Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Thơ - Bạch Xuân Lộc.


Có Biển 1

Có mấy khi ta mùa đông ra biển,
Gió mưa buồn lạnh xé thịt cắt da,
Nếu chẳng may biển chôn lấp đời ta,
Vẫn là phước ta muôn đời có biển.
Bên cát biển sóng vổ về tha thiết,
Da diết yêu thương, muôn kiếp mặn nồng,
Khi yên vui, lúc sóng vỗ cát tung,
Vẫn giữ mãi mối tình chung biển cát.
 
08/2008
 
 
Có Biển 2

Lê đôi chân trên cát mền xào xạc,
Thả hồn mình hòa cùng biển mênh mông,
Chờ mùa lên cho trời nước xanh trong,
Và nắng ấm làm hồng bao mong ước.

Gió reo như trao lời đưa của nước,
Vốn rộn ràng vẫn tập nập âm vang,
Vốn trầm ngâm vẫn mộng mị- mơ màng,
Vốn thư thả vẫn dịu dàng-mềm mại.

Dấu yêu ơi,ta một đời khờ dại,
Bởi yêu em như yêu biển muôn trùng,
Bởi yêu em,trân quí nét thủy chung,
Đã chối bỏ cho đời thêm phiền lụy.

Mà như thể có phải ta ích kỷ,
Biết yêu em mà tránh nhận khổ đau,
Thì thế nhân sao không khỏi u sầu?
Không oán trách ta là người bội bạc.

24/04/2011 
Bạch Xuân Lộc

3 nhận xét:

  1. Đã có khi ta ra biển mùa đông
    Trên mặt sóng là một làn khói mỏng
    Tất cả mênh mênh mang mang
    Ta chẳng còn thấy gì vì em rộng lớn quá
    Chỉ tình em là quá đủ cho ta rồi.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Bình Ca... cho bài họa vui

    Trả lờiXóa
  3. Excellent post. I used to be checking continuously this blog and I am impressed!
    Extremely useful information specially the closing
    section :) I handle such info a lot. I was looking for this certain information for
    a long time. Thank you and best of luck.

    Here is my homepage: weight loss before and after pictures

    Trả lờiXóa

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...