Thanh Cảm
Chiều buông xuống,mặt trời dần chếch về hướng
tây,những ánh nắng cuối ngày như vẫn còn lưu luyến nhẹ xuyên qua từng hàng cây
kẻ lá.Nắng nhạt dần,hoàng hôn mang một không gian màu tím quét ngang chân trời
như báo hiệu những cơn mưa chuyển mùa sắp tới.
Vào mỗi tuần
trăng,Sài Gòn nhiều nơi lại dập dềnh nước triều cường.Trên con đường dẫn vào
nhà bạn tôi bì bõm nước,chiếc xe chạy nửa chừng bỗng chết máy đứng khựng lại ở
đầu ngõ,không còn cách nào khác tôi phải cùng cô bạn ì ạch đẩy chiếc xe và lội
bộ trên con ngõ nước đã ngập tràn trề .Bạn tôi vội vàng chạy ra đón và đưa xe
vào nhà bằng cử chỉ ân cần,thân thiện. Các bạn tôi là vậy,lúc nào cũng ấm áp,gần
gũi và dễ mến như thế đấy… Chiều cuối tuần,các bạn thường hẹn nhau đến nhà ai
đấy để lại cùng được nhâm nhi tách trà thơm bên bạn bè thân thiết để lại cùng
nhỏ to tâm sự và cùng hát cho nhau nghe những bài hát một thời!
Nhóm bạn Sư Phạm
Qui Nhơn xa quê chúng tôi cuối cùng đã không hẹn mà gặp ở vùng đất phương Nam
hiếu khách này thuộc nhiều lớp khác nhau, nhiều khóa học khác nhau nhưng có lẽ
vì mối đồng cảm từ ngôi trường chung từng một thời đèn sách nên cái tình của
chúng tôi gắn kết với nhau,đến với nhau đẹp như một trang thơ và da diết như
một khúc nhạc xưa sâu lắng.Từ các anh chị khóa trên như chị Trâm,chị Tuyền,anh
Sanh,anh Hải,anh Thành… cho đến Đ.Oanh khóa nhỏ nhất và nhóm bạn cùng khóa như
An, Thạch, Việt, Lượng, Trung, Chúc, Bình, Ren…cùng với anh Dũ, một người anh thân
thiết ngày xưa ở trường SP,chúng tôi vẫn thỉnh thoảng hẹn gặp nhau và cùng ngồi
bên nhau tâm tình bao chuyện buồn vui.Các bạn ở xa thì vẫn thường xuyên gọi đến
tỉ tê những điều muốn nói:Vân-Tùng-chị Nguyệt ở Qui Nhơn, Thanh ở Tuy Hòa, Nguyễn
Bình ở Phan Rang,Loan-Nguyên-Vượng ở Cali…Bởi, cách xa đâu phải là quên lãng nên
mỗi khi phone về là ôi thôi cứ như đó là lần sau cùng được nói vậy.Đáng yêu vô
cùng mà cũng thật sự thấy day dứt cả lòng!
Sau chuyến về thăm trường cũ vừa qua tình thân
bạn bè như càng níu chặt hơn,đằm thắm và gần gủi hơn.Trở lại Sài Gòn cũng đã
lâu vậy mà tôi vẫn còn ngẩn ngơ mỗi khi chợt nhớ…Thân tình bè bạn cùng những níu
giữ yêu thương bên ngôi trường xưa ấy cứ như những thước phim quay chậm đầy cảm
xúc trôi qua cuộc đời,đẹp sáng trong và thân quí vô cùng!Dường như mỗi chúng
tôi không ai bảo ai nhưng tất cả đều muốn gìn giữ và níu kéo về gần bên mình
những hoài niệm dấu yêu không dễ phôi phai ấy,có phải chăng vì vậy mà từ sau
ngày trở về thăm trường xưa chúng tôi thường xuyên liên lạc nhau hơn và gặp gỡ
nhiều hơn?Sau một khoảng thời gian cách xa dài lăng lắc ấy,để một ngày,giữa phố
biển thân yêu,trong sân trường xưa cũ,chúng tôi gặp nhau,ngỡ ngàng nhận ra nhau
và mừng vui khi bàn tay nắm chặt bàn tay mà lòng thì dâng trào bao nỗi niềm bấy
lâu khắc khoải để rồi phút chốc ùa vỡ ra như hằng ngàn,hằng triệu bọt sóng nhỏ
yêu thương tan chảy rồi vỗ về,ôm ấp bờ cát ngọt ngào.
