Tôi đến trường Sư Phạm Qui Nhơn vào một buổi chiều thu nắng nhạt. Ôi chao ơi ! Trường tôi học đây sao . Ngôi trường với lối kiến trúc tân thời , hiện đại vừa hoành tráng vừa uy nghiêm . Phong cảnh trường thật hữu tình và thơ mộng với non xanh , nước biếc. Đẹp như một bức tranh.
Hành trang vào trường của tôi là một chiếc va li đơn sơ . Trong đó có ít tiền , vài bộ quần áo , sách vở và bút mực . Rồi cứ thế.... Tôi , cô giáo sinh nho nhỏ , tóc bím , cài nơ từng bước , từng bước một đi qua hai năm học dưới mái trường Sư Phạm với biết bao kỷ niệm vui buồn , êm ái , thân thương
Nhớ trường xưa Sư Phạm là tôi nhớ lại một thời áo trắng . Thời giáo sinh trong sáng , hồn nhiên , thời của nhiều mơ , nhiều mộng. Một thời đầy ắp tình thầy cô , bạn bè cùng những vui , buồn sách vở hay những mối tình lãng đãng thơ ngây.
Kìa là chiếc huy hiệu và cái bảng tên nho nhỏ , xinh xinh mà lần đầu tiên tôi cài trên áo dài trắng khi tôi đi học làm cô giáo. Lòng tôi thật rộn ràng và phấn khởi , tay tôi cứ mân mê hoài , nhìn chúng sao đáng yêu chi lạ . Hàng ngày chúng theo tôi đi học ngang qua một hành lang rộng và dài , nối liền nội trú với lớp học và giảng đường. Hành lang là nơi đã từng in hằn bao bước chân của các nam , nữ giáo sinh với tiếng nói , tiếng cười giòn giã .
Phía ngoài hành lang là sân trường với lá quốc kỳ tung bay phất phới , với những hàng dương rũ bóng hai bên lề đường. Phía trong hành lang là một công viên nho nhỏ toàn hoa sứ , hoa giấy đủ màu xanh tươi trông rất nên thơ , u nhã. Mỗi khi chiều về khi ánh tà dương đã khuất từ phía núi xa xa. Tôi và các bạn , từng nhóm dạo bước trong sân trường , trong công viên với tiếng chim ríu rít , tiếng sóng biển rì rào , tiếng thông reo vi vu với gió mát , hương hoa mà lòng thật nhẹ nhàng , thơ thới. Và chốn ni cũng là nơi đã ghi dấu biết bao nhiêu hình ảnh của một thời giáo sinh hoa mộng .
Nhớ trường xưa Sư Phạm là tôi nhớ nội trú. Nội trú đông đúc cả mấy trăm nữ giáo sinh , nhưng chúng tôi luôn thương yêu , đùm bọc , giúp đở nhau từ đi học , đi ăn hay đi bát phố
Sau chín giờ tối là nội trú cúp điện , những ánh đèn dầu le lói , lấp lánh , lung linh . Nhiều chị chụm lại trên giường xem thư , đan thêu , rầm rì to nhỏ.... Còn tôi thì cuộn tròn trong mền thiu thiu ngủ
Nhốn nháo nhất là những ngày nội trú bị cúp nước , tôi và các bạn phải ôm thau qua tận giếng nước dưới những hàng thông gần trường Kỷ Thuật để lấy nước dùng. Bất tiện là thế , nhưng chúng tôi vẫn chạy nhảy , cười đùa vô tư.
Chủ nhật nào tôi cũng đi dạo phố , dạo biển có ai nói chi mô . Không biết răng hôm đó ba chị trong phòng 315 A của tôi thêm một chị từ phòng khác tới , bốn chị chụm lại nói chuyện trên giường của chị Ngân , thấy tôi bước ra cửa có chị la lên
--- Con nhỏ kia , chủ nhật mô mi cũng đi , coi chừng con thằn lằn bò vô bụng mi đó !
Rồi họ cười ròn rã . Tôi bước ra khỏi cửa vẫn còn nghe tiếng cười vọng theo , tôi vừa đi vừa ngẫm nghĩ
--- Thằn lằn là loài bò sát , nó chỉ bò trên tường , trên trần nhà răng có thể bò vô bụng mình được hỉ ?
