Video: Trần Hữu An
Xem thêm PHẦN HAI
Xem Chương Trình Văn Nghệ
Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013
Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013
Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013
Nhớ Một Chuyến Đi
Xe chỉ dừng bánh ít phút cho du khách chụp hình, tôi cũng vội vàng ghi lại hình ảnh cây cầu lịch sử này.
Sáu mươi năm trước tôi đã được nghe nhắc nhiều đến tên cầu Hiền Lương. Nhớ lại thời ấy, mới từ Bắc di cư vào Nam , phương tiện trao đổi tin tức duy nhất chỉ là những tấm bưu thiếp màu trắng gửi ra, và màu vàng gửi vào. Anh cả tôi luôn là người viết, vì chữ anh đẹp và nhỏ , để có thể viết được nhiều điều gửi gắm nỗi lòng thương nhớ về quê xưa, nhưng chỉ có niềm thương nỗi nhớ là thật, còn lại … cái gì cũng tốt cũng đẹp. Có như thế tấm bưu thiếp “ lộ thiên” mới an toàn đến được tay người nhận. Những cánh thư bưu thiếp gửi ra, gửi vào đều được 2 bên trao đổi giữa cầu. Một vạch sơn trắng mỏng manh chia đôi cây cầu, chia đôi đất nước, mỗi bên đươc sở hữu hơn 400 tấm ván lót cầu. Giòng sông Bến Hải nhỏ bé, hiền hòa, lúc này đang êm đềm, phẳng lặng, phản chiếu ánh nắng trưa, vậy mà cũng đã góp phần vào việc ngăn cách đôi bờ thương nhớ!... Thư đi, tin lại cũng chỉ được vài tháng thì… ngưng hẳn, khiến cho bao nhiêu người thân thích , ruột rà đành phải đau đáu nhớ thương nhau suốt mấy chục năm trời! Số bưu thiếp ít ỏi ấy chúng tôi cất giữ thật cẩn thận, lâu lâu nhớ quê lại lấy ra xem. Mỗi lần như thế người lớn trong nhà đều buồn bã thẫn thờ, còn lũ nhóc thì rón ra rón rén , như sợ làm tan vỡ phút giây thiêng liêng ấy…Tiếc là sau bảy- lăm chả còn lại gì nữa!
CUỘC TÌNH TRONG MƯA
Thùy Dương.
Bây
giờ tuổi lớn, buổi sáng tôi thức dậy sớm lắm. Trằn trọc một lúc chờ đến sáng để
đi tập thể dục. Từ nhà tôi đi bộ đến công viên Tao Đàn chỉ mất chừng năm phút.
Trời
vẫn còn mờ mờ, vào mùa này Sài Gòn hay mưa nên không khí dịu mát, dễ chịu… Tôi
thấy trong người sảng khoái, phấn chấn hẳn lên. Đến công viên, tôi rẽ vào lối
đi bằng gạch rồi chạy lúp xúp, hết một đoạn đường ngắn lại chạy vòng lại. Cứ
thế, khi nào thấm mệt thì dừng lại nghỉ, đứng tại chỗ tập một vài động tác khởi
động như vươn vai, thở, tay, chân…rồi ngồi xuống chiếc ghế đá nghỉ mệt, ngắm
cây cối chung quanh, lắng nghe tiếng gió lao xao hay tiếng con chim nào đó hót
thánh thót trong vòm lá trên cao … cũng nhờ tập thể dục đều đặn như thế mà cái
chân của tôi dạo này đỡ nhức và người cũng cảm thấy khỏe hẳn ra.
Định
đứng dậy chạy bộ tiếp thì bất ngờ cơn gió thốc ngược cuốn theo lá cây rơi xào
xạc, những cánh hoa dầu nương gió bay lên. Một cơn gió nữa mạnh hơn làm cây cối
nghiêng ngả theo chiều gió…và mưa ào xuống! Tôi chạy vội đến gốc cây trú mưa. Công
viên Tao Đàn có rất nhiều cây xanh. Những cây cổ thụ có lẽ cũng gần trăm tuổi.
Những cây dầu cao vút lên trời xanh và nhiều loại cây khác nữa…Tất cả tạo thành
một quần thể um tùm xum xuê xanh tươi…
Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013
Chuyện tình K1011 - Thơ - PN Doan
Tháng Bảy năm này nhớ tháng Bảy năm xưa.
