Ky Nguyen
Năm nay bà con Sư Phạm Quy Nhơn kéo lên Daklak đông quá, đêm
lửa trại tại Buon Don càng thêm vui, càng thêm náo nhiệt.
Vòng trong, vòng ngoài nắm tay nhau mà vẫn không đủ chỗ…Giây phút châm
lửa thật hồi hộp…ngọn lửa bùng lên, niềm vui vỡ òa, máy ảnh thi nhau
bấm tí tách. Lần họp mặt này, hình như đoàn Sài gòn vẫn đông nhất,
tiết mục văn nghệ Một Mẹ Trăm Con của đoàn thật tưng bừng. Thầy Hoàng
Song Nhi vừa gẩy lên những giai điệu đầu tiên qua tiếng đàn Mandolin
giòn giã, mọi người đã thấy náo nức rồi …các bà giáo già U 7, U 8, tóc
đã hoa râm, ríu rít lấy khăn quàng quấn quanh người làm sà rông rồi
nắm tay nhau nhảy quanh đống lửa, tôi “ không may” nắm trúng tay một
ông giáo mập, ông ấy hát múa hăng quá, cứ áp sát ngọn lửa rồi nhún
mình đá chân lên khiến tôi cũng phải ngả nghiêng theo, tàn lửa bay
tung tóe, hát thật to, nhảy cũng thật hăng… xong tiết mục, ai cũng mệt
đừ, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, phấn son trôi tuốt luốt, vui ơi là vui…
Đến tiết mục Chú Voi Con Ở Bản Đôn, nhìn các “ lão ông “
múa, không nhịn được cười. Một ông gầy nhom bên cạnh một ông mập ú, cả
hai cùng nhún nhảy làm điệu bộ con voi thật dễ thương. Nhớ ngày xưa
quá, nhớ những giờ sinh hoạt của lớp, thầy cô đứng giữa, học trò quây
tròn chung quanh, cùng học, cùng chơi… Ô kìa... sao mắt mình lại cay
cay thế nhỉ!
Ngày xưa ơi, đêm nay gặp lại.
Vẫn bồi hồi như mới hôm nao…
Hình ảnh ấy…làm sao quên được.
Thầy, Cô, bè bạn, học trò cưng…
Tên trường xưa…nay dẫu chẳng còn.
Vẫn khắc trong tim… Mái Trường Mẹ…
Vẫn mong ước những lần gặp gỡ.
Vui bên nhau những năm tháng cuối đời.
Xin cảm ơn trường xưa yêu dấu.
Đã cho tôi những ký ức tuyệt vời.
Hạnh phúc nhất … Ta - Còn – Có – Bạn.
Có chung kỷ niệm… Mái – Trường – Xưa.
Hội ngộ rồi chia tay… chuyện thường tình. Ai ra về cũng mang theo
bao niềm vui, nỗi nhớ. Lần họp mặt này, tôi gặp lại người bạn cùng
phòng nội trú năm xưa, hai đứa ngồi ăn đối diện nhau mà đến cuối bữa
mới nhận ra bạn cũ, tệ thật, lỗi này là cái tội của thời gian, tuổi
già khiến đầu óc ta lãng đãng, như nhớ, như quên…thông cảm nhé người
bạn xưa yêu quý.
Xin cám ơn Ban Mê Thuột. Cám ơn các bạn đồng môn trên ấy. Một chuyến
đi tuyệt vời, tôi chưa bao giờ được vui như thế.
Kynguyen