Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

MƯA THÁNG GIÊNG VÀ EM - Thơ - Vũ Hải Châu



Quê nhà chừ cuối tháng giêng
Sương mù giăng nhẹ , mưa nghiêng nghiêng trời
Anh chừ thương mãi nụ cười
Xinh xinh má lúm của người năm nao
Vườn xưa nắng thắp hàng cau
Áo em thắp nắng  lối vào tim anh .
Trường xưa ươm giấc mơ xanh
Nào ngờ khói lửa tan tành  ước mơ
Giờ đây đôi ngã đôi bờ
Để riêng anh dệt vần thơ ngậm ngùi .

Vũ Hải Châu

Đ Ê M T R Ă N G T H U B Ồ N

ĐAN THANH

          Tuổi thơ tôi gắn bó với dòng sông quê hiền hòa êm ả,dòng sông trong vắt soi bóng những hàng tre,tưới mát những cánh đồng trù phú, những bãi dâu mượt mà để cho tằm nhả tơ,để cho ai chín đợi mười chờ…
                Có dịp đi thuyền trên sông Thu Bồn vào một đêm trăng sáng, nhất là đêm 16 thì không có gì thú vị cho bằng.  Mặt trăng viên mãn hững hờ mà vô cùng quyến rũ đang dịu dàng trôi trên bầu trời mông mênh cao thẳm. Thuyền chúng tôi lướt trên dòng trăng lấp lánh ánh bạc.  Những con sóng nhỏ mơn man vỗ vào mạn thuyền nhè nhẹ.  Âm thanh mơ hồ của dòng sông như những lời tình tự nồng nàn thì thầm với ánh trăng hư ảo. Mái chèo khua nước làm vỡ tung từng mảng trăng lấp lánh. Tôi nghĩ đến tập thơ”Chèo vỡ sông trăng “của thầy Giới Đức  “…Chút tình trăng nước tạc lời làm vui.  Mười phương gió cát bồi hồi…” (1) Còn ở đây  trăng nước Thu Bồn đã làm cho tôi bồi hồi xao xuyến …chỉ có thể cảm nhận mà không thể nói bằng lời.

Chút tình với nước non Quảng Ngãi - Thơ

 (Tặng các bạn nhị 6 k11SPQN và các bạn đồng môn quê Quảng Ngãi)


THIÊN ẤN NIÊM HÀ sừng sững tọa
Cỏ tranh xanh rỡn nắng xuân vàng
Gió reo vui lướt nhẹ nhàng
Như mời như gọi hỡi chàng lãng du

Tĩnh lòng từ bi  THIÊN ẤN TỰ
Nghe tiếng CHUÔNG THẦN đêm vắng thanh
Mong em cầu nguyện cùng anh
Xuân về yên ấm an lành bên nhau

Thả hồn lơ đãng ngắm LONG ĐẦU
THIÊN BÚT vẽ mây trên TRÀ KHÚC
Xuân về lay động đôi bờ trúc
Bầy trẻ chăn trâu thả cánh diều

SÔNG TRÀ uốn lượn ôm thành phố
Làng mạc thôn quê đẹp nao lòng
Có khi giận dữ xô thành lũ
Cuộn đỏ hờn ghen phá nát sông

Lũ đã đi qua còn để lại
Phù sa nâu đỏ cát mịn màng
Bầy don nhỏ cựa mình khe khẽ
Cá bống về ngược nước giăng ngang

Nắng dọi  CHÙA HANG sâu thẳm núi
Một giọt nước rơi đỉnh mái chùa
Vọng tiếng kinh cầu lòng thanh tịnh
Hướng về nẻo phật tự nghìn xưa

MỸ KHÊ, SƠN MỸ em mời gọi
Biển mãi mênh mông sóng gợn tình
Cát trắng thơm tho nằm nín lặng
Nghìn năm réo gọi vẫn chưa quên

Vẫn tưởng SA HUỲNH ngày trở lại
Em sẽ bên tôi kể chuyện lòng
GHỀNH ĐÁ CHÂU ME từng con sóng
Vọng  buồn bao hẹn ước trăm năm.

