Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Tình Xa 3 (Gặp Lại Cố Nhân)


               Pauline Phương 

     Nắng hạ vàng ươm. Trời xanh trong và mây trắng lặng lờ trôi. Con chim sắt khổng lồ đâm toạc từng áng mây, nhẹ nhàng lướt giữa bầu trời đưa tôi về phía trời Tây, Canada quê hương thứ hai của tôi…
     Xoay qua, trở lại trong chiếc ghế chật hẹp của 3 chuyến bay Air Korean từ Sài gòn tới Đại Hàn, rồi Air Canada từ Đại Hàn tới Vancouver, Toronto, rồi chờ ở phi trường hàng chục giờ mỗi lần đổi chuyến. Mất hết  2 ngày, mệt mỏi lắm nhưng tôi vẫn không thể nào chợp mắt được dù đã mấy tuần rồi mất ngủ. Vui buồn cứ vẫn đan xen...Vui vì được trở về chốn cũ. Mừng vì đã lâu lắm rồi bạn bè mới được hội ngộ cùng nhau. Bao nhiêu cảm xúc cứ như vỡ tràn giữa vòng tay bè bạn... Nhưng, vì có chút lạ chỗ ngủ, khí hậu lại thay đổi đột ngột và thức ăn nước uống chưa kịp thích nghi nên sức khỏe và “dung nhan” của tôi có hơi xuống cấp nhưng tâm hồn thì thật đầy những tình cảm yêu thương!
     Kỳ này về tôi có nhiều tập thơ, sách của các bạn tặng. Đọc tập thơ của chị Đan Thanh trước, rồi tập thơ của Tạo, của Sen xong  mà đường thì vẫn còn xa vời vợi. Tự dưng tôi muốn viết mà không có giấy bút. Lúc đi muốn đem theo laptop, thế nhưng nhà tôi nói : “Tạm quên internet, tạm quên công việc 3 tuần được không ? Đi vacation phải hưởng thụ, quên đi mọi công việc, đừng đem nhiều đồ lỉnh kỉnh  mắc công giữ…” 
     Hè nghỉ dạy nhưng tôi vẫn đi thông dịch lai rai và nhận tài liệu từ Bộ Giáo Dục về nhà dịch  để kiếm thêm tiền chuẩn bị cho chuyến về. Thông dịch miệng thì không khó khăn nhưng đụng đến văn bản, giấy tờ thì không dễ, phải chính xác. Tay nghề trong lãnh vực này còn yếu nên nhiều khi tôi vật lộn với nó nhiều đêm mới hoàn thành tốt . Bệnh mất ngủ và “stress” ra đời từ đó đã làm anh nhà  tôi lo lắng...
Bấm chuông gọi cô tiếp viên hàng không mượn ít giấy bút, cô tiết kiệm đưa cho tôi tờ giấy nhỏ xíu bằng lòng bàn tay. Viết 5 phút là xong 2 mặt, phải bấm chuông thêm lần nữa xin giấy tiếp. Để chắc ăn lần này tôi nói : “I ‘d like to write a story …“ Hiểu ý, cô đưa luôn tập “notebook” trong đó còn lại khoảng 7, 8 tờ. Nhè viết sĩ  tay mơ, văn chương lòng thòng này 10 trang còn chưa đủ huống chi là 1 tờ. Thế là tôi say sưa viết....
Nỗi vui òa vỡ trong dịp tái ngộ 41 bạn cùng lớp SPQN ngày xưa trong ngày họp mặt 27/7 sau 39 năm xa cách. Rồi nỗi buồn nhớ, luyến tiếc khi chia xa các bạn đã cho tôi một tâm trạng ray rức thật là khó tả…
Quê hương xa cách ngàn trùng
Biết bao kỷ niệm mang từng tháng năm…
Giờ đây tay bắt mặt mừng
Cố nhân, bạn cũ lòng vương bao tình
Chừ nghe tim vỗ rập rình
Mắt cay lệ ướt, mặn tình cố hương…
                                    (HDP)
     Đây là lần thứ năm tôi trở lại quê nhà sau 35 năm viễn xứ nhưng chuyến về thăm quê hương “Lịch sử” này thật đặc biệt, thật tuyệt vời… vì ngoài 40 bạn cùng lớp tôi đã gặp lại CỐ NHÂN. Người mà tôi đã một thời thần tượng, mến mộ khi còn học ở trường Sư Phạm Qui Nhơn 
     Thích nghề giáo nên tôi mơ có người hôn phối cùng nghề với mình để mỗi sáng cùng đi dạy, chiều về có nhau. Trong mái tranh nghèo, dưới ánh đèn đêm cùng nhau soạn giáo án, chấm bài… Đem kiến thức, điều hay truyền cho thế hệ mai sau… Tiêu chuẩn chọn người bạn đời của tôi lúc đó là : 
Người thương tôi nhất, chung thủy, hiền lành, đứng đắn và… càng nghèo càng tốt…(với bàn tay, khối óc và lương nhà giáo đủ tôi phụ chồng, hay nuôi chồng con rồi, tôi không sợ nghèo, tôi nghĩ .)
     Ngôi trường tôi học thật đẹp, thơ mộng đối diện với biển xanh. Suốt ngày nghe sóng vỗ ì ầm chuyện trò với núi non, rong biển, san hô, tôm cá. Những rặng thùy dương xanh đêm ngày thì thào tình tự với gió mây. Trường  có nhiều hoa sứ, nhiều giàn hoa giấy đủ màu sắc rực rỡ xinh tươi lung linh trong nắng sớm.
     Thuở ấy tôi rất yêu hoa sứ và hoa giấy trong trường nên những hôm vắng chàng , không học được tôi thường bỏ học, lén thầy cô thơ thẩn ngắm hoa, dạo dưới những gốc sứ. Ngửi mùi hương thoang thoảng của sứ và nhặt hoa đem về ép trong sách hay để trong phòng cho thơm… Để rồi mơ ước, dệt mộng và bắt đầu tập làm thơ với những lời ngô nghê, lãng mạn:
Sư Phạm hôm nay vắng bóng chàng
Thẩn thờ P dạo bước lang thang
Khẽ hôn từng cánh hoa sứ nhỏ
Những tưởng môi em chạm môi chàng...
                                      ( HDP)
    Tôi còn nhớ, trước ngày ra trường chàng có viết cho tôi một lá thư  dài 11 trang tả tình, tả cảnh, tả các loài hoa tôi ưa thích, ước vọng về tuổi trẻ vân vân và v. v…
 (Nguyễn Duy Trinh, một bạn cùng lớp 6 và chú Thọ tôi có đọc ké bức thư này), thư của người mà tôi mến mộ N.V. Ân, cố nhân của tôi. Anh làm Trưởng ban Xã hội của trường dạo đó. 
