Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Ngày tháng nhớ

                                                                                                                                             Truong Dat

                                           

        Hôm ở Huế, trên đường đi đám tang thân mẫu người bạn cùng khoá 7 ở Long Thọ, tôi hỏi Thầy Cứ: Tại sao anh chị em SPQN lại gắn bó như thế dù chỉ 2 năm học với nhau? Chỉ nghe SPQN là tự nhiên thấy gần gũi, dù không cùng lớp, thậm chí không cùng khoá cũng thấy như anh chị em một nhà, đôi lúc hơn cả tình bạn. Câu trả lời của Thầy Cứ vẫn chưa làm thoả mãn tôi. Thầy bảo: Đó là do tâm lý lứa tuổi, mới xa nhà, sống gần nhau, cùng học cùng chơi, vui buồn có nhau suốt hai năm gây nên ấn tượng đầu đời không thể phai. Tôi nghĩ có lẽ đó cũng chỉ một phần nhưng không nghĩ được thêm gì để trả lời câu hỏi. Và chuỗi kỉ niệm ngày xưa kéo về như cuốn phim quay chậm trong tôi suốt thời gian bên cạnh những người bạn sau hơn bốn mươi năm mới gặp.
        Năm 1968, khoá 7 chúng tôi nhập trường. Phần lớn anh em chúng tôi là ở lứa tuổi sắp được gọi vào quân trường và sự tàn nhẫn của chiến tranh thì không chừa một ai cho nên ngôi trường SP là nơi trú chân an toàn tạm thời. Thế nhưng, những gì mà hai năm chúng tôi nhận được ở ngôi trường thân thương đó đã biến chúng tôi thành những con người hoàn toàn khác.
Hồi đó mới chỉ có khu nội trú nữ bố trí trên dãy lầu đối diện dãy phòng học. Hai khu nội trú nam, nữ thật lớn đang được xây dựng. Những ngày mới vào, giáo sinh phải tự kiếm chỗ ở nên có những khó khăn nếu không có người quen. Thế nhưng ở nhà người quen dưới phố thì cũng bất tiện vì tốn thêm tiền đi xe lam lên trường mà giáo sinh lúc đó đa số rất khó khăn.
Không lâu sau, có lẽ nhờ ông cố vấn Casper đến từ Đại Học UCLA xa xôi can thiệp, nam giáo sinh chúng tôi được bố trí ở trong một khu trại QĐ Mỹ bỏ lại phía bên phải của nhà trường.
Chúng tôi phải tự lo đóng lại cửa nẻo, sắp xếp chỗ ngủ, đóng lại bàn ghế ngồi bằng những tấm ván ép phế thải. Thầy Hà, quản lý khu nội trú cho mượn một số giường sắt. Mùng mền chúng tôi tự lo. Cuối cùng thì chỗ nghỉ ngơi cũng đàng hoàng, khang trang, sạch sẽ.
               

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

CÙNG NHAU HOÀI NIỆM MỘT THỜI SƯ PHẠM QUY NHƠN

                                                                                      CÙNG NHAU HOÀI NIỆM MỘT THỜI
                                                                                                   SƯ PHẠM QUI NHƠN
                                                                               THÂN NHAU TÌM ĐẾN , NHỚ NHAU GỌI VỀ
                                                                                                                                       Dh Giavohanh
                                 
                                 

                       CÙNG duyên vạn cảnh chung hoài niệm
                       NHAU chung một mẹ một dấu niêm
                       HOÀI niệm, hoài thương mãi hoài nhớ 
                       NIỆM chung một ý chờ đón duyên 
                       MỘT thời đã qua thời áo trắng
                       THỜI trong hữu hạn lánh tị hiềm

                       SƯ giúp thể nghiệm ngộ như lai
                       PHẠM trù qui phạm tại đương lai 
                       QUI nhất rùi ta về qui thức 
                       NHƠN sanh thức giác trí tâm khai 