Bạn Của Nhị 6

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Thầy Hoàng Song Nhy chúc mừng nhân ngày 8/3

Xin gửi đến trang web video clip " Yêu sao ngày 8 tháng 3" cùng lời chúc:"Tất cả các Nữ Giáo sinh SPQN, một ngày 8.3 vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình".

Hoàng Song Nhy

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

Xin Gởi Cho Nhau Giọt Lệ Buồn - Thơ - Trần Đình Trung


Tặng Đan Thanh tác giả bài thơ: "Quay quắt nhớ một tình yêu dang dở"

Em nhắc chi chuyện gừng cay muối mặn
Chuyện buồn vui của tuổi mộng tuổi mơ
Trên đời này ai biết được chữ ngờ
Không duyên phận âu cũng là số phận
Tuổi đôi mươi với tình yêu cháy bỏng
Nhớ nhung nhiều nhưng không  nói nên câu
Ghềnh Ráng xưa,ngày tháng cũ còn đâu
Kỉ niệm đẹp không dễ gì quên được

Hoa phượng đỏ và trời xanh nước biếc
Ta nhìn nhau lòng xao xuyến ngậm ngùi
Nhơn Hội ơi, mùa thu nhớ khôn nguôi
Tuy xa cách nhưng lòng còn vương vấn
Nhớ Thị Nại mây thẩn thờ trôi chậm
Chiều hẹn hò thời gian vội qua mau

Biết nói sao. Tình yêu thưở ban đầu
Đành khép lại, quên đi ngày tháng cũ
Mưa hay nắng chiều nay. Quy Nhơn hỡi !
Giọt lệ buồn xin gửi lại cho nhau

                  Mùa đông 2012
            Trần Đình Trung –Bến Tre

Thư của Thầy Nguyễn Văn Tôn từ Sydney



Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2013

Du Xuân

                                             Irene.

Đêm Sài Gòn vào những ngày Tết Quý Tỵ lung linh với những con đường rực rỡ sắc đèn màu thật tuyệt!
         Đường Lê Duẩn sáng rực lên bởi hàng dãy chiếc nón khổng lồ xen kẽ với những đóa hoa cách diệu bởi những dải lụa xanh nhìn từ xa  như hình các thiếu nữ đội nón lá đang thướt tha trong tà áo dài.
         Trên con đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa với ánh sáng nhẹ nhàng của hàng trăm đóa hoa sen trải dài.
         Những bông mai vàng bập bềnh trên những làn sóng ánh sáng của con đường Phạm Ngọc Thạch làm cho mọi người cảm giác như đi giữa đêm Xuân.

Tản mạn về đặc sản xứ Quảng

(Tặng các bạn quê xứ Quảng và các bạn đã chọn nhiệm sở Quảng tín năm xưa)

Bạn bè Nhị Sáu muôn quê

Hôm nay tôi sẽ đi về Quảng nam

Nhiệm sở xa nhất bạn làm

Và cùng các bạn, Quảng nam quê nhà


Xứ Quảng nơi tôi đến hôm nay, có rất nhiều danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử, có dòng sông Thu bồn  và có những bãi biển đẹp mê hồn.mà biết bao thi sĩ ,nhà văn đã viết về nó. Con người xứ Quảng chân chất thật thà, nhiều tình cảm nhưng hôm nay tôi cũng chưa dám viết tới. Mà chỉ xin viết về một vài đặc sản của xứ Quảng mà tôi đã có may mắn được thưởng thức và tìm hiểu về nó ngay trên cái nôi đã sinh ra nó
        Ai đi cách trở sơn khê

Nhớ tô mì Quảng tình quê mặn nồng”(Ca dao )

Mì Quảng
 
Mì Quảng ! Ngay từ cái tên đã chỉ rõ xuất xứ của món mì đặc biệt này rồi. Món ăn dân dã đậm đà hồn quê và ngon tuyệt này, hiện diện ở khắp mọi nơi trên đất Quảng nam. Từ gánh hàng rong ta gặp nơi ngã ba thị tứ, hay bất kỳ làng quê  bình dị nào. Cho đến những nhà hàng sang trọng trong thành cổ Hội an, hay những khách sạn bên bờ biển.