     Thích làm việc thiện nên tôi có chân trong ban này  và thường xuyên tham gia các công tác xã hội của trường và nhiều lần cùng anh thăm viện mồ côi, viện dưỡng lão, ủy lạo chiến sĩ ở Hàm Rồng v.v… Có rất nhiều kỷ niệm khi làm việc chung với Ân nhưng nhớ nhất là những lần vào viện mồ côi chăm sóc các em bé như tắm rửa xức thuốc cho các em ghẻ lở. Giúp đút ăn, ẵm dỗ các em ngủ… Thật lạ kỳ ! Các em nào biếng ăn hay khóc nhè không dỗ được, anh gọi tôi lại giúp và nói :” Để mẹ P đút cho con ăn hay dỗ con ngủ nhé, ba đầu hàng rồi !“. Thế là các em ngoan ngoãn nghe lời tôi liền. Hoặc ngược lại khi các em khóc nhè tôi cũng bắt chước anh nói nhờ ba Ân giúp là các em nín và vâng lời ngay…
     Ân cao dong dỏng, có khuôn mặt hiền lành, ăn nói chững chạc, đứng đắn. Học giỏi, nhiều tài, nhất là có  một tâm hồn rất thánh thiện… có lẽ tôi bị anh thu hút từ hồi nào không hay khi sinh hoạt chung trong 2 năm…
“Làm sao định nghĩa được tình yêu
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu.”
                          (Vì sao - Xuân Diệu)
     Kỳ này đáng lẽ như dự định sẽ cùng một số các bạn đi ra Bồng Sơn, Quảng Ngãi, Huế, Đà Nẵng nhưng vì Lệ Thu và Chuông Nhỏ bệnh muốn về Long Khánh  Sài Gòn nên tôi đã không nỡ bỏ bạn, theo xe Thạch - Lan  trở vô Tuy Hòa, Nha Trang để đi Đà Lạt. Luyến tiếc vì phải chia tay sớm với Sen và Vĩnh Phước nên tôi lại phôn rủ hai bạn vô Nha Trang mà đãng trí rằng xe Thạch - Lan không đủ chỗ cho mười người. Một lần nữa vì bạn, tôi quyết định không cùng các bạn đi Đà Lạt mà ở lại Nha Trang mướn khách sạn “hú hí” với Sen và Phước thêm 4 ngày nữa , không về nhà và giấu gia đình nói mình đi Đà Lạt. Ngờ đâu chuyến trở lại Nha Trang lần này tôi đã gặp lại cố nhân qua cô bạn Xuân Đài, một bạn đồng môn Lớp 8 khóa 11.
Khi được Xuân Đài trao cho tấm danh thiếp có tên:  N.V. Ân tôi vẫn nghi ngờ đây không phải là người xưa vì nghĩ bạn đã ở nước ngoài. 
Xuân Đài muốn tạo một sự bất ngờ cho Ân nên bảo tôi phôn thay vì anh.
Tôi hồi hộp quay số và hỏi :
-  “ Xin lỗi , có phải anh Ân đó không?
- “ Phải Ân đây, ai gọi tôi đó ?” Giọng “nẫu” của người xưa vẫn không có gì thay đổi mấy .
- “ Một bạn cũ thời học Sư Phạm, anh thử đoán xem là ai?” Tôi cất giọng khàn khàn vì đang bị cảm nắng mấy tuần nay nên càng khó cho anh nhận ra.
- “Xin lỗi, lâu quá rồi tôi không nhớ nổi “ Người bên kia ngần ngừ vài giây rồi trả lời.
- “ Lá thư 11 trang…Anh có nhớ ngày xưa anh đã viết cho ai một lá thư 11 trang không?
- “Chả nhẽ là Hàn Diệu Phương ?” Tim tôi đập thình thịch khi nghe tiếng cười rộn rã trong phôn hỏi .
- “Thì DP đây chứ ai ?” Tôi cười vui trả lời. 
     Vui mừng không sao tả xiết ! Thế là chiều hôm đó anh mời tôi, Sen, Phước đi uống cà phê. Thôi thì hàn huyên, tâm sự, nhắc lại chuyện xưa đủ thứ…Ngày hôm sau anh mời ba chúng tôi  đến nhà chơi và ăn sáng ở một quán ăn ngon gần nhà.
     Chị Lài, hiền nội của anh tiếp đón chúng tôi thật cởi mở, niềm nở...
“Nghe anh Ân nói nhiều về P, hôm nay mới gặp. Chưa tới giờ hẹn mà ảnh cứ hối mình mau thay đồ để đón “Búp bê” của ảnh”, chị nói.
     Mới gặp nhau lần đầu mà như đã thân quen. Chị huyên thuyên kể chuyện nhà. Anh là Kỹ sư, chị là cựu Giáo viên đã về hưu. Anh chị rất mộ đạo Phật và đi chùa thường xuyên. Anh chị có mấy căn nhà, mấy cửa hàng Điện tử (Anh Dũng) ở Nha Trang. Thu nhập khắm khá và công việc có phần bận rộn. Đi chơi với chúng tôi mà anh cứ trả lời phôn để giải quyết những công việc làm ăn. 
     Anh chị có hai con, một trai, một gái. Người con trai đã đỗ Tiến sĩ, Thạc sĩ đang làm việc ở Mỹ, còn độc thân. Người con gái đã có gia đình. Hai ông bà đang mong có dâu, cháu ngoại nhưng chưa được toại nguyện…
Sau đó tôi cũng mời vợ chồng anh đến nhà tôi chơi. Anh biết tất cả các thành viên trong gia đình chồng tôi như cô dượng, mẹ chồng, anh em chồng tôi vì khi còn nghèo khó anh đã ở trọ chính căn nhà của vợ chồng tôi xây ở Nha Trang khá lâu. Lúc đó chúng tôi không biết vì đang sống ở Qui Nhơn. Thật là quả đất tròn !
    Anh nhắc đến những ngày cùng chung học, anh tự nhiên góp chuyện trước mặt vợ anh và bạn bè tôi:
“ Ngày xưa tôi thương mến P mà nhát quá không dám tỏ bày, không dám hứa hẹn vì còn nghèo, còn trẻ, chưa có sự nghiệp, phải lo học hành. Tôi vô Sư Phạm QN là để trốn lính chứ đang thi Đại học “…
Sau khi công thành danh toại tôi trở về tìm P mấy lần thì được biết P và gia đình đã đi ra nước ngoài “…
     Ái ngại và cảm thấy mất tự nhiên trước mặt vợ anh nên tôi đánh trống lãng và xoay qua chủ đề khác dù trong lòng có nhiều thắc mắc mà không dám hỏi.
Lần gặp sau có cả Xuân Đài, Sen, Phước anh lại nhắc  chuyện này thì tôi cười cười  hỏi :
_ “Ngày xưa khi chia tay ra trường ông có hứa hẹn gì đâu mà về tìm tôi mấy lần ? Con gái chỉ có một thời mà sáu, bảy năm sau ông mới trở lại tìm thì làm sao tôi dám chờ nếu không có lời hứa hẹn?”
Anh kể : “Đó là một nuối tiếc lớn của anh … Khi ấy anh về tìm lại P có hai mục đích: 
- Nếu P còn độc thân anh sẽ xin cưới P…
- Nếu P đã có gia đình và nghèo khổ anh sẽ giúp đỡ gia đình P vì lúc đó anh làm ăn rất khá, làm ra tiền rất dễ dàng”…
Sau biến cố Tháng 4 năm 1975, cuộc sống khó khăn vất vả… gia đình tôi cũng vậy, nếu có anh giúp thì hay biết mấy. Với tính tình hiền lương, nhân hậu của anh tôi tin là anh đã nói thật…
“Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”…
Hai câu thơ trích trong lá thơ 11 trang của anh cùng với những lời diễn tả mơ hồ, lung tung … mà bây giờ tôi mới hiểu … Chắc anh tội nghiệp tôi sẽ khổ khi lấy một thư sinh nghèo, trắng tay nên không dám hứa hẹn chăng ?
Đang viết đến đây thì chợt thấy trong trang SPQN một bài thơ của Thùy Dương thật giống với tâm trạng mình, xin trích ra vài đoạn:
“Tuổi sáu mươi mới chợt nhận ra rằng
Chúng mình vẫn còn nợ nhau nhiều lắm…
Nợ tất cả những ngày xưa mưa nắng
Sáng bình minh hay chiều xuống hoàng hôn
Lá thu bay, mưa rây bụi Đông về
Ta nợ nhau một cuộc tình lỗi hẹn…
Ta nợ lời tỏ tình qua trang giấy
Kèm bên trong là những cánh phượng hồng
Nay đã qua biết bao nhiêu mùa Phượng 
Mà tình ta vẫn xa tít mù khơi.
Ta nợ nhau những lời yêu tha thiết
Nợ vì dại khờ xen lẫn ngu ngơ
 Do ngại ngần nên lời không dám tỏ
 Câm nín một thời giờ mắc nợ nhau…
 Để rồi đây day dứt mãi trong lòng
 Thôi xin hẹn trả nợ nhau kiếp khác.
       (Ta còn nợ nhau – Thùy Dương)
Cám ơn lòng tốt của anh Ân ! Cám ơn những ưu ái mà anh đã dành cho P trước kia và bây giờ… nhưng bây giờ “ván đã đóng thuyền”. Bây giờ ai cũng có một gia đình riêng. Hãy nắm giữ hạnh phúc mà mình đang có trong tay. Chuyện ngày xưa xin hãy xem là một kỷ niệm đẹp. Hãy đối xử với nhau trong tình bạn trắng trong, thuần khiết anh Ân nhé! 
Gợi lại kỷ niệm thời thanh xuân cho vui, cho tuổi già bớt tẻ nhạt chứ không có ý đồ gì khác. Mong chị Lài yên tâm ! 
Mong “Tình gần” của tôi hãy hiểu rằng Ông xã là số một trong lòng tôi !...
      Chuyến họp mặt Lớp 39 năm lần này tôi cũng gặp lại hai “Tình xa” khác cùng lớp với tôi. Hai anh đã rất “mến mộ” tôi mà tôi không hề hay biết khi cùng chung học. Bây giờ hai anh là hai Nhà Thơ có tiếng tăm của Văn đàn.  Một trong hai anh đã tặng tôi và cả lớp các tập thơ, nhạc DVD rất có giá trị.
Khi nối dây liên lạc lại tháng 7 năm rồi Thắng (tạm đổi tên) thú thật đã rất quí mến tôi khi cùng học chung. Tôi thích nghiên cứu tin hay lạ, thích đọc sách, văn chương nên thường vào thư viện của trường sau giờ học. Chắc anh cũng vậy (hay vào để ngắm tôi ?) nên chúng tôi thường gặp nhau ở đây.
Khi học chung nhóm thuyết trình về khoa học, anh là thuyết trình viên, tôi là thư ký ghi biên bản, hay trợ giúp. Có lần anh tâm sự ba anh làm Đông y sĩ thăm mạch. Gia đình tôi bán thuốc Bắc nhiều đời và Ba tôi cũng là Đông y sĩ có nhiều bài thuốc gia truyền rất hay nên tôi đã lén Ba tặng anh một quyển thơ mà trong đó mỗi bài thơ là một toa thuốc có tên các vị thuốc. Anh kể sau này nhờ nó mà gia đình anh đã chữa rất nhiều người hết bệnh và đời sống khá hơn…
Những lần đi nghiên cứu địa phương ở miền quê theo chương trình học, chúng tôi đã có những giờ phút sinh hoạt vui vẻ như khi cùng ngắm cảnh đồng lúa quê hương, ăn chung những quả xoài xanh:
“ Em còn có nhớ mùa xuân trước ?
Đường quê hương lúa nắng bên sông
Xoài xanh chia nửa từ dạo ấy
Xa người khắc khoải nỗi chờ trông
Bây giờ em phía xa vời vợi
Thuyền đã sang sông, gió qua đồng
Quê hương hẹn em ngày trở lại
Gởi em tha thiết nụ hôn nồng.”
(Em còn có nhớ (*)
Nhà thơ đồng quê, bạn tôi còn có nhiều bài thơ mà tôi rất thích xin trích ra cho các bạn cùng thưởng lãm:
Xa  Qui nhơn bao năm rồi em nhỉ ?
Nơi mái trường sư phạm rất thân thương
Thời trai trẻ làm quen nghề phấn bảng
Và nỗi niềm nơi ấy mãi vấn vương
Ngày tháng đó anh cùng em đến lớp
Giọng xa quê trong câu nói ngỡ ngàng
Từ gần gũi tình yêu hay tình bạn
Giấu kín lòng lỡ độ chuyến đò ngang
Da diết nhớ qua miền quê yêu dấu
Cảnh còn đây người xưa ở nơi đâu ?
Ghềnh Ráng, Qui Hòa, Tháp Chàm, Phước Thuận…
Nhớ em nhiều có lúc giữa canh thâu
Mang kiến thức và lời ca câu hát
Hành trang nghề dạy học ở nhiều nơi
Trăm việc khó của một thời gian khó
Đã qua rồi nụ cười đọng trên môi
Anh không trẻ nhưng tình anh vẫn trẻ
Như ngày nào từ buổi biết tên em
Ơi ! Cuộc sống niềm vui dừng bất chợt 
Sóng dạt dào yêu nhớ sẽ dài thêm ! 
                                  (Ở nơi ấy(*)
Thắng kể anh đã thầm “yêu” tôi và nghĩ tôi cũng có cảm tình với anh (Thật ra tôi chỉ mến anh như một người bạn). Cũng như Ân, anh đã về tìm tôi khi có sự nghiệp nhưng rồi sau chính biến 1975 chúng tôi mất tin nhau và sau đó tôi đã ra nước ngoài. 
Gặp lại nhau lần này anh vẫn còn lưu luyến và xin gặp riêng mấy lần nhưng tôi hơi sợ, đã từ chối nên chắc là anh buồn lắm ! Tôi ngại thì đúng hơn khi có mấy lần nhận những bài thơ như:
“Yêu là nỗi nhớ em có hay
Ray rứt chìm sâu khó tỏ bày
Anh gởi tâm tình vào đêm vắng
Mong đời mộng đẹp giấc em say
Yêu là hương vị của gừng cay
Muối mặn tình em cách biệt ngày
Anh sẽ làm mây và gió nhẹ
Che đường em mái tóc vương bay.” (*)
Bài thơ “Yêu” của anh định nghĩa tình yêu hay không thua gì cố thi sĩ Xuân Diệu mà tôi vẫn thường ngâm nga khi còn trẻ . Nhưng tôi chỉ yêu thơ chứ không thể yêu người vì tôi đã có một ý trung nhân tuyệt vời, người đã yêu thương tôi nửa thế kỷ, luôn chung thủy và cùng tôi chia sẻ vui buồn, khó khăn, hoạn nạn 36 năm qua…”