Tháng sáu về rồi Anh
nhớ không ?
Thương anh quần rách ra đồng
Sờn vai, vá gối bên sông dạo đàn
Đàn anh chỉ tịch tình
tang
Em làm cô giáo hay ngang
qua nhà.
Dáng Anh lãng tử chiều mưa
Tan trường ai đón, ai đưa Em về ?
Hiên trường soi bóng trăng quê.
Tinh thân bỗng chợt đổi lề yêu thương.
Đến khi Em bị chuyển trường.
Đàn Anh lỗi nhịp, vấn vương sợi tình.
Tháng Bảy sắp về Em có nhớ không.
Đôi Mình hai đứa thật là
ngông.
Cây tình chuốm nụ mùa
xuân ấy.
Mang cả hương nồng rải biển Đông.
Múng bốn tháng Bảy 1978
Hoàng Hôn vừa khuất dãy
Sơn Khê.
Đôi ta buồn đếm từng xa cách.
Hoa cỏ ven đường
che mắt trông
Nghĩa sĩ trong mồ yên giấc sâu
Mỉm cười hai
đứa trốn đi đâu ?
Tiễn biệt,
lên đường, chia tay nhé !
Ngày mai có gặp ? biết
về đâu ?
Quang Quang, đêm trước mưa lầy lội.
Bì bõm, đêm này con nước trôi.
Thuyền ơi ! cập bến ta
chờ đợi.
Đưa hộ tình
tôi ra biển khơi.
Thuyền ơi, Ta đã
mỏi chân rồi.
Bụng đói, khi chiều chưa cơm nước.
Sóng, nước đen ngòm , Em
mãi bên tôi.
Dừng lại thuyền ơi ! ta
đã mệt rồi .
Ba mươi lăm năm sau.
Bây giờ hai đứa hai
nơi.
Cuối tuần gặp lại vui
chơi tuổi già.
Ngày thường hai đứa làm xa
Thư tình anh viết làm quà tặng em.
K1011
PN Doan
Chùm thơ Huỳnh Xuân Sơn - Cảm Tác Ảnh của Võ Mậu Khiêm
THÂN CÒ
Ráng chiều chầm chậm
buông lơi
Nhuộm thầm bến vắng ánh
tươi sắc vàng
Màn đêm ngấp nghé muốn
sang
Hòa vào khoảnh khắc ngỡ
ngàng... ai qua
Lẫn trong cảnh sắc hiền
hòa
Và muôn cánh sóng gần xa
lượn lờ
Một vùng sông nước nên
thơ
Thiên nhiên ban tặng đôi
bờ mênh mông
Kiếm tìm nhặt nhạnh từng
đồng
Nuôi con khôn lớn...
lưng còng mẹ mang
THÂN CÒ nổi giữa sóng
vàng
Là
hình dáng mẹ tôi mang trong lòng
HXS
HXS
BƯỚM
HOA
Em
là gái đã có chồng
Xin
anh quay lại mong không đến gần
Xưa nay anh ấy ân
cần
Sớm hôm chăm sóc luôn gần
bên em
Yêu thương, nâng giấc ru
êm
Tình em đã nguyện ngày
đêm trao chàng
Mong sao anh hiểu rõ rằng
Chồng em tài, sắc không
bằng nơi anh
Nhưng tình anh ấy chân
thành
Chứ không nhìn ngó lượn
quanh tính đường
Vợ chồng quấn quýt yêu
thương
Tình hoa với bướm tỏa
hương bốn mùa
HXS
HXS
NAM CƯƠNG ĐIỂM HẸN
Con ơi đuổi bắt đi con
Cố lên sẽ kịp vòng tròn
con chơi
Cát bay níu ...sẽ hết
thôi !
