Nhạc chuông vó ngựa anh về
Áo xiêm hờ hững tóc thề lả lơi
Lầu son em đợi em chờ
Rèm buông gối mộng đợi người trường chinh
Vẳng nghe vó ngựa gập ghềnh
Giáp , khiên khua động mênh mông nỗi buồn
Thôi anh vó ngựa nhẹ buông
Kẻo lay bờ cỏ,sợ buồn trăm năm
Lầu son tỏa ánh trăng rằm
Anh ơi! hãy đến kẻo đêm sắp tàn
CHIÊM NỮ
Tháp cổ ngàn năm đứng giữa trời
Chiêm nữ buồn tênh mắt lệ rơi
Vũ khúc nghê thường xiêm với áo
Bờ vai hờ hững tướng quân ơi!
Đêm nay yến tiệc mừng xuân mới
Bất chợt lòng em chạnh cuộc đời
Đồ Bàn thành quách xin dâng trọn
Một tiếng yêu thương động đất trời
Tỉnh giấc Nam Kha tình với hận
Đồ Bàn thương nhớ mộng đầy vơi….
Đinh Khoa
ÔI NHỚ
Anh về thăm lại chùa xưa
Thông già lẻ bóng cơn mưa cuối mùa
Tường rêu tượng lỡ mái chùa
Ngói loang rêu phủ trở mùa gió đông
Cuốc kêu lẻ bạn ngoài đồng
Nhớ sao da diết người không trở về
BÊN KIA DỐC ĐỜI
Rồi thôi cũng một kiếp người
Tìm nhau góc bể chân trời nhớ nhau
Em về đi em nhé
Phiêu du cũng một đời
Anh bây giờ bến đợi
Bên kia dốc cuộc đời
Có còn không em hỡi?
Đôi ta cũng một lần
Tìm nhau trong giấc mộng
Yêu nhau chẳng nên lời
Em đi tìm nhung nhớ
Xa xôi mãi chân trời
Anh bây giờ tóc trắng
Con tim đã mỏi mòn
Em bây giờ xa cách
Gặp nhau chẳng nên lời
Em ơi ngàn năm đợi
Có chăng một cuộc đời?
Thôi em về em nhé
Phiêu du mãi chân trời
Anh bây giờ khao khát
Nụ hôn cuối cuộc đời
Đinh Khoa
TRẦM LUÂN
Trầm luân cũng một kiếp người
Yêu em rồi cũng có ngày nói ra
Em đi nắng ngập đường hoa
Em về nỗi nhớ như sa giữa trời
Thôi em còn lại nửa đời
Nhớ sao quay quắt một thời đón đưa…
Ngày xưa dưới những cơn mưa
Chờ nhau ướt áo cho vừa lòng nhau
Bao giờ ta cũng của nhau
Nghìn trùng thương nhớ kiếp sau có còn ?
Thương em nghĩa nặng bằng non
Trầm luân rồi cũng sắt son một đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét