói mây
Ngỡ ngàng tỉnh, ngỡ ngàng say
Bạn bè gặp lại…Chiều ngây ngất chiều
Lục tìm kí ức liêu xiêu
Bụi thời gian phủ mốc meo khuất mờ
Dấu chân xưa, bước chân hờ
Tìm chi mà cứ ngẩn ngơ như là…
Về từ bao nẻo trời xa
Trường xưa ngả bóng ôm ta vào hồn
Nắng hè bỏng rát Quy Nhơn
Đá Ghềnh Ráng nở giấu cơn sóng ngầm
Vịn vai gió, bước lặng thầm
Bốn mươi năm được một lần về thăm
Trường Sư Phạm, Bóng thời gian
Ai thương. Ai nhớ, lan man ai chờ
Mắt ai thả sợi thẩn thờ
Kéo chiều nghiêng. Sóng chạm bờ Quy Nhơn
Vô tình chạm tuổi đời nhau
Mới hay tóc đã ngã màu khói mây
Ngỡ ngàng tỉnh, ngỡ ngàng say
Bạn bè gặp lại…Chiều ngây ngất chiều
Lục tìm kí ức liêu xiêu
Bụi thời gian phủ mốc meo khuất mờ
Dấu chân xưa, bước chân hờ
Tìm chi mà cứ ngẩn ngơ như là…
Về từ bao nẻo trời xa
Trường xưa ngả bóng ôm ta vào hồn
Nắng hè bỏng rát Quy Nhơn
Đá Ghềnh Ráng nở giấu cơn sóng ngầm
Vịn vai gió, bước lặng thầm
Bốn mươi năm được một lần về thăm
Trường Sư Phạm, Bóng thời gian
Ai thương. Ai nhớ, lan man ai chờ
Mắt ai thả sợi thẩn thờ
Kéo chiều nghiêng. Sóng chạm bờ Quy Nhơn
CÒN GÌ CHO NHAU
Nguyền Thị Đàm (K13)
Tháng năm phượng đỏ sân trường
Ngày xưa ơi, bao nhớ thương vơi đầy
Rưng rưng tay nắm bàn tay
Bao năm qua, bao tháng ngày chờ mong
Trở về thăm lại Quy Nhơn
Lao xao sóng vỗ đá buồn ghềnh xưa
Xuân thì sao vội qua mau
Sợi xanh, sợi bạc cho nhau sợi nào.
Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014
CHỢ CHIỀU.
Ky thinguyen
Hai thằng con đến tuổi ngỗ nghịch, khó dạy, khó bảo, thỉnh thoảng bực quá tôi hay nói lẫy: biết thế tao đi lấy chồng khác, trả hai đứa về cho bà nội cho rồi…Thằng anh 4 tuổi hơi khựng người, còn thằng em nhỏ hơn 1 tuổi ra cái điều hùng hổ, nó vớ lấy con dao chẻ củi cao gần bằng đầu của mình, nói rõ to: Ông nào vào đây con chém….Cả nhà phì cười, bà ngoại ngồi nhìn ba mẹ con rồi thủng thẳng nói : chợ sớm đã chẳng ra gì, nói chi đến chợ chiều…Tôi nhìn mẹ và hiểu rõ lời nhắn nhủ ý nhị ấy…Bực quá thì dọa thế thôi, chứ lòng dạ nào để con mồ côi thêm một lần nữa! Tôi nhớ lại cuốn truyện đã đọc từ lâu của Mark Twain nói về tình cảnh của người mẹ đi bước nữa, gặp phải ông chồng sau quá vũ phu, đẩy thằng con vào cảnh bi đát, phải bỏ nhà ra đi…Đọc rồi nghĩ đến con mình, rơi nước mắt. Có chết cũng chẳng để con tuột khỏi tay mẹ đâu. Rồi…ngày tháng cứ trôi, sức chịu đựng của con người cũng thật bền bỉ, thỉnh thoảng nghĩ lại mình – cũng – phục – mình - sao - giỏi thế!