Tức quá tôi quanh lại hỏi cho ra mới được Tôi mở cửa bước vào , mấy chị nhìn tôi
--- Sao mi chưa đi , không sợ trể giờ à
--- Trể thì trể nhưng Phương muốn biết tại sao con thằn lằn lại bò vô được bụng Phương , trong khi con thằn lằn thì bò trên tường
Bốn người cười vang , Chị Ngân vỗ vai tôi
--- Trêu chọc Phương tí thôi mà . Phải con thằn lằn chỉ bò trên tường thôi. Phương đi dạo vui , nhớ chiều về sớm nghe .
Gần tới ngày nộp tranh vẽ chân dung cho thầy Phan Thâm , tôi lon ton chạy nhờ anh Trương Đê , anh ấy hứa sẽ có tranh vẽ cho tôi. Chiều chủ nhật anh Trương Đê hẹn tôi lên phòng học đưa tranh. Khi tôi về nội trú mấy chị dành xem , ai cũng ồ lên
--- Ôi ! Đẹp quá !
Đẹp vì đó là tranh vẽ tôi với hai bím tóc xinh xinh , cài nơ thật là đẹp . Mấy chị khều tôi
--- Mi nộp cho thầy Thâm để lấy điểm sao ?
--- Nếu là tau , tau thà chịu con Zero , tau cất để làm kỷ nệm !
Nhưng tôi vẫn đi nộp cho thầy Phan Thâm lấy điểm. Thế rồi tôi bị một phen xỉa xói
--- Mi đúng rặt là con nít
--- Hèn chi ai cũng gọi mi là Babilac .
Nhớ nội trú là tôi nhớ chị Đào lớp nhị 3 . Tôi thấy bụng chị to lắm , tôi hỏi thì chị Đào nói
--- Chị bị bệnh trương nước
Tôi rờ , rờ cái bụng to của chị , tôi chặc lưỡi
--- To vầy chị Đào đau lắm hỉ ?
Tôi thấy chị cười nhưng điệu cười nhìn sao , sao ấy . Cho đến một buổi tối. Cả nội trú nữ ầm ầm là có người sinh con trong phòng tắm . Mắt nhắm. mắt mở ai cũng chạy ra khỏi phòng Tới giờ đó tôi mới biết cái bụng trương nước mà chị Đào nói với tôi là cái bụng bầu trời ạ !
Và tôi cũng chưa quên chuyện ăn lấy hương , lấy hoa . Chuyện như ri . Tôi đi chợ thấy người ta bán xoài cát , trái mô , trái nấy tròn vo , vàng ươm , chín mọng . Tôi nghĩ ngon rứa , chắc mắc lắm ! Nhẫm lại túi tiền , thế là tôi về nội trú thảo một tâm thư gởi nhanh về Đà Nẵng. Vài hôm sau tôi nhận Măng - Đa. Trước tiên tôi đi ăn phở , ăn chè. Sau là tôi đi chợ mua xoài . Và tôi đã đau bụng ! Tôi hành mấy chị bạn phòng 315 A của tôi , một chị mắng yêu tôi
--- Người ta ăn lấy hương , lấy hoa. Ai như mi ăn cho cố vô , Kinh chưa hỉ ?
Lắm khi nhớ lại những kỷ niệm xưa , tôi lại cười vu vơ . Cười cho sự ngây ngô , thuần khiết của tôi thuở ấy Hai năm nội trú là thời gian vui nhất , yêu dấu nhất mà tôi luôn trân quí !
Nhớ trường xưa là tôi nhớ các thầy cô và bạn bè . Khi tôi mới vào học nhất niên . Mỗi lần thuyết trình tôi rất nhút nhát , nhưng thầy Đinh Thành Bài không la rầy mà nhìn tôi rất chân ái . Và từ ánh mắt thầy , tôi đã từ từ mạnh dạn lên. Dạ con xin cảm ơn thầy .
Tôi rất thích những giờ học cộng đồng thật sôi nổi và hào hứng của thầy Đặng Văn Bồn . Lúc tôi thi vấn đáp thầy Bồn đã hỏi tôi câu
--- Tại sao em muốn làm cô giáo ?
