Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

HỒI TƯỞNG - Thơ - Kim Phúc

Bảy hai nhất sáu được sinh
Năm mươi bảy bạn chúng mình về đây
Học ngành sư phạm mê say
Học thầy học bạn ngày ngày bên nhau
Buổi đầu bỡ ngỡ trước sau
Mười một bạn nữ thân nhau được liền
Bốn sáu nam cũng dần quen
Cùng nhau học tập, luyện rèn ngày đêm

Bảy ba nhị sáu có tên
Bao nhiêu kỷ niệm theo bên cuộc đời
Các bạn nhị sáu tôi ơi
Bốn mươi năm đã qua rồi phải không
Vậy mà hồi ức trong lòng
Như rằng Phúc vẫn học trong giảng đường
Cùng với các bạn thân thương
Rồi đi nghiên cứu địa phương ngày nào
Du ngoạn tháp Chàm vui sao
Đường xa...tầu lửa đi nào bạn ơi
đâu đây văng vẳng tiếng cười
Tiếng ca, câu hát cho vơi đường dài

Nhớ đêm văn nghệ năm hai
Trầu duyên vũ khúc niềm vui vỡ òa
Nhớ Đông Thành cất tiếng ca
Tâm Thanh, Kim Thạch ông bà sui gia
Đình Tuấn, Hoàng Phượng thướt tha
Gần như cả lớp mình là diễn viên...
Rồi khi giải nhất xướng tên
Là lúc cả lớp hét lên vui mừng

Rồi đêm mãn khóa tưng bừng
Chia tay về nhận ngôi trường đầu tiên
ôi bao kỷ niệm không quên
Giờ ngồi nhớ lại từng tên mỗi người
Các bạn nữ mến yêu ơi
Phúc nhớ ra hết nét tươi mỗi nàng
Nhớ nhất là tính đoan trang
Mười hình dáng các bạn vàng của tôi

Các chàng nam giáo sinh ơi
Một nhớ không hết nhưng rồi cũng ra
Nhờ hình GIA ĐÌNH của ta
Sau bao biến cố phong ba cuộc đời
Và bao vật đổi sao rời
Chỉ còn tình bạn một thời giáo sinh
Gia đình nhị sáu chúng mình
Tuy không nguyên vẹn nhưng tình vẹn nguyên
Nhìn từng khuôn mặt thân quen
Bạn ơi ! Tôi gọi thầm tên mỗi người

Gia đình nhị sáu của tôi
Cùng hẹn tháng bảy bạn, tôi về nhà
Dù cho người gần, người xa
Cũng gắng về nhé để NHÀ đoàn viên

TRẦN THỊ KIM PHÚC lớp 6 k11

Kỷ Vật - Thơ - Ky Nguyên



Bất ngờ tìm được tập giấy cũ.
Là báo Xuân chàng viết năm xưa.
Lời văn học trò vương mùi chiến.
Cái kết buồn đã vận vào anh!

Báo cũ rách, giấy thì vàng ố.
Em dán từng tờ, nhớ xót xa.
Một thời ta chung xe đi học.
Tháng  ngày trôi – ta vẫn  dửng dưng…

Vậy mà lại… nên duyên chồng vợ.
Lại để cho nhau lắm đớn đau.
Trong thời chiến… mấy ai hạnh phúc.
Kẻ ở, người đi… ngóng bạc đầu!

Nâng niu tờ báo, thương số kiếp.
Khéo trách cao xanh… tạo bể dâu.
Cứ ngỡ …  đã ngủ yên dĩ vãng.
Nào ngờ… kỷ vật lại khơi đau.

Bao nhiêu kỷ niệm cũ dắt dây.
Ùa về… chật kín ngăn ký ức.
Nhớ, nhớ quá… một thời cắp sách.
Tan trường về… ai lặng lẽ trông theo.

Kynguyen

Dịu Dàng Tình Bạn



Ánh Tuyết.
      
 Mùa Đông rét mướt lại về với miền Trung thân yêu này. Buổi sáng tôi thường thức dậy thật sớm. Trong màn sương sớm trắng đục, cây cối như còn chìm trong giấc nồng. Những con gà trống gáy sáng, tiếng nó cũng không lảnh lót như những ngày ấm áp. Một cơn gió lạnh lùa qua khe cửa làm tôi rùng mình, tiếng hát của người ca sĩ nào đó nhẹ nhàng.
Dường như ai đi ngang cửa. Gió Mùa Đông Bắc se lạnh. Chút lá thu vàng đã rụng…(Nỗi Nhớ Mùa Đông-Phú Quang).
Mùa Đông thật sự đã về! Tôi dắt chiếc xe máy ra, lên xe đi về hướng Thành phố để làm công việc thường nhật. Tôi đã về hưu. Thật sự mà nói, đến cái tuổi mà nhà nước cho “về vườn” để nghỉ ngơi thì “chấp hành” đi nhưng sao cái nghiệp cứ vẫn còn đeo mang vào thân nên rồi vẫn tiếp tục nghề giáo mở lớp dạy tư cho các học sinh chuẩn bị vào lớp Một…
Ngoài trời, một chút mưa rây bụi làm cho cảnh vật thêm lạnh lẽo, đìu hiu. Con đường quen thuộc hàng ngày, bây giờ hơi quạnh vắng. Tự dưng tôi cảm thấy buồn và một nỗi nhớ dịu dàng trong tôi. Sáng nay, sau gần bốn mươi năm tôi mới biết lại tin tức các bạn trong lớp tôi, một thời học chung trong trường Sư Phạm Qui Nhơn và cách đây vài hôm, tôi thật sự xúc động khi gặp lại Lệ Thu một người bạn ngồi cạnh nhau suốt hai năm học. Vượt nghìn trùng xa xôi, từ Đồng Nai ra Phú Yên thăm tôi.

