Irene.
Sáng chủ nhật 01/07/2012, đường phố Sài Gòn dịu êm, không
nhộn nhịp đông đúc như những ngày khác trong tuần. Cơn mưa đêm qua đã tắm gội
cây lá làm cho đường phố xanh tươi, sạch bóng. Bầu trời xanh chỉ lởn vởn một
vài đám mây trôi nhè nhẹ bồng bềnh. Vì thế, tôi thoải mái tung tăng giữa những
con đường.
Từ quận 7, tôi vượt một chặng đường dài: Đi qua quận 4,
quận 1, quận Bình Thạnh. Ngang qua chợ Bà Chiểu, đi dọc con đường Lê Quang Định,
xuống Nguyễn Văn Đậu và dừng lại 298 là nhà hàng Trầu Cau. Hôm nay tôi đi dự
Đại Hội kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-2012.
Cứ tưởng mình đến sớm nhưng không ngờ vừa bước vào cổng đã
nhìn thấy các chị ngồi xếp và đóng các bảng tên của các ban và những khóa để
giúp cho mọi việc của ngày họp mặt được diễn ra tốt đẹp.
Nhìn vào bên trong, tôi đã thấy Thầy Dũ, anh Thận, anh Chúc và vợ chồng anh chị Vân Được chủ nhà hàng
cũng đang trang trí và kiểm tra lại. Các anh chị trong ban tổ chức thật sự lo
lắng chu toàn mọi việc cho cuộc họp mặt này.
Anh Dũ đến giao Sổ Vàng cho tôi và Thanh Cảm.
Người đầu tiên là anh Lê Tư từ Mỹ gởi về ủng hộ 100USD. Tôi thật sự cảm động những người bạn từ phương
xa vẫn còn nghĩ rất nhiều đến trường lớp, đến bạn bè xưa cũ của thời sư phạm.
Nắng
vàng trải nhẹ xuống sân vườn, tiếng chim hót véo von
trong vòm lá như chào mừng
ngày họp mặt. Lần lượt mọi người đến! Ai cũng hớn hở. Các chị áo dài, váy đầm…
nhiều màu sắc. Các anh áo quần chỉnh tề, lịch sự. Mọi người niềm nở chào hỏi, tay
bắt mặt mừng. Nét mặt tươi vui.
Từ
khắp bốn phương trời mọi người trở về họp mặt. Các anh, các chị từ Mỹ, từ Úc,
từ các tỉnh ở miền Trung hay các tỉnh lân cận ở Sài Gòn đều về tham dự. Các anh,
các chị tấp nập đến các bàn của ban tổ chức ghi tên rồi cùng nhau cài lên áo
bảng Họ tên… Khóa… Trên tay cầm cuốn Kỷ Yếu Sư Phạm Quy Nhơn kỉ niệm 50 năm
ngày thành lập trường…
Mọi
người vui vẻ đến ủng hộ sổ vàng tới tấp làm tôi và Cảm làm việc không ngừng
tay. Tôi thật sự cảm động khi Nguyễn Thị Vân khóa 11, từ Quy Nhơn vào. Bạn ấy
mang trọng trách là đem những tấm lòng của một số bạn ở Qui Nhơn vào Sài Gòn
gởi đến Sổ Vàng như bạn Trần Đình Tín, Đông Hơn, Tô Bá Tùng khóa 11.
Tôi
rất trân trọng khi các thầy giáo, các cô giáo của trường Sư Phạm không quản
ngại đường sá xa xôi hay sức khỏe cũng đến tham dự như Thầy Phan Thâm, thầy
Đặng Văn Bồn, Thầy Đặng Văn Tháo, Thầy cô Bùi Thường, cô Hưng, thầy Tôn Thất
Tạ, thầy Lê Ngọc Linh , thầy Hồ Sĩ Duy, thầy Nguyễn Lưu, thầy Trần Đình Trắc … Tuy
những bước đi của quý thầy cô không còn nhanh nhẹn như xưa nữa nhưng ai cũng
đến sớm. Trên khuôn mặt đều thể hiện niềm hân hoan và vui mừng.
Tôi
rất xúc động khi thấy trong khách mời có Đoàn Sư Phạm Vĩnh Long, Đoàn Sư Phạm
Long An, Đoàn Sư Phạm Sài Gòn. Trong đoàn Sài Gòn có nhiều đại biểu trong đó có
các vị giáo sư. Các quí khách tham dự cũng nô nức khi nhận những đóa hoa hồng
cài trên áo và nâng niu cuốn kỷ yếu mà Sư Phạm Qui Nhơn kính biếu.
Các
anh, các chị trong ban tổ chức: các chị trong bàn thu tiền, ghi phiếu, trao
bảng tên, các chị trong bộ phận bán kỷ yếu cũng bận rộn không kém. Mọi người
làm việc tích cực và hăng say nên công việc diễn ra nhanh chóng, thuận lợi… Tôi
thấy thầy Dũ, anh Chúc, anh Chuyển, anh Chức, anh Đán, anh Thận…đến giúp đỡ, hổ
trợ, động viên chúng tôi. Các anh ấy thấy chúng tôi làm tốt nên mỉm cười an
lòng.
Anh
Bạch Xuân Lộc khóa 11 từ Úc về dự. Anh vui mừng tặng tôi, Cảm và các bạn tập
thơ Nước Mát của anh vừa mới xuất bản. Tập thơ in ấn đẹp nhưng điều quan trọng
ở đây là tấm lòng chân thành của tác giả. Thật đáng trân quý!