Không biết tôi có bảo thủ quá không ? Nhà tôi chắc không hẹp lượng khi tôi gặp bạn vì biết lòng chung thủy của tôi nhưng các nàng dâu lớp 6, vợ anh có nghi ngờ, buồn phiền khi biết chúng tôi “lén” gặp nhau ?
Xin lỗi Thắng nhé ! Họp mặt chung với lớp như vậy là đủ rồi.
Thi sĩ thường hay lãng mạn , hơn nữa tôi không biết những bài thơ anh gởi chỉ cho riêng tôi hay cho nhiều cô gái khác ? Tôi thích đọc nhưng luôn cảnh giác. 
“Đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng miệng “ Đàn bà thích những lời ngon ngọt nên đôi khi tan vỡ cả gia đình.
 Mẹ thường dạy tôi : Đừng tin lời đàn ông 100 phần trăm, có tin thì chỉ nên tin một nửa, ngay cả chồng mình (?) “Chín con chưa gọi là chồng !” Quí đọc giả nghĩ sao ? Không dám lạm bàn thêm về chủ đề này, e làm mất lòng các đấng mày râu…
Biết bao giờ trở về Qui Nhơn ( quê hương) thăm đồng lúa vàng, thăm con đò chiều qua. Đường mòn quanh co ôm chân hàng tre thắm nghe gió chiều nhẹ đưa… Qui Nhơn ( quê hương ) tôi nằm cạnh biển khơi cho tôi tiếng khóc từ khi ra đời. Bây giờ mình đã gặp nhau ( đã đôi nơi)… Bây giờ mừng lắm (buồn lắm) người ơi ! Chúng tôi say sưa hát và tự ý đổi lời một vài đoạn mà bây giờ phải xin lỗi nhạc sĩ Lam Phương.
Lần này về Qui Nhơn để giúp vui cho buổi họp mặt cùng các bạn , dù hát dở tôi cũng cố gắng hát với Thiên Ân, một Cố nhân  bài hát trên mà chỉ năm ba phút dợt.
Thiên Ân là biệt hiệu của một người bạn cùng lớp mà tôi rất quan tâm, quí mến ngày xưa  và cả bây giờ. Anh có một nhân cách tốt, đứng đắn, chí tình với bạn bè… Từ khi liên lạc lại được chúng tôi thường xuyên thăm hỏi, tâm sự chuyện xưa và thỏa thuận là chỉ đối xử với nhau trong Tình bạn chân chính ở cuối đời…
Anh kể, anh mến mộ tôi năm học nhất niên nhưng ngây ngô, nhút nhát chỉ đứng ngó chứ không dám tỏ… Trong một lần anh suýt chết đuối ở Cù lao xanh tôi đã chăm sóc anh tận tình. Anh kể là anh thật cảm động và biết ơn  sau khi thoát chết, mở mắt ra trong bệnh viện đã thấy tôi đứng cạnh giường … 
Năm nhị niên anh gặp một người bạn gái ý hợp tâm đầu và người đó có nhân dáng tương tự giống tôi, cũng tên Phương. Có lần anh gởi cho tôi và Phương Phương một bạn đồng môn bài thơ sau:
Người yêu tôi đã tên Phương 
Sao người lại lấy tên Phương hai lần ?
Làm sao tôi khỏi bâng khuâng
Làm sao tôi khỏi nhớ nhung hả người
Thôi đành phú tại đất trời
Ai mang tên ấy là người tôi thương
                                    (Thiên Ân)
Anh tuyên bố với bạn bè người nào tên Phương anh đều “thương” hết …
“Hơi tham lam đó nghen nhà thơ Thiên Ân !”
Trước khi về gặp mặt anh nói một câu thật cảm động:
“Gặp mặt nhau một lần rồi  cũng thỏa lòng, mãn nguyện !...
Kỳ này về tay bắt , mặt mừng, cùng tôi hát chung bài : “Đường về quê hương “ chắc anh vui lắm ?! Xem lại DVD ngày họp mặt thấy anh choàng vai tôi thân mật hơi nhiều mà lúc cùng hát tôi không để ý… Nhưng có một  bạn khác là Tấn đã thấy, làm ghẹo anh bài thơ:
Ba mươi chín năm mới có một ngày
Quốc Dõng khệnh khạng giả đò say
Say người ái mộ yêu trong mộng
Rút ruột nhả tơ theo tháng ngày
Mừng duyên hội ngộ vui ca hát
Bên nàng choàng vai say đắm say
Tạm biệt nhau rồi sao luyến nhớ
Nửa vòng trái đất ai có hay ?
                          (Q. D say – Hoài Nguyên)
Mới đây Thiên Ân cũng gởi tôi xem bài thơ “Say tình” mới của anh:
Bốn mốt năm xưa gặp lại nhau
Hai năm tình nghĩa có một ngày
Lửa tàn đêm ấy lòng xao xuyến
Mãn khóa tàn canh vội chia tay
Đèn sách hai năm rèn luyện chí
Hành trang từ giã chuyến đò này
Chia tay mỗi đứa về mỗi ngã
Tứ hải giang hồ mộng đắm say
…                      (Say Tình – TQD)
Anh còn làm nhiều bài thơ dễ thương khác nhưng bài viết khá dài tôi xin hẹn lần sau.
     Trước khi kết thúc bài viết xin chân thành cám ơn các “Tình xa” đã mến mộ và đã dành cho tôi nhiều thiện cảm...Rất là xin lỗi nếu tôi viết có điều gì làm các bạn không hài lòng. Tôi luôn trân trọng những tình cảm mà các bạn đã dành cho tôi…Những xao xuyến, những rung động đầu đời của những mối tình thơ luôn sáng trong và vô cùng tuyệt đẹp! Cho đến bây giờ, chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau, tình bạn của chúng ta vẫn luôn ấm áp cho dù chớm gió heo may đã thổi xuống cuộc đời...Có phải không các bạn thân mến của tôi ?
      Nhưng các bạn ơi! Tuổi chúng mình đã cao, chúng mình đã bước vào hoàng hôn  ngày tháng, thì xin hãy nghĩ về nhau bằng tình bạn chân thành, bằng yêu thương chan hòa trong cuộc sống, hãy dành tặng cho nhau những nụ hồng vàng tươi tắn tỏa ngát hương thơm và cũng xin đừng làm người bạn đời của mình lo lắng buồn phiền vì một nhất thời xúc động của bất cứ một lý do nào, nghe các bạn!
      Chúc các bạn sức khỏe, hạnh phúc bên gia đình, bên người bạn đời mình yêu thương! Mong cho tất cả chúng ta sẽ có thật nhiều niềm vui, luôn cảm thấy ấm áp giữa tình người,  giữa vòng tay mãi ấm nồng tình bạn!

