Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

CHUYỆN BÂY GIỜ TÔI KỂ… - Thơ - Thanh Cảm


              ( Viết tặng bạn bè và những học trò cũ của tôi cùng em Minh Thành
               ở trường Hải Cảng Qui Nhơn nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11)

      
                                                                                                         Thanh Cảm

                     Tuổi hai mươi,
                                    tôi vào đời với nhiều hoài bão
                     Đẹp cuộc đời và đẹp cả những ước mơ
                     Cô giáo trẻ,
                                    bên ngôi trường cùng đàn em thơ nhỏ
                     Tựa thiên thần,
                                    dang đôi cánh em bay…

                     Rồi cuộc sống,
                                     không là mơ như những vần thơ đẹp
                     Bao thăng trầm và thêm những bão giông
                     Con đò đưa chưa cập vào bến đợi
                     Sóng dập mưa vùi tan tác giấc mơ xa…

                     Sau đau thương tôi trở về quê mẹ
                     Biển vẫn ngọt ngào, biển vẫn hát chiều nay
                     Giấc mơ xưa lại ươm mầm trổ lá
                     Tôi lại bên em và lại tiếp cuộc hành trình…

                     Trường tôi đến mang cái tên mộc mạc
                     Ôm cả ân tình của “ Hải Cảng” quê hương
                     Tôi và em tôi, lại từng ngày đến lớp
                     Cùng vượt bao khó khăn bao vất vả đời thường!

                     Học trò tôi sống ở vùng Cảng biển
                     Nơi sớm chiều rong ruỗi chuyến tàu xa
                     Sóng dập dềnh mang thuyền ra khơi lạ
                     Chiều hoàng hôn thuyền đầy cá quay về!

                     Tôi và em mang tâm hồn của biển
                     Mộc mạc chân tình như sóng gió quê hương
                     Những cái tên giờ tôi còn vẫn nhớ…
                     “ Thành, Tuấn, Ngọc, Nga, Lâm, Hải, Thu, Hiền…”

                     Những tháng năm bên ngôi trường yêu mến
                     Cùng bạn bè, tôi không thể nào quên
                     Nào các chị “Nguyệt, Mai, Đa, Oanh, Thăng, Thúy…”
                     Cùng các bạn các anh “ Lan, Châu, Phương, Dũng, Dinh, Sanh …”

                  Năm tháng trôi,
                                      tôi theo chồng về một miền quê lạ
                  Nắng gió cuộc đời cùng mỗi bước chân qua
                  Quảng Ngãi xa, tôi làm dâu xứ khác
                  Bao nỗi nhọc nhằn khó nhọc lại đeo mang!

                  Nơi tôi đến miền Trung du nghèo khó
                  Chiến tranh qua, để lại những điêu tàn…
                  Trường tôi dạy cheo leo triền dốc nhỏ
                  Học trò tôi, thương lắm một miền quê!

                  Rồi cứ thế, tháng năm như dòng nước…
                  Vẫn cứ trôi theo dòng chảy thời gian
                  Tôi vẫn đi bên bộn bề cuộc sống
                  Làm người đưa đò trên bến nước sâu nông!

                  Và, ngày đó… mùa thu năm tám chín
                  Qua khó khăn, tôi vào lớp nâng cao
                  Một buổi sáng, vừa đến bên cửa lớp
                  Có một thanh niên trẻ tuổi kiếm tìm…

                  Hành lang rộng và chàng trai xa lạ
                  Có ánh mắt nào như nhớ như quên…?
                  Trên mỗi bước đi khập khiễng tật nguyền
                  Tôi chợt vỡ,
                                em học trò xưa bên ngôi trường Cảng cũ!

                  Tôi không quên em học trò ngày ấy
                  Dáng hiền ngoan và nhỏ nhắn của tôi
                  Ngày từng ngày tôi bên em nhắc nhở
                  Vượt qua tự ti và mặc cảm giữa cuộc đời…!

                  Tôi vẫn tin em bước qua sóng gió
                  Ngẩng cao đầu và hướng tới tương lai
                  Dù đôi chân em ngày xưa, giờ vẫn thế…
                  Nhưng em vững tin hơn trên từng bước đường đời!

                  Em và tôi cùng khoa nhưng khác lớp
                  Em nhận ra tôi trong một sáng giảng đường
                  Em nhận ra tôi phải chăng qua hình dáng?
                  Và tên của tôi, em vẫn nhớ không quên?