Nắng
đã lên, chúng tôi vẫn làm việc miệt mài. Chị Mộng Trâm thấy mồ hôi chúng tôi đã
lấm tấm trên trán nên chị đã đem đến những ly café sữa đá và chăm sóc chúng tôi
bằng cách phụ làm bớt mọi công việc. Chị còn đùa những câu nói để chúng tôi
cười vui tươi.
Các
bạn của tôi cứ đứng xung quanh tôi và Cảm rồi những cái máy ảnh của Trần Hữu
An, của anh Phan Quang Đán, của các anh chị khác nữa bấm lia lịa như cố gắng
lưu giữ những hình ảnh bạn bè và những khoảnh khắc đáng quý. Tôi rất vui vì gặp
các bạn Xuân Đài, Vân, Thanh, Liễu, Bích Lệ, Phước Lương… các bạn cứ lẩn quẩn quanh tôi mặc dầu tôi đang
bận rộn. Rồi chợt thấy tôi có rảnh một giây phút nào là các bạn kéo lại đứng
bên nhau chụp hình. Các bạn lớp tôi như Phan Văn Thanh, Hiền Tuấn, Tài, Thủ
Tịnh, Kim Thạch, Đình Tú, Đào Văn Tuấn… cũng quấn quýt bên nhau.
Đã
đến giờ, mọi người tập trung về phòng Họp Mặt. Chúng tôi cũng đã hoàn tất mọi
công việc để vào dự.
Căn
phòng rộng thoáng mát. Khoảng trên 300 người gổm khách mời, các thầy cô, các
anh chị của 13 khóa ngồi theo các bảng chỉ dẫn đặt trên mỗi bàn. Do đông quá
cho nên “phóng viên” không thể nói một cách chính xác số người tham dự.
Anh
Chúc tuyên bố lý do và nội dung cuộc gặp mặt Kỷ niệm 50 năm ngày thành lập
trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-2012. Sau đó Thầy Dũ đọc Sơ Lược Lịch Sử Trường Sư
Phạm Quy Nhơn. Mọi người yên lặng trong giây phút mặc niệm đến các thầy cô giáo,
các bạn đã vĩnh viễn rời xa nơi này.
Phần
văn nghệ thật hùng hồn với Sư Phạm Quy Nhơn Hành Khúc của thầy Hoàng Song Nhy.
Rộn rã, vui nhộn với những tiết mục hát vui hay sâu lắng với những bài hát xưa
mà các anh các chị diễn tả và mang nỗi niềm khi nghe Thanh Cảm trong bài Một
Thời Quy Nhơn của anh Văn Bình…
Riêng
tôi, tôi rất vui mừng khi chị Nguyễn Khoa Diệu Thơ tìm tôi để gặp mặt, người có
bút danh Irene với những bài viết trên trang blogspqn về ngôi trường Sư Phạm
Qui Nhơn, về những tình cảm bạn bè thời giáo sinh…Nhân đây tôi xin cám ơn chị!
Những tình cảm chị dành cho tôi là nguồn động viên rất lớn để tôi tiếp tục viết
khi mình còn có thể!!!
Những
con tim cùng hướng về nhau, cùng dâng lên muôn ngàn đóa hoa tươi thắm! Những
tấm lòng luôn nghĩ về trường Sư Phạm Qui Nhơn, về thầy cô giáo, về các anh chị
đồng môn, về bạn bè…đã đem đến cho Đại Hội một sự thành công tốt đẹp.
15
giờ chấm dứt cuộc họp mặt. Mọi người như quyến luyến nhau. Những cái bắt tay
siết chặt không nỡ rời như để níu kéo thêm những giây phút bên nhau, các bạn
rộn rịp gọi nhau về nhà các bạn ở Sài Gòn để gặp nhau thêm một chút nữa, như
nhà anh Tạ Văn Nam, anh Huỳnh Kim Thạch… rồi sau cùng xuống nhà hàng Sông Trăng
để mừng vợ chồng anh Phạm Đính từ Mỹ về thăm bạn bè. Các bạn bịn rịn như e sợ
không còn nhiều dịp gặp nhau!
“Xin
thêm một lần rồi mãi mãi chia tay”.
Năm
mươi năm trải qua một chặng đường dài đáng ghi nhớ! Chúng ta gặp không ít khó
khăn, thăng trầm hay lênh đênh trong cuộc sống nhưng rồi tất cả đều đã vượt
qua. Bây giờ cuộc sống coi như tạm ổn thì:
“Nhìn
lại mình đời đã xanh rêu”.
Thế
nhưng, dù bất cứ lúc nào, ở đâu? chúng ta vẫn luôn tự hào về ngôi trường mang tên Sư Phạm
Qui Nhơn hiền hòa, dễ thương nằm bên bờ biển xanh thơ mộng một thuở nào. Để rồi
hôm nay, sau một phần hai thế kỷ ta tìm lại được bạn bè, ta tìm lại được chính
mình. Những khuôn mặt thân quen trở gần lại với nhau. Tình bạn bè càng thêm
thắm thiết và tâm hồn vẫn mãi tươi trẻ của tuổi hai mươi.
Sài
Gòn chiều nay không nắng cũng chẳng mưa chỉ một chút man mác cũng đủ cho chúng
tôi nghĩ nhiều về bạn bè về tuổi trẻ của mình.
Rất mong tất cả luôn”Chân cứng đá mềm” để còn
có rất nhiều cuộc gặp mặt cảm động và đầy tình thân như năm nay.
Sài
Gòn,02/07/2012.
Irene.