                       THÂN thương quá quãng đời áo trắng 
                       NHAU cùng nhau áo trắng tinh khôi 
                       TÌM để gặp những con đường thẳng
                       ĐẾN bây giờ vẫn nhớ cái nôi 
                       NHỚ quá đi thôi bảng đen phấn trắng
                       NHAU .. rẽ hai nội trú nữ nam 
                       GỌI lớp nào! khoá mấy vậy em !?
                       VỀ đây em ! sân trường vẫn nắng ..
                                                             Dh

Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

Nắng mưa

                                                                                                                                                  Do Huu

                                     


                  Ta dừng lại bên cung đường phố Huế
                  Thoáng mây trôi nhè nhẹ áo em bay
                  Em áo trắng nhìn mãi hoài thương nhớ
                  Một góc đường bàng bạc nắng lung linh
                  Chiều nắng lên ta dừng bên bến đổ
                  Nắng lên cao tỏa rộng lối em về
                  Em là nắng thênh thang lên dốc nhỏ
                  Cho ấm đường trăng trắng có em qua
                  Em đi đâu mang cả nắng ban trưa
                  Cho tà áo nâng cong bờ vạt nắng
                  Kìa bướm bay ngược chiều theo gió lộng
                  Môi em cười trò chuyện nhịp còn xa
                  Tháng bảy Huế cũng chợt có mưa sa
                  Nắng mới lên lại có dấu mưa về
                  Chút se gió làm chênh vênh nghiêng nón
                  Ta xin mình thôi đừng vội thoáng mưa
                                                       
 Đỗ Hữu

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Video Họp mặt truyền thống Sư Phạm Quy Nhơn lần thứ 17 tại Sai Gon ( Phần 2 )

                                                                                                                       Ngày 05-07-2015
                                                                                                                       Khu Du lịch Bến Xưa
                                                                                                                          Tran Duc Nguyen
                                 

                         

MỘT THOÁNG " HƯƠNG THỜI GIAN"

                                                                                                                                          Huu Do

                                     


       Hình như mỗi trang viết là một thoáng đong đầy nỗi nhớ, thỉnh thoảng có chút buồn đi tìm về...Không khắc khoải mà đằm thắm, nhè nhẹ trãi dài trên từng trang viết của Thanh Cảm. Một tự sự- nếu có- lại rất riêng, riêng trong cái rất chung, rất dễ đồng cảm khi đa số người đọc là cựu giáo sinh của một thời kỷ niệm xưa, của những ngày xa ấy dưới mái trường Sư phạm yêu thương của chúng mình...
Có "khó" đọc không đối với người "khó" tính khi đọc "Hương thời gian"? Không. Không chút nào! Vì càng đọc, càng chạm vào nỗi nhớ xa xa, nỗi nhớ không nguôi, kỷ niệm ùa về, lắng đọng một góc nào đó của con tim đã ngủ yên. Nỗi nhớ nào đó đang lướt sâu trên vầng trán nghĩ suy của hoài niệm, đã chạm vào ký ức của tuổi trẻ đôi mươi của một thời Sư phạm nhớ!
...và nhân xưng đại từ TÔI hình như đã lôi cuốn , thuyết phục người đọc"Hương thời gian". Người đọc nhâm nhi từng dòng chữ, trên từng trang, từng câu chuyện nho nhỏ đầy hoài niệm của Thanh Cảm. Đọc ...rồi đọc ...rồi ...sợ không còn trang nào để đọc, để cùng NHỚ ,để cùng BUỒN , cùng SẺ CHIA nỗi niềm của cả một thời nay đã quá điểm sương.
      Cám ơn Thanh Cảm, tác giả của "Hương thời gian"đã cho tôi có dịp để nhớ lại một thời của hai năm ngày xưa Sư phạm Qui Nhơn ấy !
                                                                                     
Đỗ Hữu _ Khóa 8
                   

BẾN XƯA GỌI

                                                                                                                                               Huu Do

                               