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Ngày Xuân Vãn Cảnh Chùa

-->

  Mai đi chùa sớm. Tối nay tôi lại mất ngủ. Cái tâm trạng nôn nao trước mỗi chuyến đi- đến giờ đã hai thứ tóc trên đầu rồi mà vẫn
chưa bỏ được. Lại nhớ ngày bé, trước mỗi kỳ thi quan trọng, tôi thường hay gặp những giấc mơ,  gọi là ác mộng cũng đúng, khi thì trễ xe, khi quên bút, quên phiếu báo danh…Giật mình choàng tỉnh, người ướt đẫm mồ hôi, có khi mặt còn đầm đìa nước mắt!
 Tôi đi chùa cùng với gia đình, như một thông lệ hàng năm. Chùa ở miền Nam đa phần rộng rãi, thoáng mát, thờ ít tượng hơn chùa ở miền Bắc. Mỗi đầu năm, trước rằm tháng giêng, tôi hay được người cháu sùng đạo chở xe đi lễ chùa khắp đó đây. Gần thì loanh quanh trong thành phố. Xa thì xuống tận Bà Rịa, Vũng Tàu…Mẹ tôi, lúc còn sinh thời, thường gọi là đi vãn cảnh chùa, thích lắm. Cái tục lệ đi đủ mười chùa đầu năm cũng  hay hay. Có năm còn được “ khuyến mãi “ thêm vài ba nơi nữa, vì các chùa nằm san sát cạnh nhau. 
Chiều muộn, chúng tôi viếng thăm ngôi chùa cuối cùng. Thiền viện Viên Chiếu nằm thật sâu phía trong đường quốc lộ,  có khuôn viên rộng đến 5 ha. Các ni sư tự cấy lúa, trồng rau, lao động như một nông dân chính hiệu, chỉ khác với đời thường ở bộ áo cà sa. Chúng tôi mê mẩn trong khuôn viên thanh tịnh của chùa lúc chiều tà. Chỗ này, vài ni cô đang đảo thóc.  Chỗ kia, gặt lúa, tưới rau. Ai cũng cặm cụi làm việc, tôi có cảm giác như đây là một nông trang êm ả, chỉ có tiếng chuông gió loong coong làm xao động chiều tà…Vị ni sư trụ trì hóa ra lại là chỗ thân quen. Sư học trên tôi hai lớp, cùng  tại  ngôi trường nữ trung học nổi tiếng trên cao nguyên, trước giải phóng. Chúng tôi nhắc đến Thầy Cô, đến bạn bè rất thân tình, vui vẻ… Chạnh nhớ đến Chùa Hương quê mình , ngoài Bắc. Mỗi năm đến dịp khai hội lại được báo chí nêu tên, thấy mà buồn! Đã có lần tôi gửi cho bạn bè mấy câu thơ không vui vẻ gì về cảnh nhếch nhác của chùa Hương hôm nay,  bài thơ thế này:

    Trách Ông Nguyễn Nhược Pháp.

 Chỉ tại Ông làm bài thơ quá hay.
 Để bây giờ Chùa Hương mắc đọa.
 Bao nhiêu thú rừng bị phanh thây.
Treo lủng lẳng trước tam quan thơ mộng.
Hay bởi chùa có tên Thiên Trù.
Nên hàng quán bày ra la liệt!

Vẫn còn đó Suối Yến trong veo.
Con đò vẫn lướt êm trên sóng.
Nhưng… lái đò- đủ trò, đủ mánh.
Ngân hàng di động- đổi 8 ăn 10…
Tay Phật bắt ấn- kèm theo tờ tiền lẻ.
Nơi Phật tĩnh tọa- tiền cả núi trong lòng.
Kéo Chư Thiên về lại chốn hồng trần.
Đây có phải cái-  tâm người đi lễ?!...

