Kynguyen
Căn nhà gỗ nhỏ bé, tuềnh toàng, đơn sơ, nằm chênh vênh trên sườn đồi, phía sau có mấy cây thông già, trước mặt là thung lũng sâu hun hút. Nhà vách gỗ thông đóng chồng mí lên nhau, mưa nắng làm mép gỗ cong vênh, nâu xỉn. Thi thoảng có những cái lỗ tròn tròn, meo méo, là do mắt gỗ bị long ra... Lũ trẻ gọi là căn nhà xù xì, cũng đúng thôi, vì căn nhà thấp lè tè, mái tôn cũ kỹ, cửa sổ, cửa ra vào mỗi lần đóng mở kêu cót két, ghê tai...Vậy mà hết lượt í lượt khác, tiếp đón từng đoàn "du khách " đến nghỉ ngơi.. chỉ. toàn là người nhà và bạn bè thân thiết thôi...
Tối, trẻ con và phụ nữ dồn hết vào hai cái giường phòng trong, trời lạnh, ngủ chật càng ấm. Phòng ngoài, kê bộ bàn ghế và cái đi - văng cũng bằng gỗ thông, mép cong mép thẳng. Đàn ông con trai chất hết lên đây. Tên nào sợ ma chui vào giữa, đứa nào muốn yên thân thì nằm sát vách, vừa được ngửi mùi gỗ thông thơm thơm ngai ngái, vừa được hít từng luồng gió lạnh lùa qua khe gỗ...
Ban ngày lũ trẻ chạy nhảy khắp nơi, lúc trên đồi, lúc xuống thung lũng, chốc chốc chúng lại í ới gọi nhau ở xa xa. Chỉ đến giờ cơm mới thấy chúng bò về, phờ phạc, nhếch nhác như đoàn quân bại trận... chúng ăn ào ào rồi lăn ra ngủ, chiều lại tiếp tục..

Người lớn thì thảnh thơi nhâm nhi ngụm cafe nóng hay tách trà, vừa đọc sách, vừa nghe nhạc nhè nhẹ, chả cần tham quan chỗ nọ chỗ kia.
... Sáng sớm đón nắng mai xuyên qua tán lá thành những vệt dài xiên xiên.Chiều tà, nhìn sương từ từ phủ đầy thung lũng.Tối, đốt vài khúc củi làm lửa trại nướng con mực hay vùi vài củ khoai lang, nhâm nhi bên tiếng đàn ghita bập bùng, tiếng hát ấm nồng hơi rượu...đến khi sương khuya rơi lộp độp, lạnh buốt mới chịu vào nhà.
Lũ trẻ nay đã trưởng thành, lo công việc, đã quên mất căn nhà xù xì, còn người lớn, mỗi khi có dịp về thăm chốn cũ, lại chỉ nhắc mãi đến những chuyện đã qua. Có cái gì mâu thuẫn ở đây, vừa muốn con cái mau trưởng thành, lại vừa muốn chúng mãi quây quần bên mình như xưa...
Căn nhà xù xì nay đã đổi chủ, một ngôi biệt thự xinh xắn mọc lên.
Mỗi lần về thăm, lớp người già lại trầm ngâm, thở dài, tiếc nuối
...
Kynguyen.