                  Em vẫn thế, vẫn thông minh ngời sáng
                  Vẫn long lanh trong đôi mắt thẳm sâu
                  Tôi và em tuy hai bờ thế hệ
                  Nhưng,
                              em đã cho tôi nhận ra nghĩa sống ở đời!

                 Cô trò tôi bùi ngùi ngày gặp gỡ
                 Chợt ngỡ ngàng qua những tháng năm xa
                 Như trong tôi thời gian quay dần lại
                 Bao thương yêu ngày tháng cũ trở về…

                 Rồi một sáng hai mươi - mười một
                 Khoa chúng tôi gặp mặt ở giảng đường
                 Thay mặt sinh viên, em đôi dòng cảm nghĩ
                 Và em lại rạng ngời bên những ý văn hay!

                 Dưới giảng đường, tôi bên hàng ghế nhỏ
                 Nghe tiếng nói em, hình ảnh cũ lại về…
                 Ngôi trường xưa và hàng cây thay lá
                 Sáng đông về lác đác rụng đầy sân…

                 Rồi bỗng nhiên em nhắc về ngày ấy…
                 Em vẫn không quên cô giáo thuở nào
                 Cô giáo cũ mà lòng em tâm nguyện
                 Cố gắng học hành trả nợ ơn xưa!

                 Tên của cô, em gọi tên Thanh C…!
                 Tôi bỗng nghe mặn ngọt thấm bờ môi
                 Vẫn khập khiễng đôi chân,
                                      em nhẹ nhàng bước xuống
                 Đến bên tôi, em như vẫn ngày nào…

                 Em trao cho tôi bó hoa hồng nhỏ
                 Như trao cho tôi cả một tấm lòng
                 Của một người trò nhỏ vẫn ước mong
                 Bên lớp học ngày nào, tôi những thường dạy dỗ!

                 Cả giảng đường bỗng nhiên nín lặng
                 Tôi ôm em, ôm cả những nỗi niềm
                 Tình Thầy Trò dễ có thể nào quên?
                 Trong đông sớm chừng nghe lòng ấm lại!

                 Rồi từ đó, tôi em không gặp nữa
                 Bó hoa xưa tôi giữ tận bây giờ
                 Từng cánh hồng khô, bao mùa rồi vẫn nở…
                 Tháng mười một về… tôi lại thấy rưng rưng…!

                 Và hôm nay lại một mùa Nhà Giáo
                 Từng cánh thiệp xa,
                                    và từng dòng tin nhắn bay về
                  Học trò xưa,
                                    bao năm xa xôi mà lòng luôn nhớ…
                  Cánh hoa ngày nào lại nhẹ tỏa một mùi hương…!

                                                                               Sài Gòn, tháng 11/2012
                                                                                        Thanh Cảm

25 nhận xét:

  1. Chúc C&T ngày Nhà giáo VN thật ý nghĩa...thật cảm động về hồi ức một thời của chúng ta như thế...nhớ lắm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. X.Đ ơi, mới đấy mà đã 40 năm kể từ ngày bọn mình vào trường SP! Giờ bạn bè có dịp gặp nhau là hạnh phúc lắm rồi, phải không X.Đ? Lúc này bạn vẫn ở N.Tr đấy à? Nghe nói hôm trước X.Đ có gặp cậu mình( thầy Xứng)ở N.Tr phải không? Có gì vui kể cho mình nghe với? À, lâu nay có tin của P.D không? Thời gian gần đây sao mình không thấy bạn ấy email cho mình, không hiểu có chuyện gì không? X.Đ liên lạc xem sao?
      Rất cảm ơn lời chúc 20/11 của bạn, X.Đ cũng thế nhé!
      Thân mến!

      Xóa
  2. Chỉ đơn giản là một cánh cổng khép kín dưới tấm biển trường, thấp thoáng trong sân là hàng cây xanh lá và dãy lớp học khang trang. Phía trái vẫn là cây bàng vươn cao ngọn, cây bàng mà mỗi đông về trở màu đỏ tía và sáng sáng lại rụng đầy sân...Vậy thôi, nhưng thật sự tôi đã lặng lòng trước những hình ảnh ấy! Đây là một tấm hình minh họa gây xúc động mạnh nhất cho tôi kể từ đầu đến giờ...!
    Cảm ơn BBT đã cho tôi nhìn lại hình ảnh ngôi trường Hải Cảng ngày nào của tôi!
    Cảm ơn những bạn bè và học trò cũ đã cho tôi những kỷ niệm không quên bên ngôi trường này!
    Thương chúc BBT, các anh chị, các bạn một ngày 20/11 thật đẹp và đáng nhớ!
    Rất cảm ơn!