 Chùa ở miền Nam không hề  có cảnh này. Thôi đành nhớ đến Chùa Hương thơ mộng  qua những bài thơ, bài nhạc ngày xưa vậy.
Công việc lễ bái đầu năm của tôi, coi như đã hoàn thành. Chỉ mong sao năm tới vẫn còn khỏe để lại được:
        Du xuân- thập tự bái.
        Cầu… gia đạo an vui.
        Cầu… thân quyến khỏe mạnh.
        Cầu… bạn bè bình an.


Đầu Xuân 2013
Kynguyen

Vườn Xưa Vẫn Ngát Hương - Thơ - Đan Thanh

                          Tng  Irene và Thanh Cảm
Vườn Sư Phạm ngát thơm hương
Ta về U MỘT NHÀNH XUÂN  bồi hồi
ẢNH CŨ NGƯỜI XƯA đâu rồi ?
BẠN BÈ  ĐÃ CÓ MỘT THỜI nhớ thương
THU VIỄN XỨ NHỚ QUÊ HƯƠNG
Hãy về đây dưới mái trường mến thân
Để MÃI LÀ LỜI TRI ÂM
NHỚ QUY NHƠN, nhớ DẤU  CHÂN, NGÀY VỀ
THƯƠNG TÌNH CA nhớ CHIỀU QUÊ
CHUYỆN CỦA TÔI, chuyện TRỞ VỀ - TRƯỜNG XUA
Chuyện TRẦM LUÂN, chuyện gió mưa
Mong về  GẶP LẠI BẠN XƯA  một thời
Chiều lên phố, XE ĐẠP ƠI
Qua eo Nín Thở nhớ NGÀY YÊU THƯƠNG
BUỒN VUI NỘI TRÚ còn vương
MỐI TÌNH SƯ PHẠM, NGÔI TRƯỜNG MẾN YÊU
CÓ BIỂN xanh, có nắng chiều
Có NIỀM VUI, có NGÀY THƯƠNG YÊU êm đềm
Qua rôi CƠN BÃO NGHIÊNG ĐÊM
Chỉ còn NỖI NHỚ DỊU ÊM mượt mà
Dù ngày xưa có PHÔI PHA
Chuyến đò nên nghĩa mặn mà thắm sâu
QUÊ XA. HÃY NHỚ VỀ NHAU
Nhớ ĐÔI MẮT  tiễn đưa sầu mông mênh
Bàng hoàng VÌ ĐÓ LÀ EM
Thoảng trong gió , biển gọi tên dịu dàng
TỪ MỘT CHUYẾN ĐI. VỀ NGUỒN
Mà yêu thương đẫm trong hồn lung linh
Bâng khuâng  NHỚ THỜI GIÁO SINH
Hân hoan náo nức QUY NHƠN NGÀY VỀ
CHUYỆN ĐỜI TỰ KỂ. CHIỀU QUÊ
CẢM XÚC NGÀY VỀ vẫn nhớ thương nhau
Nghe LỜI TỰ SỰ HÔM NAY
Bõng dưng nhớ TIẾNG VĨ CẦM TRONG ĐÊM
XÚC ĐỘNG đầy vơi NỖI NIỀM
Như là HẠNH PHÚC ĐẦU XUÂN thắm tình
TRƯỚC BẢNG ĐEN trải lòng mình
THÈM NGHE GIỌNG NÓI QUÊ MÌNH biết bao
Đừng bao giờ hỏi tại sao
Đôi ta TRÊN NGỌN TÌNH SẦU dịu êm
Ôi  NHỮNG KỈ NIÊM KHÔNG QUÊN
Hãy dành MỘT KHOẢNG TRỜI RIÊNG cho tình
Gửi vào TÂM SỰ NGÀY XUÂN
Tặng nhau MỘT CÕI NÀO XA tuyệt vời
THU HÀ NỘI BĂNG LĂNG ơi
Nhớ Sài gòn giữa đất trời thênh thang
Mây chiều Thị Nại bâng khuâng
Nhớ nhau xin hẹn một lần về thăm
QUAY QUẮT NHỚ sáng tháng năm  (12/5/2012)
TÌNH YÊU DANG DỞ bỗng tìm được nhau
Đẹp sao cái thưở ban đầu
                             ĐAN  THANH

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...