Tôi đậu vấn đáp chắc nhờ câu hỏi ni quá . Vì tôi đã yêu thích làm cô giáo từ thuở tóc còn bum bê lận !
Đã bao năm lời thầy Nguyễn Văn Tôn vẫn còn vang vọng .
--- Tôi thấy có người nên đi về nhà. Hai năm nữa trưởng thành hãy vào học Sư Phạm
Hôm ấy là ngày đầu tiên hoc giờ thầy , tôi đã giật thót mình và hình như bao cặp mắt đang hướng về tôi.
Tôi ngồi bàn nhất , đối diện với bàn thầy cô nên chụp ảnh kiểu chi cũng dính mặt tôi . Những tấm ảnh một thời giáo sinh hoa mơ thật là đẹp , thật là rạng rỡ và xinh tươi quá chừng ! Thầy Lê Văn Toản nói số tôi sung sướng lắm cả một đời luôn . Dạ thầy đoán đúng thật là đúng thầy ơi !
Tôi nhớ cô Nguyễn Thị Kim Hưng , giáo sư cố vấn lớp tôi . Mỗi lần đi thực tập cô luôn cho tôi điểm thấp nhất , dầu tiết dạy của tôi có hay tới đâu. Nếu không có chị Đỗ Thị Oanh phản ảnh , chắc tôi khỏi ra trường luôn. Và đến tận bây giờ trong đầu tôi vẫn là một dấu hỏi ?
Còn thầy Đinh Kim nữa , cứ thấy tôi là thầy bảo tôi về ăn nhiều muối vô
Thầy Kim có một biệt danh mà tôi theo chị Hoa Khôi hỏi miết mà chị không trả lời , sau này tôi hỏi anh Lê Xưỡng , anh ấy viết vào tấm giấy và tôi đoc.... thật là mắc cở quá đi thôi !
Nhắc đến anh Lê Xưỡng , tôi lại nhớ tới anh Trương Đê , anh Đào Văn Chơi , anh Nguyễn Văn Châu. Cảm ơn tâm ý của mấy anh với thân tình Sư Phạm. Và tình thân thương ấy vẫn như sóng biển Qui Nhơn rì rào theo năm tháng .
Mùa hè năm 1990 , trước khi lên đường viễn xứ , tôi đã trở lại trường xưa Sư Phạm và lòng những ngậm ngùi .
Ngày trở lại Phương không còn thắt bím
Và trường xưa nay đã đổi thay rồi
Bụi thời gian đã phủ dày theo năm tháng và dòng đời với biết bao thăng trầm thay đổi nhưng tôi vẫn luôn nhớ thời áo trắng ,thời giáo sinh hồn nhiên . Một quãng đời hoa mộng dấu yêu cho dù bao mùa Xuân , mùa Hạ , mùa Thu , mùa Đông đã trôi đi .... trôi đi....
Trường xưa thương nhớ ơi !!!
( DC 28 / 9 / 2017 ) -- Đặng Nam Phương
Ngày trở lại Phương không còn thắt bím
Trả lờiXóaVà trường xưa nay đã đổi thay rồi !
Vẻ đẹp và thơ văn của Nam Phương thật mộc mạc , bình dị mà rất thanh cao <3
XóaVũ Huy Cao
" Xưa em còn tóc bím
XóaNuôi dưỡng thêm ngây thơ
Xưa anh còn lính quýnh
Giữa sân trường trao thư "
Cảm ơn anh Vũ Huy Cao luôn chia sẻ và đồng hành cùng Phương Phương . Thân chúc anh vui khoẻ .
XóaQuí Mến
Nam Phương cảm ơn và chúc BBT cùng trang nhà Sư Phạm càng ngày càng tốt đẹp.
Trả lờiXóaChào thân ái
Một thời tuổi nhỏ đã xa xôi Phương Phương ơi !!!
Trả lờiXóaTrường Xưa !
XóaThương biết mấy ngôi trường xưa Sư Phạm
Tan học về áo trắng lượn tung bay
Trường xưa ơi ! chỉ còn trong kỷ niệm
Một thoáng buồn một thoáng nhớ xa xăm.... !