Pauline Phương
Trung tuần tháng 8/2013 
(*) Xin được giấu tên tác giả

Diệu Phương cùng các bạn thăm trường(Tỏi, Phương,Loan, Thạnh, Ren)

DP nhặt hoa sứ nhớ người xưa

DP và các bạn đi tìm lớp 6 (Thạch, Loan, Phương,Tỏi, Ren, Lê Huy)

DP ngồi nơi bàn, lớp cũ 39 năm  xưa

DP và Cố nhân 1 (Phương,Ân,Lài,Sen,Phước)

DP gặp lại Cố nhân 2

DP và Cố nhân 3 Thiên Ân hát chung bài Đường Về Quê hương trong ngày họp lớp 27/7

51 nhận xét:

  1. Hàn Diệu Phươnglúc 10:05 22 tháng 8, 2013

    Tặng các bạn bài hát "Trả Nợ Tình Xa" của Tuấn Khanh do Thanh Lam hát.

    [youtube]http://youtu.be/P_z2g9crcwc[/youtube]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lần anh gởi cho tôi và Phương Phương một bạn đồng môn bài thơ sau:
      Người yêu tôi đã tên Phương
      Sao người lại lấy tên Phương hai lần ?
      Làm sao tôi khỏi bâng khuâng
      Làm sao tôi khỏi nhớ nhung hả người
      Thôi đành phú tại đất trời
      Ai mang tên ấy là người tôi thương
      (Thiên Ân)
      Anh tuyên bố với bạn bè người nào tên Phương anh đều “thương” hết …
      “Hơi tham lam đó nghen nhà thơ Thiên Ân !”
      Khong phai HOI ma la nhieu THAM LAM do chi HDP oi ! Khong biet Phuong Phuong nghi gi khi nhan bai tho Co Nhan 3 cua chi goi tang Phuong Phuong nhi? Mong PP len tieng nha !
      Mot Co Nhan cua Phuong Phuong .
      Hoang Hai .

      Xóa
    2. Phương Phương ơi! Hoang Hai va Diệu Phương gọi đó bạn có nghe không ?
      Và nhà thơ Thiên Ân nữa hổm rày đi đâu vắng bóng ? Có người nói Thiên Ân tham lam nhiều chứ P nói "nhẹ nhàng" lắm mà. Không biết T. có giận P chuyện gì không ? P đã xin phép Thiên Ân và Anh Ân rồi mới viết bài này mà ?...
      Cám ơn Hoang Hai đã ghé đọc bài của Phương và gởi lời góp vui. Chúc sức khỏe !

      Xóa

    3. Tình xa

      Không hẹn vô tình em gặp anh.
      Để nghe đời chút nắng long lanh.
      Môi mềm tóc liễu hồ thu lặng.
      Mắt ngọc như thuyền sóng biếc xanh.
      Nhớ nhớ yêu yêu mờ ánh nguyệt.
      Thương thương mến mến xót năm canh.
      Tương tư thầm gọi người tri kỷ.
      Mơ giấc nghê thường mộng lướt nhanh.
      PQT

      Xóa

    4. Cám ơn Duy Khoa thật nhiều đã gởi bài thơ tuyệt hay ! Phương thích nhất hai câu đầu:
      "Không hẹn vô tình em gặp anh
      Để nghe đời chút nắng long lanh...
      Tưởng như là một giấc mơ! P không ngờ sau bốn thập niên xa cách có cơ hội gặp Cố Nhân, để cuối cuộc đời cảm thấy lòng ấm áp !...DP

      Xóa
  2. Diệu Phương thật là hạnh phúc khi bên cạnh có những tình cảm ưu ái của các bạn dành cho.
    Chúc Phương mãi tươi trẻ! Hẹn gặp lại!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hàn Diệu Phươnglúc 08:03 23 tháng 8, 2013

      Ren ơi, Phương thật là Hạnh Phúc khi chuyến này về gặp lại Ren, cô bạn thân thương và bạn bè, cố nhân, không lời nào có thể diễn tả được... Phương vẫn chưa lấy lại "Hồn" dù đã về nhà gần 2 tuần nay.
      Cám ơn Ren đã góp công lớn cho ngày họp mặt của Lớp mình thành công mỹ mãn . Mười một bà già mình, chỉ còn 9 vì thiếu Hoàng Phượng và Hoài Thanh nên cuộc đi chơi Hà Nội, Đà Lạt không thành tựu ... nhưng tụi mình cũng đã có những giây phút bên nhau thật đậm đà tình nghĩa bạn bè... Hẹn 3 năm sau nhé ! Thương nhớ, DP

      Xóa
  3. Nhẹ nhàng với những kỷ niệm xưa và nay . Bạn nhắc Tôi nhớ lại ( cố nhân 1 của bạn )năm 1974 cùng vào Phan rang , lên Sở Học Chánh Ninh Thuận chọn nhiệm sở cùng Giáo sinh Sư Phạm Nha Trang ( Sp Quy Nhơn 30 Giáo sinh _ Sp Nha Trang 30 Giáo sinh ) . Bạn Nguyễn văn Ân Nhị 1 _ K 11 ( Được tập thể 30 Gsinh SP Quy Nhơn đề cử làm người Đại diện phát biểu trong cuộc họp với Ông Lê ngọc Giáng _ Chánh sự vụ Sở Học chánh Ninh Thuận về một số vấn đề với các bạn SP Nha trang ) .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hàn Diệu Phươnglúc 09:33 23 tháng 8, 2013

      Cám ơn Tran 111 đã gởi lời còm 3 lần, hi! hi!...
      Vâng, N.V.Ân,"thiên thần" ngày xưa của tôi thông minh, tài cán và ăn nói chững chạc lắm! Khi vào thăm viện mồ côi chăm sóc trẻ Anh đã nói một câu "Để Mẹ Phương ẵm dỗ con ngủ nhé Ba Ân đầu hàng rồi!" Một câu nói mộc mạc, đơn sơ nhưng với P là một câu tỏ tình dễ thương hơn câu nói văn chương nào hết ..." Mẹ Phương","Ba Ân" 4 chữ trên đã làm trái tim ngây ngô của tôi trằn trọc, mất ngủ nhiều đêm và mơ mộng đến Ba của những đứa con mình...Nhưng chờ hoài Anh vẫn dậm chân tại chỗ, không tiến thêm bước nào ngoài lá thư 11 trang nên Phương đành "bỏ cuộc chơi" mà đi lấy chồng ba năm sau đó...

      Xóa
  4. Nhẹ nhàng với những kỷ niệm xưa và nay . Bạn nhắc Tôi nhớ lại ( cố nhân 1 của bạn )năm 1974 cùng vào Phan rang , lên Sở Học Chánh Ninh Thuận chọn nhiệm sở cùng Giáo sinh Sư Phạm Nha Trang ( Sp Quy Nhơn 30 Giáo sinh _ Sp Nha Trang 30 Giáo sinh ) . Bạn Nguyễn văn Ân Nhị 1 _ K 11 ( Được tập thể 30 Gsinh SP Quy Nhơn đề cử làm người Đại diện phát biểu trong cuộc họp với Ông Lê ngọc Giáng _ Chánh sự vụ Sở Học chánh Ninh Thuận về một số vấn đề với các bạn SP Nha trang ) .