                          Anh nghe xa "Bến xưa" đang vọng lại
                          Gọi nhau về hội ngộ sáng chớm thu
                          Em ở xa có về kịp sáng nay
                          Gom gió lại cho vang cười rạng rỡ
                          Đi nghe em cho bạn bè bỡ ngỡ
                          Thấy em cười sẽ ôm chặt bờ vai
                          Mấy mươi năm sư phạm thiếu dáng em
                          Như thiếu cả một góc trời nội trú
                          Về nghe em "Bến xưa" luôn vẫy gọi
                          Hằng năm dài trên bục giảng vắng em
                          Bạn bè xưa nay cứ mãi gọi tên
                          Hãy đi nhé "Bến xưa" đang vọng lại
                          Đi đi em một thoáng ở sân vườn
                          Bạn bè đó sẽ nhìn vui mái tóc
                          Quá điểm sương mà sao nụ cười xưa
                          Vẫn thấp thoáng dáng thanh xuân sư phạm
                                                                                                                    ĐỖ HỮU .K8

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

EM CÓ VỀ BẾN XƯA KHÔNG EM

                                                                                                                                        Dan Thanh
                                                                                                  Thân kính tặng ACE đồng môn SPQN

                                       
                                                                                               

                      Em có về Bến Xưa không em
                      Mắt biếc tình xanh , nắng lụa mềm
                      Bạn bè ngày ấy ai còn mất .
                      Ơi những ngày thơ
                      ...đâu dễ lãng quên

                      Em có về Bến Xưa không em
                      Nắng hạ rưng rưng
                      Hoài niệm êm đềm
                      Lửa đã tàn ư ?
                      ... Tình vẫn ấm
                      Ta trót mang hoài nỗi nhớ trùng tên

                       Em hãy về Bến Xưa nghe em
                       Nhớ nhặt giùm ta kỉ niệm không quên
                       Chiều nghiêng Ghềnh Ráng buồn mây trắng
                       Thương nhớ bạc đầu sóng vỗ từng đêm

                       Em nhớ về Bến Xưa nghe em
                       Tóc phai màu xưa theo gió lên
                       Mênh mang hoài vọng mênh mang nhớ
                       Đã hẹn nhau rồi
                       xin nhớ đừng quên

                       Em hãy về Bến Xưa nghe em !
                       Em nhớ về Bến Xưa nghe em !
                                                                                    ( nhớ ngày họp mặt Bến Xưa, Sài Gòn 5/7/2015)

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

Có Những Mùa Thu Bỏ Lại

                                                                     Châu Thị Thanh Cảm

       Như một thói quen, buổi sáng, tôi vẫn thường dậy sớm và dạo bộ trên con đường còn ướt sương đêm quanh khu chung cư nơi tôi ở. Sáng nay cũng vậy, tôi dậy sớm hơn mọi ngày, cơn mưa đến muộn đêm qua làm con đường còn ướt nước, những chiếc lá khô vàng run lạnh nép mình trong tán lá như sợ phải lìa cành, trên mấy chiếc lá non có vài giọt sương rụng mát đang lăn tròn khe khẽ! Gió sớm hiu hiu thổi mang đến cho không gian chút se lạnh, mang đến cho đất trời chút dịu dàng mềm ngọt và cũng nhắc cho tôi biết: Bạn ơi, tháng bảy đã lại trở về rồi!
       Tháng bảy, thời khắc giao thoa giữa cái nắng cuối hạ cùng đón chào nàng Thu nhẹ nhàng bước đến, thời điểm kết thúc cái cay nồng rực đỏ của hè và đón chào những cơn mưa đầu thu tưới ngọt không gian! Riêng tôi, tháng bảy là những kỷ niệm ngủ sâu trong  miền ký ức mà cứ mỗi độ đầu thu lại miên man trở về lục tìm gợi nhớ!
                              