Hai thằng con đến tuổi ngỗ nghịch, khó dạy, khó bảo, thỉnh thoảng bực quá tôi hay nói lẫy: biết thế tao đi lấy chồng khác, trả hai đứa về cho bà nội cho rồi…Thằng anh 4 tuổi hơi khựng người, còn thằng em nhỏ hơn 1 tuổi ra cái điều hùng hổ, nó vớ lấy con dao chẻ củi cao gần bằng đầu của mình, nói rõ to: Ông nào vào đây con chém….Cả nhà phì cười, bà ngoại ngồi nhìn ba mẹ con rồi thủng thẳng nói : chợ sớm đã chẳng ra gì, nói chi đến chợ chiều…Tôi nhìn mẹ và hiểu rõ lời nhắn nhủ ý nhị ấy…Bực quá thì dọa thế thôi, chứ lòng dạ nào để con mồ côi thêm một lần nữa! Tôi nhớ lại cuốn truyện đã đọc từ lâu của Mark Twain nói về tình cảnh của người mẹ đi bước nữa, gặp phải ông chồng sau quá vũ phu, đẩy thằng con vào cảnh bi đát, phải bỏ nhà ra đi…Đọc rồi nghĩ đến con mình, rơi nước mắt. Có chết cũng chẳng để con tuột khỏi tay mẹ đâu. Rồi…ngày tháng cứ trôi, sức chịu đựng của con người cũng thật bền bỉ, thỉnh thoảng nghĩ lại mình – cũng – phục – mình - sao - giỏi thế!
Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014
THƯ NGỎ
BAN TỔ CHỨC
KỶ NIỆM 40 NĂM MÃN KHÓA K11 SPQN (1974-2014)
TP. Hồ Chí Minh, ngày 20/5/2014
THƯ NGỎ
v/v: Tổ chức ngày họp mặt kỷ niệm 40 năm tại Tp.HCM
Được sự ủy nhiệm của ACE, Chúng tôi Ban tổ chức kỷ niệm 40 năm K11 SPQN tại Tp.HCM.
Kính chúc quý ACE toàn khóa tại Tp.HCM và các tỉnh bạn cùng gia đình dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và an lạc…
Thấm thoát đã 40 năm xa trường Sư phạm thân thương để vào đời và đại đa số chúng ta lại bước tiếp vào khúc ngoặt của bên kia sườn đời (nghỉ hưu) chứ không trở về trường cũ thường xuyên nữa. Nhưng tất cả những cựu g/s K11 SPQN dù ở đâu và hoàn cảnh nào vẫn mang trong mình chất SƯ PHẠM, đều có suy nghĩ hướng tình cảm sâu đậm về mái trường mà mình được đào tạo để vào đời (làm thầy) và tình cảm tốt đẹp dành cho nhau trong tình đồng môn, bằng hữu…
Nhằm gắn kết những tình cảm đó, chúng ta đã tổ chức nhiều cuộc họp mặt chung toàn trường, từng khóa, từng lớp:
• Bắt đầu từ buổi họp mặt SPQN tại Sài Gòn lần 1 ngày 24/4/1997.
• Ngày về nguồn kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường SPQN (1962-2012), ngày 12/5/2012.
• Ngày họp mặt kỷ niệm 50 năm thành lập trường SPQN (30/10/1962-30/10/2012) tại Sài Gòn ngày 30/10/2012, là những sự kiện đáng nhớ.
Riêng K11 SPQN chúng ta 2014 là năm quan trọng: kỷ niệm 40 năm ngày ra trường là sự kiện quan trọng, đáng nhớ. Đa số những thầy giáo về hưu (nữ đã về hưu 5 năm rồi) và bước qua giai đoạn mới của cuộc đời. Giảm hoạt động nghề nghiệp, tăng cường vui sống tuổi về chiều với tinh thẩn lạc quan yêu đời. Có nhiều thời gian gặp gỡ đồng môn, bạn bè hơn nữa để ôn lại những kỷ niệm tốt đẹp mà chúng ta đã có, giao lưu trao đổi về hướng sống tương lai…
Ngày họp mặt kỷ niệm 40 năm mãn khóa là ngày rất, rất quan trọng với chúng ta. Ban tổ chức tha thiết mong mỏi toàn thể ACE bỏ tất cả những giận ghét vẩn vơ, những so đo vô ích… Dành trọn thời gian cho ngày hội ngộ đáng nhớ và tuyệt vời này.
Ban tổ chức yêu cầu mỗi ACE liên lạc nhắc nhở với nhau để cùng nhau về họp mặt. Buổi họp mặt đông đủ là kỷ niệm đẹp nhất mà chúng ta trao nhau.
Trân trọng.