    Trả lờiXóa
  5. Nhẹ nhàng với những kỷ niệm xưa và nay . Bạn nhắc Tôi nhớ lại ( cố nhân 1 của bạn )năm 1974 cùng vào Phan rang , lên Sở Học Chánh Ninh Thuận chọn nhiệm sở cùng Giáo sinh Sư Phạm Nha Trang ( Sp Quy Nhơn 30 Giáo sinh _ Sp Nha Trang 30 Giáo sinh ) . Bạn Nguyễn văn Ân Nhị 1 _ K 11 ( Được tập thể 30 Gsinh SP Quy Nhơn đề cử làm người Đại diện phát biểu trong cuộc họp với Ông Lê ngọc Giáng _ Chánh sự vụ Sở Học chánh Ninh Thuận về một số vấn đề với các bạn SP Nha trang ) .

    Trả lờiXóa
  6. Kính BBT,
    Diệu Phương xin chân thành cám ơn BBT đã chọn đăng tâm sự của Phương, Tình Xa 3.
    Mong Đọc giả và Các bạn đón nhận !
    Chúc trang nhà SPQN mỗi ngày một mạnh tiến.
    Thân kính, Diệu Phương

    Trả lờiXóa
  7. Ới Ông Admin trang Nhà ơi ,làm sao mà ra cớ sự thế lày " này " ( bất quá tam đấy nhé ) .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. NGUYỄN BÌNH 111 [Ninh Thuận ]lúc 16:02 23 tháng 8, 2013

      Một chuyến về thăm quê hương,họp mặt bạn bè đồng môn xưa thật đầy ý nghĩa và tình cảm . Nguyễn Văn Ân ra trường cùng nhiệm sở Ninh Thuận với NB và THA (cùng nhị 1).

      Xóa
    2. Hàn Diệu Phươnglúc 22:29 23 tháng 8, 2013

      Rất vui được Nguyễn Bình ghé đọc bài Phương và gởi lời còm. Cám ơn Bình nhé !
      N.Bình 111 và Tran 111 chắc đều học chung lớp với Ân. Các bạn có thường liên lạc với nhau không ? Mấy ngày ở Nha Trang ngắn ngủi, cận ngày về quá nên P không có dịp nói chuyện nhiều, bây giờ P vẫn còn tiếc...
      Bình có theo nghề dạy và đã về hưu chưa ? Có viết bài trên trang SPQN không ?
      Chúc Bình một cuối tuần vui bên người thân.DP

      Xóa
  8. Người "chu đáo" có pháp danh là Trần Đình Tín vừa phone cho tui, tui xin tường thuật nguyên văn:
    Tình 3 chưa có tên mình
    Tình 4,5,6...rập rình tên ai?

    DPh ơi, bạn viết hay quá!
    Có người nói là bạn bè lớp mình đang sắp hàng lấy số đó!
    Vui ghê!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hổng dám đâu ! Triên, Tín và Các bạn đang khen hay cười ngạo Phương đó ???
      Phương nghĩ, sau 3 bài Tình xa này ông nào mà ngày xưa có "ý" với Phương rủ nhau co giò trốn hết vì sợ vợ, sợ bồ biết, vì mắc cỡ sợ P đưa lên internet...
      Như đã viết, tâm sự lại kỷ niệm thời thanh xuân để tuổi già bớt tẻ nhạt , cho các bạn đọc cho vui...chớ P không có ý khoe khoang hay làm các bạn buồn. Mong bỏ lỗi, nếu P có viết điều gì làm các bạn không hài lòng nhé ! Cám ơn Các bạn !.DP

      Xóa
    2. Phương à, Tr và bạn TĐTin có muốn cũng đâu có để mà khoe!
      Nói vui đó Phương à!

      Xóa
    3. Triên thì kín đáo quá Phương không biết chớ Tín thì sao không có ? "Còn xe đạp ơi!" Còn Đ.T.Đạo thì sao hở Tín ???
      P cũng biết hai bạn nói chơi mà .P không có buồn gì đâu, đừng lo nhé ! DP

      Xóa
  9. CGS-SPQN
    Chúc mừng bạn Phương- có được cảm xúc tuyệt vời về tuổi thanh xuân ở SPQN-Chuyện tình đồng môn bây giờ mới kể, mới biết rõ....thật thú vị.Chắc còn nhiều CGS muốn tìm được cảm xúc như bạn nhưng chắc không tìm gặp được cố nhân ở tuổi già.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hai năm chung học với bạn bè ở SPQN đã để lại trong Phương nhiều kỷ niệm luyến nhớ hơn là 6 năm Tiểu học hay 7 năm ở Nữ Trung Học Qui Nhơn. Có lẽ lúc đó mình đã hiểu biết, trưởng thành...Chuyện tình đồng môn P đã ôm ấp 40 năm rồi bây giờ già mới gặp lại cố nhân, được tâm sự nên thấy nhẹ bớt trong lòng nhưng vẫn ngại các bạn cười chê mình khoe khoang hay trách móc...
      Rất biết ơn lời đồng cảm của CGS-SPQN. Mong được biết tên thật và làm quen với CGS-SPQN. Mến, DP

      Xóa
    2. CGS-SPQN
      Chào chị, tôi họp lớp nhị 10K12 nhiều lắm gặp 3 bạn.Đọc thấy đàn Chị mở lòng chân thật những kỉ niệm tuổi thanh xuân với lớp, trường xưa ở cuối 60 năm cuộc đời thật đẹp,thú vị; giờ Chị lại nhẹ lòng, hết nợ cảnh cũ, người xưa.Đồng cảm, vì chưa gặp lại cố nhân như Chị nên chia vui cùng Chị và chúc Anh Chị và cả gia đình hạnh phúc./

      Xóa
  10. Diệu Phương ơi,
    Thật tình cờ bọn mình cùng về thăm quê, có một chuyến đi chơi với nhau... "ly kỳ" ghê ! Thế mới biết dù là tình bạn vẫn phải "có duyên" phải không DP ?
    Chúc mừng gia đình lớp 6 SP - khóa 11 đã tổ chức họp mặt sau ba mươi chín năm xa cách thành công tốt đẹp mà vợ chồng mình đã được dự ké.
    Vẫn không quên cho mình chung vui với DP qua những mẫu chuyện "Tình Xa". Nhất là tuy hụt đi Đà lạt với nhóm nhưng bù lại DP gặp được "cố nhân" ở Nha Trang cũng vui lắm rồi, DP há !
    Thân mến,
    Kim Loan

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Loan thân,
      Không ngờ gần 40 chục năm mình lại có duyên gặp lại và đi chơi chung vui thật là vui Loan nhỉ. Cám ơn Anh Ninh và Loan đã chụp cho P những tấm hình đẹp , P thích nhất là những hình mình chụp khi về thăm trường cũ. P gởi nhiều hơn nhưng BBT chọn chỉ có mấy tấm. Anh Ninh gởi thêm vô phần này cho các bạn xem ké và thèm chơi.
      Ừ, lần này không những gặp cố nhân cùng lớp như Loan biết mà còn gặp cố nhân lớp khác nữa ... nó là cảm hứng cho P viết bài này, kể chỉ 1 phần thôi đó... Sẽ kể thêm cho Loan nghe khi phôn nhau. Tiếp tục Enjoy những ngày hè ngắn ngủi còn lại Anh Ninh và Loan nhé. Quí mến, DP

      Xóa
  11. Cám ơn một buổi chiều cuối tuần thật vui và... say nơi nhà Diệu Phương cùng với anh Lộc. Mải lo uống mà chẳng có chụp tấm hình nào, tiếc quá!!! cám ơn anh Lộc+D.Phương