Mối Tình Vĩnh Cửu - Thơ - Phương Phương

Anh thương nhớ...tháng năm dài chồng chất
Chuyện tình mình em cất dấu trong tim
Bao nhiêu mùa thu rồi mãi vấn vương
Biền biệt dấu chim...một đời mộng mị
Tưởng buông xuôi theo dòng nước chân cầu
 
Nào ngờ đâu ta lại được gặp nhau
Trên "Đường phôn"...anh vui mừng cảm động:
"Anh đi tìm em...anh muốn gặp em..."
Trên "đường phôn" em nghẹn ngào nhỏ lệ:
"Em đi tìm anh...em muốn gặp anh..."
 
Trường sư phạm ta cùng nhau hoài niệm
Tình thân thương vẫn như tuổi hoa niên
Tuy anh không được cùng em sánh bước
Nhưng chúng ta không sống uổng kiếp này
 
Tình đầu của anh...tình đầu của em
Mãi mãi trong ta mối tình vĩnh cửu...
 
Phương Phương

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

TIN BUỒN

BBT trang SPQN vừa nhận tin:

Bạn Ngô Thị Kim Cúc lớp 1/11 niên khóa 72-74, là hiền thê của bạn Trần Kỳ Phương lớp 1/10 niên khóa 71-73 SPQN.
Do lâm bệnh nặng nên đã qua đời vào lúc 15h30 ngày 23/5/2013, di quan vào lúc 13h ngày 24/5/2013 tại thôn Trung Trinh, xã Xuân Phương, thị xã Sông Cầu tỉnh Phú Yên.


BLL SPQN và BBT trang SPQN xin chia xẻ nỗi mất mát này của anh Trần Kỳ Phương và gia đình. Nguyện cầu Linh Hồn bạn Ngô Thị Kim Cúc được yên nghỉ trong cõi Vĩnh Hằng

Thành Kính Phân Ưu.

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

TRƯỞNG BAN VĂN NGHỆ.



                                            Nguyễn Sĩ Tạo.
          (Thân tặng tất cả các bạn trong ngày về tháng 7/2013 ).

                              Tháng năm, trời đã bắt đầu nắng gắt. Buổi sáng tôi có thói quen đến một quán café nào đó nằm sát biển, hướng mặt ra xa, ngắm bầu trời, mặt nước xanh, hứng lấy làn gió mát và nhâm nhi từng ngụm café. Trong không khí thoáng đãng, không gian yên ắng, tâm hồn thảnh thơi rồi  nghĩ vẩn vơ một khoảng thời gian xa xưa thật dễ thương…
                              Tháng chín năm 1972, tôi vào trường Sư Phạm Qui Nhơn. Những ngày đầu tiên bước vào lớp, bỡ ngỡ vì bạn bè chưa quen…Đang ngồi trong lớp lơ đãng thì ai đó giới thiệu tôi và thế là tôi nhận chức trưởng ban văn nghệ là một việc chẳng đặng đừng : Lớp đưa tôi nhận chức không thông qua bầu bán và xét năng lực, xem tôi có xứng tâm và xứng tầm hay không?

Bài Ca Tháng 7 - Thơ - Cát


*tặng các bạn nhị 6/k11

tháng 7 v con ph
ngắn hơn một gang tay
có loài chim biết khóc
nhớ bạn kêu suốt ngày

tháng 7 về trí nhớ
nhỏ hơn một nắm tay
có nhiều ngăn vách hở
gió lùa kỷ niệm bay

tháng 7 về xây tổ
họp bạn xưa xẻ bầy
ôi một thời sư phạm
nhung nhớ nào quắt quay

tháng 7 về nghiệp cũ
tìm bụi phấn năm nào
còn vương trên áo mũ
mãi một đời xôn xao

tháng 7 về “nhị sáu”
có bàn tay trong tay
có hơi sương trong mắt
những bông hoa dáng gầy

tháng 7 về kể chuyện
dài hơn cả thiên thu
chuyện ngày xưa chưa nói
chuyện bây giờ …lu bu…

tháng 7 về nhớ nhé
cánh chim “rừng phong” xa
nắng Cali chuyển hướng
mưa Sài Gòn hoan ca
muôn phương cùng hợp xướng
sư phạm ơi một nhà…

Cát

Hình Kỷ Yếu của lớp Nhị niên 6 - k4

Tôi , Nguyễn Thọ k4 , Nhatrang , vừa tìm được tấm hình cả lớp : nhị niên 6 - k4 & danh sách . . .
Kính mong BBT cho lên trang nhà , để anh em " nhị niên 6 - k4 " nhìn lại hình ảnh xưa , cách 46 năm về trước .
Thành thật cám ơn BBT . . .
                 Nguyễn Thọ K4 , Nhatrang .
 