TM. Ban tổ chức
Trưởng ban
QUẢNG ĐÌNH TÚ
Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014
THÔNG BÁO
Ban Liên lạc Khóa 11 Sư Phạm Quy Nhơn trân trọng Thông Báo
Để chuẩn bị cho ngày kỷ niệm 40 năm ra trường của Khóa 11 SPQN (1974-2014), ngày 18-5 vừa qua, Ban Liên Lạc Khóa 11 Sư Phạm Quy Nhơn cùng một số bạn cựu giáo sinh K11 tại Sài Gòn và Các vùng Phụ cận đã có buổi gặp gỡ tại Nhà Hàng Trầu Cau- Gia Định để trao đổi, góp ý , hoạch định việc tổ chức kỷ niệm 40 năm tại Sài Gòn và cùng với BTC/ K11 Qui Nhơn tổ chức chuyến về trường kỷ niệm 40 năm của K11. Sau nhiều giờ bàn bạc , thảo luận , đóng góp ý kiến trên tinh thần thân ái , nhẹ nhàng . Chúng Tôi : thống nhất cao về Công tác nhân sự như sau :
1 . Thành phần BTC 40 năm K11 tại Sài Gòn :
- Bạn Huỳnh Kim Thạch _ (Trưởng Ban liên lạc K11 Sư Phạm Quy Nhơn _ Đương nhiệm 2013-2014 )
- Bạn Quảng Đình Tú (Trưởng Ban tổ chức sự kiện Kỷ niệm 40 Năm Ngày Mãn Khóa ra Trường _ 2014 )
*Thành viên: Các Trưởng Tiểu ban như sau :
- Bạn Nguyễn Đình Chúc
- Bạn Trần Hữu An
- Bạn Châu Thị Thanh Cảm
- Bạn Trần Thị Ren
- Bạn Hồ Minh Khoách
2 . Thành phần BTC 40 năm K 11 tại Quy Nhơn _ Bình Định :
- Bạn Nguyễn Dũng ( Phụ trách chung )
- Bạn Tô Bá Tùng
- Bạn Nguyễn Sĩ Tạo và Một số bạn khác
3 . Tỉnh Quảng Ngãi :
- Bạn Lê Trung Tiên và Một số Bạn khác
4 . Tỉnh Phú Yên :
- Bạn Võ Văn Nhàn và Một số bạn khác
5 . Tỉnh Khánh Hòa :
- Bạn Lê Thị Xuân Đài và Một số Bạn khác
6 . Tỉnh Ninh Thuận :
- Bạn Nguyễn Bình và Một số Bạn khác
7 . Tỉnh Lâm Đồng :
- Bạn Mỹ Hiệp _ Di Linh và Một số bạn khác
8 . Tỉnh Quảng Trị :
- Bạn Nguyễn Tuấn Thập và Một số bạn khác
Nội dung chi tiết từng điểm nhấn cơ bản , cốt lõi , ngày giờ cụ thể của buổi kỷ niệm đã được Bạn Huỳnh Kim Thạch và Ban Liên lạc cùng các thành viên thống nhất thông qua và nhất trí giao cho Bạn Quảng Đình Tú Trưởng ban tổ chức sự kiện sẽ cụ thể hóa bằng một thông báo đến các bạn trong một vài ngày tới .
Rất mong sự tham dự thân tình và đầy đủ của các bạn cùng Khóa.
Trân trọng với lời Chào : Forever Friends Sư Phạm Quy Nhơn
TM . Ban Liên lạc Khóa 11 Sư Phạm Quy Nhơn ( đã ký )
Huỳnh Kim thạch
TM . Ban Tổ Chức sự kiện 40 Năm ( đã ký )
Quảng Đình Tú
Cùng các Thành viên .
Các bạn từ trái qua : Lệ Thu , Thanh cảm , HK Thạch , Nguyễn Tài , Dương Đông Thành , Quãng Đình Tú , Nguyễn Ngọc Việt , Hồ Minh Khoách . |
Duyên
Irene.
Đêm xuống, trời trở nên dịu mát. Chưa đến chín giờ mà xóm đã vắng người. Trăng mười bảy sáng vằng vặc. Ánh trăng len lõi qua những cành lá rõ nét và tạo ra những hình thù sáng tối như một bức tranh tàu.
Về khuya, đêm trở nên cô liêu quạnh quẽ. Tôi chìm đắm trong nỗi buồn với những nỗi nhớ xa xăm, nhớ miền đất ấy, nhớ nhà, nhớ con đường, nhớ ngôi trường, bạn bè…nhớ đến quay cuồng với muôn vàn thương nhớ.