Sài Gòn vào
những sáng cuối tuần long lanh nắng,bạn bè chúng tôi thường hẹn nhau bên tách
trà nóng,bên ly café ấm nồng tình bằng hữu trong không gian ấm áp lãng mạn của
“Một thuở”ở quận ba hay rộn ràng tiếng nói cười ở quán café xinh xắn trong
khuôn viên một sân trường Đại học trải vàng lá me bay bên quận một …
Những chiều
chủ nhật với cơn mưa sóng sánh chợt đến chúng tôi lại gặp nhau ở nhà một ai đó để
cùng râm ran chuyện trò hay thủ thỉ những điều chưa nói.Còn nhớ một chiều,trong
lần gặp mặt gần đây ở nhà chị bạn học khóa sáu,chúng tôi như trút hết mọi nỗi
lòng mọi trăn trở để hiểu nhau hơn,cảm thông và thương quí nhau hơn.Những giận
hờn nghi ngại có đấy,những nỗi đau đời thường cũng có đấy nhưng sớm bay đi như
cơn gió thoảng qua cuộc đời,như một lẽ vô thường của kiếp nhân sinh.Chúng tôi
an nhiên ngồi gần bên nhau bằng lắng nghe chia sẻ bên tình bạn chân thành,bên những
ân cần bình dị,bên tiếng đàn tiếng hát ấm áp ân tình của tất cả mọi người.Có
quên được đâu hình ảnh bạn tôi ôm đàn da diết với “Nguyệt ca” thật nồng nàn,“Như
cánh vạc bay”sâu lắng,xa xăm hay ru lòng khi“Còn chút gì để nhớ”…!!!
Chiều nay,chúng
tôi lại cùng bên nhau trong không gian ấm cúng và bên tai dìu dặt những giai
điệu trữ tình của những bài tình ca trong CD“Có nhau trong đời”của thầy Hoàng
Song Nhi.Ngoài trời,cơn mưa đầu mùa cũng vừa chợt đến nhẹ nhàng,quyến rũ… Bên
nhau,cũng những khuôn mặt thân ái ấy,cũng những môi cười xinh xắn ấy,cũng những
ánh mắt tươi tắn ấy nhưng tôi nghe ấm áp,gần gủi hơn rất nhiều khi cô bạn ôm
đàn tha thiết “Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời...Dù cho mây hay cho
bão tố có kéo qua đây…Dù có ước,có ước ngàn lời có trách một đời cũng đã muộn
rồi…Dù sao…dù sao đi nữa...”(*)
Vâng,dù sao đi
nữa chúng tôi cũng vẫn sẽ sống với nhau thật lòng trong chặng đường không còn
dài trước mặt,sẽ nở nụ cười để được nhận những nụ cười,sẽ yêu mến để được mến
yêu và cũng sẽ quên đi nỗi xót xa thân phận để thấy trân quí tình người khi bạn
chân tình tỏ bày những nỗi niềm trăn trở đã cất giữ trong lòng bấy lâu,khi tôi
nhẹ nhàng những giai điệu của Vũ Thành An trong “Bài không tên số bốn”…!
Tôi vẫn không
quên khuôn mặt dễ mến của chị Bích Liên tìm đến tôi trong đêm hôm ấy sau khi
tôi đọc lá thư của thầy hiệu trưởng.Chị em tôi tuy chưa một lần gặp gỡ,chưa có
cơ hội trò chuyện cùng nhau mà bỗng như là thân thiết lắm.Tôi chỉ từng biết chị
qua “Thương nhớ ngọc lan”trên weblog/spqn và có lẽ cái nghĩa ân của
vành nôi Sư Phạm,
cái thương quí của tình bạn đồng hương và nhất
là qua mối đồng cảm sâu xa của hai chị em đối với người Thầy kính mến đã mang
tâm hồn chị em tôi đến gần nhau và hương ngọc lan dịu dàng trong góc sân nhà
thầy ngày nào đã đưa chị em tôi trở về nơi bắt đầu với bồi hồi bao nhiêu hoài
niệm!