Bên con có bạn...chạy rồi
sẽ quen
Mai
sau con lớn đừng quên
Ngày
con cố gắng leo lên đỉnh đồi
Khó
lên nhưng
xuống thật vui
Được cha khuyến khích
con chơi miệt mài
Ngày sau trên bước đường
đời
Mong con hãy nhớ những lời
hôm nay
Điều gì dễ đoạt được
ngay
Chẳng bằng cố gắng chờ
ngày quả thơm
Thảm vàng đồi cát nệm êm
Sẽ nâng niu giấc mơ đêm
cùng ngày
Chắp thêm đôi cánh con
bay
Nam Cương điểm hẹn con
ngày vinh quy
HXS
HXS
CHIỀU VỀ
Chiều nay về lại chốn
xưa
Quê hương gió cát bốn
mùa thiếu mưa
Núi cao,bãi thấp gió lùa
Cỏ cây khát nước lưa
thưa khắp vùng
Trong lòng day dứt khôn
cùng
Thương cha rong ruổi khắp
vùng xưa nay
Tay cầm chỉ một nhánh
cây
Bầy cừu răm rắp về ngay
tại nhà
Cả bầy béo tốt mượt mà
Nắng chiều rọi xuống nhạt
nhòa dáng cha
Đường quê có lá không
hoa
Dấu chân in khắp gió hòa
cát bay
Phủ thân cha suốt bao
ngày
Cha ơi con được hôm nay nên người
Công cha nghĩa mẹ biển
trời
Con xin ghi tạc một đời
không quên
HXS
HXS
ĐỐI ĐẦU
Trưa hè gọi gió trên cao
Muôn con sóng giỡn xôn
xao một dòng
Trâu vui cùng chú mục đồng
Đối Đầu thử sức dù không
cân bằng...
Trọng tài làn nước xanh
trong
Cưỡi con sóng nhỏ mục đồng
bay lên
Chú trâu “Tiếp nước”
không quen
Tạo mành nước trắng tung
lên tuyệt vời
Đối Đầu thua thắng đều
vui
Khoảnh khắc lưu lại bao
người đắm say
HXS
TẮM MÁT TRƯA HÈ
Tuổi thơ ai cũng mê say
Hòa vào làn nước sóng
vây quanh mình
Cám ơn anh gió nhiệt tình
Luôn trao lớp lớp sóng
xinh vỗ về
Nước xanh trong vắt trưa
hè
Hai anh bạn nhỏ... đua về
tương lai
Theo sau hai chú rồng
bay
Tiếp thêm ước vọng mai
này thành danh
HXS
HXS
ĐẮM MÌNH TRÊN BẾN SÔNG QUÊ
Ai từng làm chú mục đồng
Chăn trâu, tắm mát cùng
dòng sông quê
Sẽ nhiều hồi ức vọng về
Đằm mình cưỡi sóng thỏa
thuê vui đùa
Bến sông yêu dấu khi xưa
Tuổi thơ lưu dấu nắng
mưa bốn mùa
Cưỡi trâu cùng bạn vui
đùa
Khoảng trời thơ mộng như
vừa hôm qua
Sông quê yêu dấu nay xa
Bao nhiêu sóng gió trải
qua trong đời
Dẫu cho sướng khổ buồn
vui
Quê hương nguồn cội
trong tôi luôn gần
HXS
HXS
TẮM MÁT
Tắm mát... Tí Tèo hẹn
nhau
Mai
ta sẽ dắt bạn trâu đi cùng
Đắm
mình làn nước
bến sông
Ánh dương cũng xuống và
cùng đùa chơi
Trâu vui nghếch mặt gọi
mời
Bạn ơi thích lắm xuống
chơi cùng mình
Quê hương ơi nặng nghĩa
tình
Trong tim đau đáu...thuở
mình ấu thơ
Dòng sông nuôi dưỡng ước
mơ
Bây giờ nhớ lại thẫn thờ...
sông ơi
HXS
HXS
HOÀNG HÔN TRÊN ĐẦM NẠI
Mặt gương phản chiếu áng
mây
Bức tranh ai họa chiều
nay nặng lòng
Thuyền ta về tới cửa
sông
Gió đưa sóng nhỏ theo
cùng thuyền trôi
Chia tay nắng đã đi rồi
Gửi vương chút ánh vàng
rơi lặng thầm
Màn đêm hối hả ghé thăm
Núi, sông, Đầm Nại ngàn
năm hữu tình
HXS
HXS
ĐỒI CÁT NAM CƯƠNG
Dải mây trắng giữa trời
xanh
Điểm tô đồi cát bên
thành Phan Rang
Lối về một thảm cát vàng
Với muôn cánh sóng xếp
hàng đáng yêu
Ngóng chờ mẹ mỗi buổi
chiều
Bé vui cùng với cánh diều
tuổi thơ
Trời xanh nuôi dưỡng giấc
mơ
Quê hương gió cát từng
giờ bay cao
HXS
KÉO LƯỚI
Mây thu ánh sáng về trời
Nắng còn níu lại dạo
chơi trên đầm
Hòa cùng bản nhạc cung
trầm
Gió đưa khúc hát về đầm
sóng reo
Thuyền ai đứng lặng thả
neo?