 
 
Theo hàng dọc , từ trên xuống . . .
1 ) Nguyễn đăng Vận , Lê văn Tao , Phan duy Trừng , Lê hữu Thuận .
2 ) Lê quang Vĩnh , Võ Tri , Võ Trung , Trần viết Yến .
3 ) Châu đức Thông , Đặng hữu Trưng , Nguyễn mạnh Quy .
4 ) Nguyễn Trí , Nguyễn Thí , Đặng nhật Trung , Trần khánh Tiếu .
5 ) Lê văn Tuấn , Nguyễn đình Thanh , Trần quang Sơn , Lê văn Thí .
6 ) Lê văn Lý , Nguyễn Thọ , Lê quang Thạnh , Hồ Thiều , Huỳnh Năm .
7 ) Phan Tuấn , Nguyễn Quảng , Nguyễn Mua , Ngô quang Siêm , Phan Quán .
8 ) Lê trọng Tiêu , Phùng quốc Quý , Nguyễn cẩm Nhung , Nguyễn Nhơn , Huỳnh Nổ .
9 ) Huỳnh đình Phương , Nguyễn văn Mẫn , Nguyễn đình Phiếm , Hoàng Minh , Trần Luyến .
10 ) Nguyễn văn Rìu , Bùi duy Lý , Đặng khắc Minh , Phạm văn Nam , Phan đức Liên .
11 ) Nguyễn văn Luyện , Ngô Lực , Trần đình Liêm , Nguyễn hữu Linh , Trần xuân Lễ .
 

Thứ Ba, 21 tháng 5, 2013

NHỮNG KỸ NIỆM KHÔNG QUÊN



Vương Hữu Thành

Vậy là gần 40 năm trôi qua, cuộc đời tôi biết bao những thăng trầm, đổi thay theo thời gian, vui, buồn lẫn lộn. Những năm tháng ấy có biết bao kỷ niệm từ những ngày tháng ấu thơ đến nay tuổi đã lục tuần. Những kỷ niệm làm tôi nhớ hoài, những kỷ niệm đẹp thời trai trẻ, mỗi khi nghĩ lại tình cảm lại dâng trào một tình yêu, tình bạn thật khó tả.
Tuổi đôi mươi của cậu sinh viên sư phạm mới ra trường, chỉ quen với vùng quê nghèo chưa một lần xa nhà ra ngoài tỉnh. Thế mà lại nhận công tác tại vùng cao nguyên xa lạ Pleiku, cái tên vừa lạ lẫm, chen lẫn sợ hãi quanh mình...
Đêm đó, cả nhà tôi hầu như không ai ngủ, bà và má cứ đi đi lại lại suốt vì lo cho đứa cháu, đứa con của mình ngày mai lên đường đi dạy học sẽ ra sao? Liệu có biết đường đi không? Đến đó không một người thân nào liệu nó ra sao? Trường nó dạy ra sao? Thầy giáo trẻ liệu có bị bắt nạt không? v.v…và v.v…

KỶ NIỆM NÀO ĐÂY - Thơ - Trịnh Công Tùng




Hai năm ấy đoạn đời chừ xa quá
Đã qua rồi bao mùa nắng với mưa
Công viên xưa còn mến nắng sân trường
Hay thay đổi tang thương theo nhịp bước.

Gian nội trú giờ có còn như cũ
Hành lang xưa hun hút có chờ mong
Đón gió hè hay lặng ngắm mưa đông
Soi bóng sứ khẳng khiu hoa vàng trắng.

Thời gian trôi qua bao năm xa cách
Vẫn hiền ngoan với dáng nhỏ thân gầy
Hay tàn phai theo vóc dáng hình hài
Ba mươi chín năm nẻo đời khấp khểnh.

Này bạn hiền xin cho tôi hỏi nhỏ
Vài câu thôi thêm mở ngõ cõi lòng
Trong đêm nao mãn khóa ánh lửa tàn
Buổi chia tay sao mà thân thương quá.

Lòng kẻ xa quê dường như ấm lại
Giúp vượt qua những tủi nhục ê chề
Nhớ lời thầy Trần Văn Mẫn bảo ban
Đời đã chứng cho lời khuyên nhủ ấy.

Con thuyền đời đưa người muôn vạn nẻo
Số phận cô đơn riêng lẻ của người
Sáu trăm người giờ còn lại bao nhiêu
Vẫn trung trinh với nghề yêu mến trẻ.

Vẫn say mê soạn bài lên bục giảng
Nợ áo cơm đã vùi dập ước mơ
Mãi bơ vơ và mãi mãi một mình
Lầm lũi bước với nỗi lòng câm nín

Giấc mộng dài nhưng nồi kê chưa chín …
 
TRỊNH CÔNG TÙNG.
Tháng 5/2013.

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...