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Chúc đến thăm là hân hạnh cho Lộc Phương lắm, Cám ơn đã làm Ông xã em vui !
      Vườn nhà Phương trở thành jungle và hoa quí chết rất nhiều sau chuyến về VN vắng nhà 3 tuần nên P không nhắc Anh chụp dù vẩn nhớ...
      Anh Lộc nhắn Anh còn nợ cụng ly với Ảnh một kết bia nữa đó !
      Chúc Anh một cuối tuần vui vẻ bên người thân. DP

      Xóa
  12. Đọc bài viết và xem những hình ảnh các anh chị chụp ở nhà thầy ĐKH thật đẹp , vui và thân tình . TDương rất thích lối viết nhiều cảm xúc của chị HDP .
    Chúc chị vui khỏe để viết thật nhiều !
    Thân chào !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Viết sĩ dởm mà được Thùy Dương khen và chịu khó đọc, gởi lời còm thì vui lắm !
      Cám ơn Thùy Dương đã không trách khi Phương trích thơ của bạn trong bài Tình Xa 3. P rất thích bài "Ta còn nợ nhau" P thích tên Thùy Dương,(thích cây thông (?) thích hoa Hướng Dương nữa. Vườn nhà P có mấy cây thông đẹp và hiện có rất nhiều hoa hướng dương, tiếc hôm qua không chụp với Anh Chúc vài tấm để khoe với các bạn. Mong đọc những sáng tác mới của Thùy Dương. Thân mến, DP

      Xóa
  13. Qua lời kể và hình ảnh H.Hoa như thấy được một thời hoa mộng của những cô giáo sinh sư pham ngày nào . Những suy nghĩ ngây ngô , những tình cảm trong trẻo .. D.P thật dễ thương

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lần nào cho ra đời một "đứa con tinh thần" cũng được H.Hoa ghé đọc và khích lệ, P thật vui và biết ơn ghê lắm !...
      Bạn gái SP nào cũng có những mối tình thơ dễ thương nhưng kín đáo không muốn kể còn P thì trống miệng quá ...Chuyện cũ của gần 4 thập niên rồi, cảm xúc dâng tràn vì gặp lại cố nhân (mà P tưởng chỉ có trong mơ...) nên P tâm sự lại nhưng gởi đi xong rồi lại hối hận vì sợ bạn cười chê, các cố nhân trách móc đó H.Hoa ơi!...Chúc H.Hoa luôn sức khỏe ! DP

      Xóa
  14. Bài viết thật dễ thương , chân chất , thật thà , dễ mến . Tịnh thật diễm phúc có người bạn học như DP . Cũng giống như HVT , không biết mình được nhắc tên ở TX mấy ? Chúc DP và gia đình luôn đầy ắp tiếng cười .Nhân đây Tịnh cảm ơn DP nhiều đã chia những thông tin quí để T thêm một chút hiểu biết .Cứ vậy tiếp tục nhe DP !

    Trả lờiXóa
  15. Ủa Tịnh Võ cũng là TX ngày xưa của P hả ? Hôm họp mặt nghe Tịnh "chửi" thằng nào, con nào làm Tịnh thương nhớ bỏ mẹ già, vợ đẹp,con ngoan, cháu xinh... làm P sợ hết hồn làm sao dám viết TX cho bạn ? Thôi cho P xin hai chữ bình an. Mấy bài trước P để Ông xa kiểm duyệt trước khi đăng nhưng bài này P chưa dám cho Ổng đọc nữa đó!(vì có đoạn thú nhận "iêu" 1 cố nhân)Hừm...ừm ...Có nên cho Ông xã đọc không ta ??? Tịnh và đọc giả góp ý dùm P với ! DP

    Trả lờiXóa
  16. Quá trời à nghen! Coi bộ cũng to gan đấy! Chúc vui vẻ. Không dám hỏi như mấy ông nội kia đâu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tịnh "rầy" P đó phải không ? Có oan cho Phương, có phải lỗi của P hay tại các Cố nhân hở đọc giả và các bạn lớp 6 ? Viết bài này P còn có mục đích nhẹ nhàng khuyên các bạn Nam : Nên ăn "CƠM" nhà tốt hơn, đừng nên thích ăn "PHỞ" Phở P này không sao nhưng coi chừng Phở khác có độc, hại cho cơ thể mà còn tan nhà nát cửa nữa đấy! (Dạo này các anh Trung quốc bỏ độc vô gia vị, thịt, nước tương, bánh phở v.v... đi ăn ở ngoài coi chừng đấy !)
      P cũng nghĩ các chị nên cám ơn P mới phải vì P đã "báo cáo" rằng các anh rủ ren mà P đã từ chối...
      Tiếc quá lần họp mặt thấy ông MC bận rộn nên P không có cơ hội nói chuyện nhiều , hẹn lần sau nhé! Ông MC làm tốt nhiệm vụ xuất sắc lắm ! Bái phục ! Cũng Cám ơn Tịnh đã ghé đọc và gởi lời còm. Chúc sức khỏe! DP

      Xóa
    2. Vui thôi! Về bển vẫn khỏe chứ! Bên này đã bắt đầu vào năm học mới rồi. Chúc vui vẻ!

      Xóa
  17. hahaha...Đọc mấy lần rồi ...mà lòng xao xuyến quá ( dù biết chắc mình chẳng thể nào có tên trong TX)...thế mà cứ xôn xao ...nên chưa gởi còm ...DP viết thật lôi cuốn, hấp dẫn người đọc ...Tuổi hoa mộng của P thật tuyệt vời. Ở tuổi này nhắc lại những kỷ niệm lãng mạn đó thú vị quá ...OX của P mà có đọc chắc cũng cười vui thôi ...Chuyện e ấp thật trong sáng nhẹ nhàng thôi mà...Đó là những tình cảm đáng trân trọng . Cám ơn P và đang chờ đọc TX 4 đây. Đã đọc lời nhắn bên bài viết của Loan rồi. Cám ơn DP. Chia vui với P một chuyến về quê thiệt vui và đáng ...lưu luyến.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Cát kính mến,
      Chuyến về thăm quê hương này của P tuyệt vời ... đã là động lực cho P viết thêm bài này nhưng chắc đây là T.X cuối đó Anh. Văn, thơ như Anh thì mới nên viết chứ viết sĩ dởm như P thì không khéo làm đọc giả chán ...
      Cám ơn Anh đã chia vui và khuyến khích P ! Sự thông cảm của Anh đã làm P cảm kích và biết ơn lắm đó ! Chắc Anh đã có xe mới đi rồi hén ! Cho em gởi lời thăm Chị và chúc Anh Chị luôn khỏe, hạnh phúc . DP

      Xóa
  18. Một bạn đồng mônlúc 01:51 27 tháng 8, 2013

    Đã đọc Tình Xa 1, TX.2 và giờ là TX.3 của DP . Rất thích lối văn mộc mạc, nhẹ nhàng của bạn. Không sao đâu DP ơi, không ai hẹp lượng trách bạn khi tâm sự những kỷ niệm đẹp ngày xưa! Nếu có dịp cứ tiếp tục viết thêm TX.4, TX.5 tôi rất hoan nghênh và đón đọc ! Nếu các phu nhân của các cố nhân bạn có "ghen" tôi xin nhắn:
    "Tại sao Quí bà lại phải ghen cho hại sức khỏe, cho ốm o gầy mòn, tàn phai nhan sắc ? ... Những gì của mình nó sẽ thuộc về mình, nếu mình cứ cố níu kéo khi trời không cho, khi duyên nợ đã tận thì mình cũng không giữ được...Nếu các ông chồng không chung thủy ,có tính lăng nhăng thì không có HDP này, cũng có HDP khác thôi các bà ơi !..."
    Mến chào và chúc DP mãi xinh tươi như thuở xưa, như kỳ gặp mặt ! MBĐM

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chao ôi, hân hạnh cho P quá! Cám ơn MBĐM đã mấy lần ghé đọc bài P và chịu khó gởi lời còm, P vui và cảm ơn lắm lắm !
      Quê hương xa cách ngàn trùng
      Biết bao kỷ niệm mang từng tháng năm...
      Không biết những người tha hương khác thì sao chớ P xa quê hương đã ba thập niên rưỡi mà đêm ngày đều tha thiết nhớ quê hương và mong có ngày trở lại nơi chôn nhau cắt rốn của mình để sống hết quãng đời còn lại với người thân và bạn bè rồi gởi nắm xương tàn ở đây...
      Kỳ nầy về P vui quá,cảm xúc mạnh... nên viết bài TX 3 . P không biết có làm buồn lòng ai không ? Giờ được lời đồng cảm của Bạn Đồng Môn P rất mừng !...
      Bạn đã gặp P rồi ư ? Bạn là ai vậy ? Cho P biết được không ? DP

      Xóa
  19. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  20. Thật vui khi biết bạn Ng V Ân 111 lớp mình lại có tên trong danh sách những Tình Xa của DP đấy! Chúc bạn khỏe và sớm cho bọn mình thưởng thức những TX tiếp theo, bạn nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thanh Cảm thân,
      Không ngờ Cố Nhân của P cũng cùng học chung lớp với Thanh Cảm nhỉ ? Hồi giờ P chỉ biết ở Nha trang có Tôn nữ Hoàng Mai. Giờ quen được Xuân Đài, rồi gặp lại Ân thì lần sau về phải mời Thanh Cảm về Nha Trang đi chơi chung mới được...
      Trước kia P có 2 căn nhà ở Qui Nhơn nhưng bao lần về chỉ ứa nước mắt đứng ở ngoài nhìn chứ không vô được vì đã hiến cho nhà nước khi ra đi. Cũng may P có căn nhà ở Nha Trang của ông bà bên chồng để lại và vợ chồng P về xây năm 2007 nên bây giờ về có nơi trú ngụ trong tuổi già...
      Cám ơn Thanh Cảm đã gởi lời còm. Ba TX đã đủ nhức đầu rồi...Không biết có cảm xúc mạnh hơn lần khác không(?)nhưng chắc không dám viết tiếp đâu TC ơi ! DP

      Xóa
  21. Tình xa của DP viết nhẹ nhàng êm ái quá , dù đã hoàng hôn nhưng đọc được chắc các chàng cũng phải thổn thức đó .mình chờ đọc "Tình xa 3,4"đó nha,vui vẻ hạnh phúc nhé chuyển lời P thăm anh Lộc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phước ơi, Xin lỗi hôm trước đang nói chuyện thì Card hết tiền...
      Kỳ này về tụi mình Phước, Sen, P và các bạn đi chơi chung vui ghê P há ! Ba năm nữa 11 bà già mình phải đi Hà Nội một chuyến nhé. Hoài Thanh và P chưa biết HN nên rất mong đi. Cho P gởi lời thăm Sen. P có gởi email cho Sen, không biết Sen có nhận được chưa ? Nhắn dùm mình. Đọc bài mới của mình cho Sen nghe với.
      Chúc vui ! Thương,DP

      Xóa
  22. Không gặp riêng cố nhân 2 điều nầy chỉ có God knows

    Trả lờiXóa
  23. H.Nguyên nghĩ oan cho P rồi đó nhé! Có nhiều bạn trong Lớp 6 biết P đã từ chối gặp ít nhất là 2 lần đó ! Mà nếu đã gặp P sợ gì mà phải chối H.Nguyên nhỉ ? ...
    Dầu sao cũng cám ơn H. Nguyên đã đọc bài P và gởi lời còm . Chúc vui, khỏe ! DP

    Trả lờiXóa
  24. Tặng bạn một chút lãng mạn của mình nhé :

    THƯƠNG NGƯỜI EM XA XỨ

    Em về , chân trần trên cát
    Đêm vui , thăm biển quê hương
    Thương em , dịu dàng biển hát
    Thương em , lòng ai vấn vương .
    *
    Ngày nao dòng đời nghiệt ngã
    Cuốn em trôi mãi cuối trời
    Xa em , lòng ai hóa đá
    Xa em , tình ai chơi vơi .
    *
    Hỡi em , người em xa xứ
    Chiều nay chốn ấy có vui
    Ừ thôi phận đời dong ruỗi
    Ngày xưa . . . xin chớ ngậm ngùi .
    *
    Em về , chân trần trên cát
    Biển quê hôn mãi gót mềm
    Thương em , ngọt ngào biển hát
    Thương em , tình thương dịu êm .

    Trả lờiXóa
  25. Hàn Diệu Phươnglúc 10:56 5 tháng 9, 2013

    Trời ơi! Bài thơ dễ thương quá đi! Phương rất vui và hân hạnh được Anh Vũ Hải Châu tặng thơ. Ước gì P giỏi làm thơ để họa lại. Cám ơn Anh thật nhiều nghen!
    Lần nào về phố biển Qui Nhơn và Nha Trang P cũng tháo giày đi chân trần trên cát và lang thang trên biển vắng để hồi tưởng lại thuở thanh xuân cùng người yêu :"dịu dàng, ngọt ngào nghe biển hát" và nghe: "Biển hôn mãi gót mềm"
    Cô bạn thân Lê Sen thường khen đôi gót chân son và mềm của P mà không biết nhờ bí quyết nào ? Là nhờ P hay đi chân trần trên cát đó ...
    Đọc bài thơ của Anh mà P như thấy lại hình ảnh của mình thuở đôi tám - đôi mươi học Nữ Trung Học hay SPQN ,thường tan học P không về nhà mà thường đi dạo biển với áo dài trắng tung bay,tóc thề bồng bềnh(hơi quăn) một tay xách cặp, một tay xách giày...Ôi, nhớ quá đi thôi thời con gái!...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Buổi chiều ngồi cùng HKT và các bạn mình rất xúc động khi nghe tiếng reo vui của DP khi được đi chân trần trên biển Quy Nhơn , sau đó lại đọc "Tình xa" của bạn nên mình viết bài thơ ngắn trên để tặng DP . Mình rất vui khi thấy bạn vui .

      Xóa
    2. Hàn Diệu Phươnglúc 20:36 5 tháng 9, 2013

      Ừ há, P nhớ lại rồi,có một hôm đi biển ở Qui nhơn có mặt Anh Vũ Hải Châu nữa mà P quên... Anh VHC thật có tài làm thơ. Cám ơn Anh ! DP

      Xóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...