Bên thuyền kéo lưới vui
theo dân chài
Kìa con sóng bạc theo ai
Về đầm chạy nhảy miệt
mài đùa vui
Huỳnh Xuân Sơn
Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013
Thư Mời
THƯ MỜI HỌP MẶT TRUYỀN THỐNG SPQN LẦN
THỨ 15 TẠI SÀI GÒN 7/7/2013
Ban Liên Lạc Cựu GS SPQN Tại Sài Gòn
Trân
trọng kính mời:
- Quý Thầy Cô
- Quý anh chị cựu GS.SPQN( kể cả dâu
rể)
Đến
tham dự họp mặt truyền thống lần thứ 15
* ĐỊA ĐIỂM:
NHÀ HÀNG TRẦU CAU - GIA ĐỊNH - 298 Nguyễn Văn Đậu
Phường 11, Quận Bình
Thạnh, TP.HCM
*
THỜI GIAN: Vào lúc 15g00
Ngày 7 -7
- 2013
Rất
mong sự hiện diện của quý Thầy Cô và quý anh chị.
Trân trọng!
Nguyễn Dũ: 0126 677 79354
Lê Trung Thận: 0903
929 702
CHƯƠNG TRÌNH
*
15 giờ: Đón khách
Giao lưu chụp hình
Xem hình ảnh sinh hoạt
*
17 giờ: Vào tiệc chính
- Báo cáo công việc
- Tổng kết tài chính
- Vào tiệc giao lưu - Văn nghệ
...................................
...................................
Chi
phí: 200.000đ/người
Xin
thông báo thêm các bạn khác nếu không nhận được thư mời.
Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013
Chiều Nay Có Mùa Thu Đi Về
Phạm
Lê Huy
Sáng
nay, quán cà phê Cứt Chồn trong xóm nhỏ gần cư xá Thanh Đa sao đông khách hơn
thường lệ. Bên bàn trong, chị Ba đang lui cui với mấy cái phin cà phê, pha pha
chế chế cho khách thì nghe có tiếng gõ nhè nhẹ lên bàn. Chị ngẩn lên nhìn, một
thiếu nữ vẻ là lạ khẽ chào:
- Chào chị Ba… Em nè !
Chị
Ba đang còn ngờ ngợ thì thiếu nữ ấy gỡ kính râm ra, chị sửng sốt reo lên :
- Trời Thu… Thu… Em dzề hồi nào ?
- Hôm qua chị à… Chị khỏe không ?
Mừng
quá, chị Ba đáp lia lịa :
- Khỏe… Khỏe… ! Mà… Cái con khỉ… Sao đi lút một hơi dzậy ?
Cầm
tay Thu kéo ra chiếc bàn khách kế bàn tính tiền, chị vồn vã :
- Ngồi đi em… Ngồi đi ! Chờ chị chút nghen !
Rồi
chị đon đả lo cho khách. Một khách quen hỏi :
- Ai dzậy chị ?
- Úi… Con Thu… quen,
quen lắm… Ở Mỹ mới dzề hôm qua. Xin lỗi nhen, cho tui nói chiện dzí nó một
chút.
Chị
Ba kéo ghế xề xuống ngồi kế Thu :
- Sao… Dzề chơi lâu không em ?
- Thăm nhà ít hôm rồi em vô lại Sài Gòn.
- Ít dzậy sao ?
- Chỗ làm cho nghỉ phép có ba tuần thôi. Em phải về lại bển
để “cày” tiếp chị à !
- Ờ… ờ… Uống gì đi nghen ! – Chị Ba tỏ vẻ thông cảm.
- Cám ơn chị. Thăm chị chút rồi em đi.
- Làm gì như nước sôi dzậy em ?
- Trưa mai em trở lại nữa mà. À, chị nhớ nhắn thằng Tư giùm
là có người quen cần gặp… ảnh. Nhưng đừng cho ảnh… đừng cho nó… biết là em về.
Nhớ nghen
!
Chị
Ba lầm bầm trong bụng: “Nhỏ này thiệt… “Thằng”, “ảnh” rồi “nó”…Hiểu chết liền…
!”.
- Rồi… Yên chí đi… Nhớ mà
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)