    Trả lờiXóa
  3. Tôi công nhận là phải phục lăn cô giáo đấy! Văn hay mà thơ cũng chuẩn nữa...Một câu chuyện bạn chuyển tải bằng những câu thơ nhẹ nhàng và cảm động! Cảm ơn bạn và chúc bạn 20/11 thật vui nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TC cảm ơn bạn đã có lời động viên nhưng mình nghĩ có lẽ bạn đã hơi ưu ái mình rồi đấy! Nhưng dẫu gì thì TC cũng rất là vui vì bạn đã quan tâm đến mình cũng như đã thường xuyên vào trang! Vậy nhé, chúc bạn luôn vui và luôn mạnh khỏe!
      Thân ái!

      Xóa
  4. Trường Hải Cảng trước 75 là Trường Đào Duy Từ phải không chị TC?
    Công nhận chị làm thơ hay quá vì làm thơ dài như thế này rất khó. Vậy mà chị đã lôi cuốn em đọc một mạch từ đầu đến cuối và thật là cảm động!!!
    Cám ơn chị!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đ.O này, trường Hải Cảng trước 75 đúng là trường Đào Duy Từ đấy Đ.O ạ! Chị không biết BBT tìm ở đâu ra tấm hình minh họa này? Rất là bất ngờ và rất là cảm ơn BBT nhà mình...các bạn thật tuyệt vời!!!
      À Đ.O ơi, cái chuyện 20/11 thế nào rồi? Đ.O cho chị biết cụ thể với!Chúc em lúc nào cũng vui và yêu đời như thế Đ,O nhé!
      Thương yêu!

      Xóa
    2. Chị TC thương yêu ơi! 20/11 này chị em mình gặp nhau nhé! Chúc chị khoẻ và vui nhiều!

      Xóa
    3. Nhất định là như thế rồi! Cảm ơn Đ.O nhiều nghen!
      Thương mến!

      Xóa
  5. Cô ơi, con B.Q đây! Đọc bài viết nào của cô con cũng muốn khóc hết cô ơi...! 20/11 này tụi con sẽ đến với Cô!Chúc Cô Thầy khỏe và nhiều niềm vui trong tuổi đời còn lại này, Cô nhé!
    Nhớ Cô nhiều!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô rất vui khi con và các bạn vẫn dõi theo cô qua từng bài viết và cũng rất vui khi biết các con vẫn khỏe và làm tốt công việc của mình! Khi nào đến nhớ báo trước với cô nhé! Hẹn gặp lại các con!
      Thương mến!

      Xóa
  6. Tình cô trò thật tuyệt! Cám ơn TC về một bài thơ nhiều kỷ niệm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhớ về những kỷ niệm xưa, trong đó sẽ không bao giờ quên hình ảnh của những Thầy Cô giáo đã âm thầm góp phần dạy dỗ cho bọn mình thành người, phải không R?
      Rất mong quí Thầy Cô sẽ luôn khỏe và hạnh phúc trong tuổi đời còn lại của mình, R nhỉ? Cảm ơn bạn đã đọc bài viết và có lời sẻ chia chân thành!
      Thân ái!

      Xóa
  7. Cảm ơn bạn với một câu chuyện kể bằng thơ nhẹ nhàng và xúc động! Chúc bạn và bạn hữu đồng môn sẽ đón một ngày 20/11 thật ý nghĩa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TC cảm ơn bạn nhiều với lời chúc tốt đẹp của bạn! Mong bạn sẽ mãi vui và may mắn trong cuộc sống!
      Thân mến!

      Xóa
  8. TC oi...có email cho C bên yahoo. than

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, cảm ơn X.Đ nhiều nhiều! Hẹn gặp nhé!
      Thân ái!

      Xóa
  9. Văn hay , thơ cũng hay ...không nhường cho T. 1 tí ...truyện kể bằng thơ nhân ngày 20.11 thật ấm lòng cho những chiến sĩ vô danh ...Chúc TC luôn khỏe ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. T.V ơi! 20/11 vui chứ? Lâu rồi chẳng gặp được các bạn cũng thấy nhơ nhớ...Thôi thì, hẹn 40 năm ngày k11 ra trường (1974-2014) sẽ gặp lại nhau vậy! Chúc vui khỏe và yêu đời!
      Thân ái!