Tôi còn nhớ một câu
danh ngôn của Oliver Wendell Holmes:“Tình bạn là đóa hoa hồng đầy sức sống,từng
cánh mỏng đều tỏa hương thơm ngát…!”Và quả thế,đó là những đóa hồng vàng ngát
thơm hương của tình bạn trong sáng,những bông hồng tươi tắn mang thông điệp yêu
thương của tình bạn chân thành đến với mọi người…Và với chúng tôi,xin luôn
hướng về nhau,xin luôn gửi cho nhau những bông hoa hồng vàng tươi thắm và xinh
đẹp nhất mang trọn vẹn ý nghĩa của tình bạn thật thà:“A yellow rose for you…To
say… Friend,you are dear to me!”
Newell D.Hiller
đã nói“Tình bạn reo vui như tia nắng,quyến rủ như một câu chuyện hay,chỉ lối
như một ảo ảnh thiên đường!”.Mà đúng vậy,“Cuộc đời mất đi tình bạn như thế giới
mất đi mặt trời”(Cicero).Không gì đáng giá bằng tình yêu thương bạn bè dành cho
nhau.Khoảnh khắc có thể đổi thay số phận nhưng một tình bạn chân thành là bất
biến. Hãy tin rằng ta sẽ hạnh phúc khi trong trái tim ta đầy tình yêu
thương,hãy tin rằng ta sẽ hạnh phúc khi tâm hồn ta tình bạn là vĩnh cửu,hãy đem
giận hờn gặp gỡ yêu thương và đem sự thứ tha thay lòng đố kỵ và hãy thôi đừng
xót xa cay đắng khi cất lên câu hát nghìn trùng “…Triệu người quen có mấy người thân,khi lìa trần có
mấy người đưa…!!!”(**)
Đã biết sinh rồi
diệt đều do nhân duyên,mọi vật đều biến thiên vô thường,vạn vật chuyển hóa thay
đổi từng phút giây.Đã biết “Người ta không bao giờ tắm trên cùng một dòng
sông”như lời một triết gia Hy Lạp cổ đại đã nói,vậy sao ta không nâng niu trân
quí và giữ gìn tình bạn chân thật cho nhau để khi chia tay ta thấy lòng thanh
thản?
Cuộc sống thì
luôn hướng về phía trước như hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời.Vạn
vật sẽ ra sao khi thiếu ánh nắng sưởi ấm của buổi bình minh mà tình bạn lại như
tia nắng reo vui rộn rã ? Sẽ là vô cùng bất hạnh nếu trên đời này ta không có bạn
để chia sớt nỗi niềm,để lắng nghe thông cảm?Sẽ là vô cùng thiệt thòi nếu cuộc
đời này ta không có bạn để gửi trao niềm tin cậy,để san sẻ một bờ vai và cũng
thật đau lòng khi ta dễ dàng vô tình chối bỏ một người bạn tốt trong đời…?
“…Lời ca còn mãi cho bạn cho tôi,tình yêu còn
mãi trong trái tim này…Để cuộc đời còn mãi bao nhiêu niềm vui…”(***)Lời ca sẽ
còn mãi,tình yêu sẽ còn mãi trong mỗi chúng ta khi nụ cười tình bạn vẫn tỏa
nắng và trong tim mình tình bạn chân thiết vẫn đong đầy!
Cho tôi xin một ý thơ ngọt ngào,cho tôi mượn
những gam màu trong sáng để viết nên bài ca hay,vẽ lên bức tranh đẹp cho tình
bạn.Cho tôi được nhẹ nhàng ngắt những bông hồng vàng tươi tắn nhất trong vườn hoa đầy sắc
màu để riêng tặng bạn tôi,những người bạn mà tôi không thể thiếu trong đời!
Sài Gòn 3-6-2012
Thanh
Cảm11
(*)Lời bài hát “Niệm
khúc cuối”(Ngô Thụy Miên)
(**)Lời bài hát “Bài
không tên số 4”(Vũ Thành An)
(***) Lời bài hát “Cho bạn cho tôi”(Lam Trường)