Nam Phương
Hai năm Sư Phạm một thời gian quá ngắn so với cả một đời người. Nhưng sao quá thân thương với nhiều kỷ niệm êm đềm dưới mái trường Sư Phạm .
Trả lờiXóaCảm ơn Nam Phương với những dòng tâm tình rất dễ thương.... dễ thương như hình ảnh " cô bé tóc bím vậy " Chúc Nam Phương vui nhiều nghen.
Một thời áo trắng đầy ắp niềm vui
XóaViết sao cho vừa nói răng cho hết
Mượn trang Sư Phạm ghi lại đôi dòng
Mãi không phai nhòa ngày thơ kỷ niệm.
Cảm ơn Duy Khoa luôn chia sẻ và đồng hành cùng Nam Phương . Thân chúc Khoa vui khoẻ nha !
Quí Mến
Ngày xưa , cùng Nội trú phòng 6 với Nam Phương, sáng nào cũng thấy cô bé ngồi ở mép giuofng , bím tóc, Hương Bình nghĩ....con nít quá !
Trả lờiXóaNào ngờ bao nhiêu năm sau.'con nít' đã trưởng thành vẫn còn giữ những kỷ niệm thân thương vê Su phạm Qui nhơn thật ngọt ngào. Tình cảm thiết thân . diệu vợi như tâm hồn thanh thoát. Thương quá , Nam Phương ơi
Biết bao thay đổi kể từ mùa hè ra trường năm ấy . Nhưng cho dù bao nhiêu mùa hè đến rồi đi .Nam Phương vẫn luôn nhớ trường xưa Sư Phạm và các bạn thân yêu . Nhớ hương mùi hoa sứ . Nhớ biển xanh trắng với những hàng dương xanh ngắt . Nhớ Qui Nhơn biết bao !
XóaCảm ơn Hương Bình luôn chia sẻ và đồng hành cùng Nam Phương . Thân chúc HB vui khoẻ nha !
Quí Mến
Dạ cô giáo viết hay quá , Quỳnh My yêu cô nhất đời !
Trả lờiXóaQuỳnh My
Cô giáo yêu Quỳnh My nhất đời !
XóaYêu thương
Một thời áo trắng, thời giáo sinh hồn nhiên dễ thương với những kỷ niệm đáng nhớ:
Trả lờiXóaCảm ơn Nam Phương
Cảm ơn Thanh Mai luôn chia sẻ cùng Nam Phương . Thân chúc Mai vui khoẻ nha !
XóaKỷ niệm xưa gợi thương gợi nhớ
Biển xanh cát trắng sóng trùng khơi
Nhớ quá đi thôi thời thơ ấy
Áo trắng đâu rồi áo trắng ơi..!
Đặng Nam Phương .....Quí Mến
Nhớ ngày nào tan trường về chung lối.
Trả lờiXóaMắt thuyền sương nghiêng nón ngất ngây đời...
Tôi không có được cái diễm phúc ấy, vì ngày đó tôi không vào Sư phạm. Tôi đi lính, nhưng cũng có lúc chợt nghĩ ngợi giá như, phải giá như ngày ấy tôi cũng có mặt trong khung trời đầy hoa mộng ấy, biết đâu giờ này... Tôi đâu tiếc ngẫn ngơ......
Vi Anh Hat
Anh Vi Anh Hat thân mến .
XóaAnh là người Qui Nhơn , vậy thì hai năm học SPQN . Nam Phương cũng đã rong ruỗi trên những nẽo đường của phố biển , anh cũng đã ở trong cùng một thành phố thế mà.....! Có thể ta đã từng đi ngang qua nhau trên đường , trên bờ biển , cũng có thể đã ngồi chung một chuyến xe lam...... !
Cảm ơn anh Vi Anh Hat đã đọc bài viết và chia sẻ . Nam Phương chúc anh thường an lạc ạ
Thân mến .
Và nơi đó
XóaAnh tìm hoài những dấu chân trên cát
Vương vấn trong bụi đường dấu vết bước chân em
Anh vẫn mãi đi tìm... đến bao giờ mới gặp
Dấu chân bây giờ in hằn mãi Phương xa...
Ở nơi ấy.......
Vi Anh Hat
Ở nơi ấy....... hôm nào em trở lại
XóaCát vẫn mãi trong lòng biển êm ái
Em vẫn từng bước đi
Vẫn tìm anh qua mắt Phật từ bi .
Đặng Nam Phương
Nam Phương viết nhẹ nhàng mà sâu lắng. Hay quá..Những ai biết nâng niu từng con chữ sẽ viết được những bài văn đầy cảm xúc. Nam Phương không những đầu tư cả nội dung lẫn hình thức cho nên những bài NP viết, đồng môn SPQN rất thích đọc. Cám ơn NP và tiếp tục viết nhé
Trả lờiXóaThân chúc NP và gia đình luôn vui, khỏe.
Nguyên Tri Ngô
Anh Nguyên Tri quí mến !
XóaDạ Nam Phương cảm ơn anh quá khen ạ. Những chuyện Phương viết là viết theo trí nhớ của Phương. Anh Phố biết không , nhiều khi muốn tìm một từ để chuyển ý Phương phải ngồi hàng giờ đó anh Phố à.
Phương mong rằng Đặc San 2 / k7 sẽ thành công tốt; đẹp. Anh Phố cho Phương gởi lời thăm đến các bạn k7 ở Huế .
Thân chúc anh Phố và các bạn luôn mamh. khoẻ , an bình . Thân ái
Nam Phương
"Thương nhớ trường xưa" và thương nhớ luôn cả những người bạn chung trường, những người "Tình Xa" Nam Phương ơi ! Mỗi lần về thăm quê hương DP đều ghé thăm trường mình để tìm lại những kỷ niệm xa xưa và có lần gặp lại cố nhân để rồi trách ông xanh:
Trả lờiXóaTrời xui gặp lại làm chi ?
Bâng khuâng,giao động tình si thuở nào
Nhủ lòng thôi hãy quên đi!
Mà sao vẫn cứ nhớ hoài người xưa...
HDP
Làm sao đây hở Nam Phương ???
Bận,lâu quá không vào trang nhà, thấy bài của NP mừng lắm đó!
Chúc Nam Phương Giáng Sinh và Năm Mới nhiều sức khỏe, niềm vui !
Thương mến,HDP
Diệu Phương thương nhớ !
XóaDiệu Phương ơi . Quên sao được màu áo trắng tinh khôi , . Màu trắng thanh khiết phủ kín cả sân trường và tình bạn tuổi học trò cũng thật trong sáng, tinh khôi như màu áo trắng ấy. DP nhỉ !
Chân thành cảm ơn DP đã đồng cảm.....chia sẻ cùng Nam Phương...Thân chúc Diệu Phương và gia đình một mùa giáng sinh an bình , hạnh phúc và một năm mới tràn đầy phước lộc , nhiều niềm vui sức khoẻ DP nhé !
Thương mếm -- Nam Phương
Một ngày của nửa hành tinh, ngày Quốc Tế 8 /3 anh gửi tất cả tình cảm chân thành nhất, những lời chúc tốt đẹp nhất tới Nam Phương . Chúc em mãi luôn vui vẻ , xinh tươi và hạnh phúc.
Trả lờiXóaThương Yêu
Vũ Huy Cao
Mến tặng Nam Phương ( 8 / 3 )
Trả lờiXóaBông Hoa Mừng Cô
Mùng 8 tháng 3 em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa xinh tươi tặng cô giáo
Nào bông nào đẹp, nào bông nào xinh
Muốn đến thăm cô tung cánh hoa ra nào
Mùng tám tháng ba em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa xinh tươi tặng cô giáo
Nào bông nào đẹp, nào bông nào xinh
Muốn đến thăm cô tung cánh hoa ra nào
Mùng 8 tháng 3 em ra thăm vườn
Chọn một bông hoa xinh tươi tặng cô giáo
Nào bông nào đẹp, nào bông nào xinh
Muốn đến thăm cô tung cánh hoa ra nào
Nào bông nào đẹp, nào bông nào xinh
Muốn đến thăm cô tung cánh hoa ra nào
Trần Thị Duyên
Dòng thời gian chừng như ngưng đọng lại
Trả lờiXóaChút kỷ niệm thôi, một chút nhớ một đời
( về Nam Phương : ngừoi bạn đầy thương quí )