       Tôi đến Sài Gòn và sống ở thành phố này vậy mà thấm thoát cũng đã mười hai năm dài. Người ta bảo Sài Gòn chỉ có hai mùa mưa nắng, người ta bảo Sài Gòn làm gì có Xuân, Hạ, Thu, Đông? Nhưng, cứ tháng giêng đến, tôi vẫn cảm nhận được cái ấm áp của sớm xuân. Tháng tư, nghe cay cay cái hanh nồng trưa hạ. Tháng bảy, mang theo những cơn gió nhẹ chiều thu. Và tháng mười, kéo về cái se se của đêm đông hiu lạnh!
       Tháng bảy trời xanh lơ và trong suốt, tháng bảy với tay lên một chút là đã chạm đến thu rồi! Tháng cho tôi biết mùa thu sắp quay trở lại, nhắc tôi nhìn lại từng khoảnh khắc đã được sống trong nhiều cung bậc của cảm xúc yêu thương! Những tháng bảy hồn nhiên cùng sóng nước tuổi thơ nay đã xa lắm rồi! Những tháng bảy mộng mơ một thời thiếu nữ cũng chạy trốn khỏi tầm tay! Tháng bảy năm bảy tư, tháng ghi dấu ngày tôi chia tay trường lớp để dấn bước vào đời bằng niềm tin và sức trẻ! Tháng bảy năm tám mươi, tôi tạm biệt cha mẹ và các em để theo chồng và bắt đầu những thử thách mới. Tháng bảy ở quê chồng là những cơn mưa sũng nước ngập ngụa lối đi, là những lần đón con đi học về trên chiếc xe đạp cà tàng cũ rích, sau lưng, con cứ ngây ngô hỏi mẹ: “ Mẹ ơi! Sao nước mưa hôm nay mặn vậy?”. Là những lần các con tôi dầm mưa, ì oạp trên những cánh đồng cạn để bắt cá bắt cua mà tiếng cười vẫn tràn vỡ giữa cái se lạnh đầu mùa…! Hai mươi năm sau, tháng 7 năm 2000, tôi nghĩ hưu và giã từ cái nghề mà tôi đã từng yêu thương, đã từng gắn bó suốt bao tháng năm dài trong một cuộc sống với muôn vàn thách thức. Cũng tháng bảy năm đó, tôi bỏ lại sau lưng những mùa thu mang nhiều kỷ niệm của gần năm mươi năm cuộc đời để vào sống ở vùng đất phương Nam đầy nắng này cùng với gia đình bé nhỏ của tôi. Ấy vậy mà, đến tận mười năm sau, tháng 7 năm 2012 tại Sài Gòn, tôi mới có cơ duyên gặp lại Cô Thầy, gặp lại bạn đồng môn xưa với nhiều cảm xúc đan xen mà tôi không thể quên sau bao tháng năm xa cách!
             

Video Họp mặt truyền thống Sư Phạm Quy Nhơn lần thứ 17 tại Sai Gon ( Phần 1 )

                                                                                                                       Ngày 05-07-2015
                                                                                                                       Khu Du lịch Bến Xưa
                                                                                                                                     Tran Duc Nguyen
                                 

Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015

Video Văn nghệ trong ngày họp mặt truyền thống lần thứ 17 tại Sai Gon

                                                                                                        Nguồn : Tho Nguyen _ Nha Trang



                                                   

Video Văn nghệ trong ngày họp mặt truyền thống lần thứ 17 tại Sai Gon

                                                                                                             Nguồn :   Nhan Vo _ Khóa 11
                                     

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015

Như cả yêu thương...

                                                                                                                                        Huu Do
                                                                              

Như là một lời cảm ơn đến đồng môn Cam Chau Thi Thanhh với"Hương thời gian" bằng xúc cảm của rưng rưng hoài niệm...tại Bến Xưa nhân ngày hội ngộ SPQN 5/7/2015 Sài Gòn

Mênh mang nắng gió cao nguyên
Khoảng trời êm ả gió nghiêng tím rừng
Cầu dây vắt vẻo lưng chừng 
Gió nghiêng cùng lược dùng dằng cầu treo
Vắng người chập chừng dây neo
Níu tay anh dắt chân em ngập ngừng
Trãi dài hoa nắng ngát rừng
Cho anh gom nắng rải buồn tóc hương
                                                                 ĐỖ HỮU
                                                                                               