      Xóa
  10. Nhớ lại sau 1975, Loan dạy tại trường Nhơn Phú cách Qui Nhơn chừng mười cây số.
    Trong ngày Nhà Giáo Việt Nam, học trò của Loan rủ nhau thuê một chiếc xe lam xuống thăm mình và tặng quà. Hôm sau đi dạy, các em kể lại, khi trở về thì rủi sao chiếc xe bị tai nạn, lật ngược lại, nhưng thật may mắn chẳng em nào bị thương cả.
    Mình thật cám ơn bề trên đã che chở cho các em.
    Cám ơn Thanh Cảm đã gợi nhớ thời làm Cô Giáo Làng của bọn mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Kim Loan vẫn thường xuyên vào trang và để lại lời bàn cùng chia sẻ những kỷ niệm vui buồn của một thời khó quên trong những ngày tháng làm Thầy! Cảm ơn nhiều nhé!
      Cho mình gửi lời thăm hỏi và chúc sức khỏe đến những người thân trong gia đình Kim Loan! Mong mọi điều tốt đẹp luôn đến với gia đình bạn!
      Thân ái!

      Xóa
  11. Tôi không khỏi thán phục khi đọc bài thơ này của tác giả TC11. Cách dùng từ chuẩn xác, nhịp điệu, cách gieo vần khác hẳn với phong cách vốn có của tác giả làm cho bài thơ trở nên tươi mới, hấp dẫn. Thêm vào đó là một số nét đặc sắc: cách sắp xếp tên học trò, tên đồng nghiệp ở các câu 24, 27, 28 vừa gợi sự gần gũi, thân thương vừa bộc lộ năng lực ngôn ngữ của tác giả; cách sử dụng hình ảnh ẩn dụ rất hiệu quả: mùi hương của cánh hồng khô, người chèo đò, giấc mơ ươm mầm trổ lá,...bài thơ dù khá dài nhưng vần điệu lại rất chắc và thống nhất từ đầu đến cuối, đặc biệt câu kết tạo nên một dư âm đặc biệt vừa có "hương", vừa có "sắc" lại vừa tóm gọn toàn bộ ý nghĩa của bài thơ. Rất mong tác giả TC11 tiếp tục cống hiến cho độc giả những bài thơ hay!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn "Nặc danh" thân mến!
      Thật lòng, tôi cũng "không khỏi thán phục" những nhận xét sắc bén và lời bàn chân tình của bạn! Có thể bạn là một người đã rất hiểu và rất thân quen với tôi chăng? Vì khi có biết nhiều về tôi, có hiểu nhiều về tôi thì bạn mới có thể đưa ra những nhận xét sâu sắc và gần gũi chân thành đến như vậy! Nhưng tôi chịu, không thể nào đoán ra bạn là ai cả bạn ạ!
      Thế nhưng dù sao, tôi cũng rất cảm ơn bạn đã dành chút thời gian để đọc, để thông cảm và lưu lại nhận xét của mình...Cảm ơn bạn nhiều lắm nhé!
      Nếu bạn không phiền, bạn có thể cho tôi biết thêm một ít thông tin về bạn!
      Chúc bạn sức khỏe và hạnh phúc nhiều trong cuộc sống!
      Thân mến chào bạn!

      Xóa
  12. Chào Thanh Cảm
    Lại dọc đến 2 lần ..Kì cục . À ha ..cái cô nầy hay hay .Vẫn đúng là TC rồi ..
    ..Tôi thấy TC. giống như một đám mây trắng nhỏ ..chúng chùng với cơn bão nghiên đêm ..che nghiên vài chút nắng gắt để làm dịu mát vài khúc đường vội vã đi về..rồi ngừng lại để tiếng sáo vút cao....và một ngày chớm đông sáng sớm ra vườn ..một đóa hồng .bất chợt tình cờ nhớ quên .. ..gặp gỡ , cãm nhận thât lòng ..nắng chợt hồng còn mây thì thênh thang ..Bạn thật sự hạnh phúc ..
    Tôi thích ....Chúc may mắn sẽ đến vơi TC ..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Bienk8 thân mến!
      Đọc những chia sẻ của anh thấy vui và ấm áp khi mà ngoài kia trời đã sang mùa...
      Vẫn mong anh luôn an nhiên trong cuộc sống để cảm nhận và để sẻ chia, anh Bienk8 nhé! TC rất vui khi trang nhà luôn có những độc giả chân thành và dễ mến như anh thường xuyên vào thăm và lưu lại lời bàn khích lệ!
      Rất cảm ơn anh!
      Thân ái!

      Xóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...