Đêm buồn một mình tôi lại nhớ đến bài thơ Đường trong lời còm của Congiothoang_Tran:
Phong Kiều Dạ Bạc – Trương Kế.
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.
Thật sự tôi không có trình độ về Hán Nôm để có thể hiểu hết những thâm sâu trong bài thơ danh tác của Trương Kế. Nhưng khi đọc qua các bản dịch của Trần Trọng Kim, Trần Trọng San, Bùi Khánh Đản…thì bản dịch của Tản Đà đem đến cho tôi thấm thía một nỗi buồn vô cùng của đất trời, của vạn vật giữa hư không:
Trăng tà tiếng quạ kêu sương
Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San. (Tản Đà)
Tôi tưởng tượng trước mắt ánh sáng mờ ảo sương khói của ngọn đèn leo lét trên thuyền như cái thân phận mỏng manh của một kiếp người. Tiếng chim ăn đêm kêu khiến ta thức tỉnh và tiếng chuông chùa làm cho tâm lắng đọng. Tôi chợt nhận ra rằng phút cuối của cuộc đời danh vọng, tiền tài, địa vị…chỉ là hư ảo.
Tôi nghĩ rằng, đến với tuổi ngoài sáu mươi tôi vẫn còn mang hai chữ NỢ DUYÊN nhưng hình như chữ Nợ mình cũng dần dần trả gần hết nhưng chữ Duyên thì ta vẫn còn mang.
Vạn vật trên cõi đời này đều đến với nhau bằng một chữ Duyên. Mọi thứ trên cuộc đời này, những người lần lượt đi qua cuộc sống ta, những người xung quanh ta, những người bạn đời của ta …đến với ta đều nhờ chữ Duyên.
Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du có 47 chữ Duyên trong 43 câu lục bát.(4 câu có hai chữ duyên)
Lúc gặp Kim Trọng:
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
Hay lúc tái hợp với Kim Trọng:
Còn Duyên mang lại còn người
Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa.
Duyên vốn từ gốc Hán có rất nhiều định nghĩa về từ này, Duyên có nghĩa là nguyên nhân, nguyên do, duyên cớ phát sinh ra sự việc…có người lại cho rằng Duyên là sự tương hợp tinh thần, tình cảm giữa người và người, giữa người và sự vật, sự kiện…Ngoài duyên phận, duyên còn chỉ vẻ đẹp trong cách ứng xử, trong tính tình v.v…và v.v…
Trong phạm vi bài này tôi chỉ muốn nói đến cái Duyên giữa con người và con người.
Trong cuộc sống có nhiều chuỗi sự việc đến với ta rất bất ngờ, rất tình cờ nhưng nhiều khi để lỡ thì nó dẫn đến quyết định rất lớn trong đời sống của một con người. Tất cả hôm nay ta đang có, đang thấy trước mắt chẳng thể vượt ra khỏi chữ Duyên.
Ví như năm 1954, ba tôi không chọn miền đất Qui Nhơn dừng chân thì làm sao tôi lại yêu thương da diết mảnh đất ấy như thế? Đó có phải là Duyên không?
Nếu như năm 1972, mùa hè không đỏ lửa vì chiến tranh, trường học không đóng cửa vì di tản, chúng tôi không vội vội vàng vàng thi tú tài… thì tôi và một số bạn có đến với nhau dưới mái trường Sư Phạm Qui Nhơn để gặp và biết nhau không? Âu đó là nhờ chữ Duyên.
Nếu như ba má tôi không đặt tên tôi vần R. thì tôi có được học chung một lớp với các bạn lớp 6/11 không?
Đêm xuống, trời trở nên dịu mát. Chưa đến chín giờ mà xóm đã vắng người. Trăng mười bảy sáng vằng vặc. Ánh trăng len lõi qua những cành lá rõ nét và tạo ra những hình thù sáng tối như một bức tranh tàu.
Về khuya, đêm trở nên cô liêu quạnh quẽ. Tôi chìm đắm trong nỗi buồn với những nỗi nhớ xa xăm, nhớ miền đất ấy, nhớ nhà, nhớ con đường, nhớ ngôi trường, bạn bè…nhớ đến quay cuồng với muôn vàn thương nhớ.
Đêm buồn một mình tôi lại nhớ đến bài thơ Đường trong lời còm của Congiothoang_Tran:
Phong Kiều Dạ Bạc – Trương Kế.
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.
Thật sự tôi không có trình độ về Hán Nôm để có thể hiểu hết những thâm sâu trong bài thơ danh tác của Trương Kế. Nhưng khi đọc qua các bản dịch của Trần Trọng Kim, Trần Trọng San, Bùi Khánh Đản…thì bản dịch của Tản Đà đem đến cho tôi thấm thía một nỗi buồn vô cùng của đất trời, của vạn vật giữa hư không:
Trăng tà tiếng quạ kêu sương
Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San. (Tản Đà)
Tôi tưởng tượng trước mắt ánh sáng mờ ảo sương khói của ngọn đèn leo lét trên thuyền như cái thân phận mỏng manh của một kiếp người. Tiếng chim ăn đêm kêu khiến ta thức tỉnh và tiếng chuông chùa làm cho tâm lắng đọng. Tôi chợt nhận ra rằng phút cuối của cuộc đời danh vọng, tiền tài, địa vị…chỉ là hư ảo.
Tôi nghĩ rằng, đến với tuổi ngoài sáu mươi tôi vẫn còn mang hai chữ NỢ DUYÊN nhưng hình như chữ Nợ mình cũng dần dần trả gần hết nhưng chữ Duyên thì ta vẫn còn mang.
Vạn vật trên cõi đời này đều đến với nhau bằng một chữ Duyên. Mọi thứ trên cuộc đời này, những người lần lượt đi qua cuộc sống ta, những người xung quanh ta, những người bạn đời của ta …đến với ta đều nhờ chữ Duyên.
Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du có 47 chữ Duyên trong 43 câu lục bát.(4 câu có hai chữ duyên)
Lúc gặp Kim Trọng:
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
Hay lúc tái hợp với Kim Trọng:
Còn Duyên mang lại còn người
Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa.
Duyên vốn từ gốc Hán có rất nhiều định nghĩa về từ này, Duyên có nghĩa là nguyên nhân, nguyên do, duyên cớ phát sinh ra sự việc…có người lại cho rằng Duyên là sự tương hợp tinh thần, tình cảm giữa người và người, giữa người và sự vật, sự kiện…Ngoài duyên phận, duyên còn chỉ vẻ đẹp trong cách ứng xử, trong tính tình v.v…và v.v…
Trong phạm vi bài này tôi chỉ muốn nói đến cái Duyên giữa con người và con người.
Trong cuộc sống có nhiều chuỗi sự việc đến với ta rất bất ngờ, rất tình cờ nhưng nhiều khi để lỡ thì nó dẫn đến quyết định rất lớn trong đời sống của một con người. Tất cả hôm nay ta đang có, đang thấy trước mắt chẳng thể vượt ra khỏi chữ Duyên.
Ví như năm 1954, ba tôi không chọn miền đất Qui Nhơn dừng chân thì làm sao tôi lại yêu thương da diết mảnh đất ấy như thế? Đó có phải là Duyên không?
Nếu như năm 1972, mùa hè không đỏ lửa vì chiến tranh, trường học không đóng cửa vì di tản, chúng tôi không vội vội vàng vàng thi tú tài… thì tôi và một số bạn có đến với nhau dưới mái trường Sư Phạm Qui Nhơn để gặp và biết nhau không? Âu đó là nhờ chữ Duyên.
Nếu như ba má tôi không đặt tên tôi vần R. thì tôi có được học chung một lớp với các bạn lớp 6/11 không?
Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014
THƯ MỜI SƯ PHẠM QUY NHƠN QUẢNG NGÃI
Chủ nhật đầu tiên của tháng 6 hằng năm, Hội cựu GSSP Quy Nhơn tại Quảng Ngãi họp mặt... Song năm nay Ban Liên lạc quyết định họp mặt vào ngày 08/6/2014 lúc 8h00 tại số 152 Nguyễn Đình Chiểu, TP Quảng Ngãi... TM/BLL trân trọng kính mời các Anh Chị Cựu GSSPQN gần xa bỏ chút ít thời gian về tham dự... Chúng tôi hân hạnh được đón tiếp.
TM . Ban Liên Lạc Thành Phố Quảng Ngãi
Lê Trung Tiên
TM . Ban Liên Lạc Thành Phố Quảng Ngãi
Lê Trung Tiên
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)