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

HOA TUYẾT VỀ NGÀN

                                                                                                                                   Hac Ngan
                                                                                                                                   Nhị 10 _ Khóa 8
                           

                             
                            (Nàng là Tuyết hay da nàng điểm Tuyết
                            Em là Hoa hay hương sắc đơm Hoa
                                                             Theo  Bích Khê  )
“BẾN XƯA” tưng bừng hội ngộ Giáo sinh
              “Phấn trắng bạc màu” - Êm ái trao duyên
              Thuyền trăng  bồng bềnh – chở đầy tâm sự
             ( Hoa Tuyết chợt  vui :Nhị hỷ tương phùng !)
                                             ***
Hơn bốn mươi năm  ta gặp lại đây 
Vẫn nét thu xưa , vẫn dáng em đầy
Vẫn nụ cười hồng , vẫn đôi vai nhỏ,
Em vẫn  một đời : hương rừng ngất ngây

               Bốn mươi năm qua  ta như cánh chim
               Bóng nhạn trời mây - cánh Hạc nghiêng nghiêng
               Đường trần chua cay- ngọt bùi tuổi mộng
              Trông đôi nhạn chiều sãi cánh vào đêm…

Sài gòn lập thu  - mưa ngâu bay bay
Lá vàng rơi rơi cụm cúc thân gầy
Mượn tiếng chim non ru hồn bỡ ngỡ
Vết chân đượm buồn - dĩ vãng bao vây

                                       ***  
                Biết nói chi chừ -Em đó ta đây
                Ngày vẫn qua mau men rượu vơi đầy
                Nơi ấy bây giờ  vầng trăng còn tỏ
                Nhắc chi chuyện lòng sợ có ai hay…

 Rỉ nhỏ tai em : Còn nhớ hay quên
“Nghinh phong các”  -hề- chờ con nước lên
 Sợi ngắn sợi dài - Bờ môi hạnh phúc
 Qua đi tình “ hoài ” giá lạnh  mông mênh    




                                   -1-
               Tiếng hát ru con  theo gió bay cao
               Một gánh Chuối + Khoai :Một chút ngọt ngào
               Chôn chặc chuyện lòng  : thăng hoa quá khứ 
               Lạnh buốt cung đàn chừ nghe nao nao 

 Hội ngộ tri âm Sư phạm Quy nhơn
 Một thoáng  u  buồn…mây trôi bâng khuâng
 “Bến xưa” : ngập ngừng … em vê tà áo
 Sợ ai biết chừ  nước mắt rưng rưng …!!!
                                 ****

                 Em về Đà thành-Ta lại miền Nam
                 Nại sự ngã hà!Nhứt phiến băng tâm
                 Ta đến giáo đường quỳ ôm chân Chúa 
               “Vạn sự cát tường” như nước biển Đông !!!

                                                                                       Hạc Ngàn ( Biên Hòa 2015)
                                                                       ( Kỷ niệm ngày hội ngộ cựu GS SPQN tại NH Bến Xưa)




Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

Video _ Phát biểu khai mạc họp mặt SPQN lần thứ 17 tại Sài Gòn

                                          Nguồn : Facebook của Nhan Vo _ Khóa 11

Họp mặt truyền thống SPQN lần thứ 17 tại Sài Gòn _ Phần 2

                                                                                           Ngày 05-07-2015 tại Khu du lịch Bến Xưa
                         
Ảnh nguồn : Bình Nguyễn , Dung Vân , Ho Thanh Nhan ....... trên Facebook 



               

Họp mặt truyền thống SPQN lần thứ 17 tại Sài Gòn _ Phần 1

                                       
                                     Ảnh nguồn : An Huu Tran và Quý bạn trên Facebook .




Ảnh Le Trung Tien _ Khóa 11


Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

Họp mặt truyền thống SPQN lần thứ 17 tại Sài Gòn

                                                              THƯ MỜI

                     


        Ban liên lạc cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn tại Thành phố Hồ Chí Minh

                 
                                  TRÂN TRỌNG KÍNH MỜI
     -  Quý Thầy Cô cựu Giáo sư Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975 .
     -  Quý Anh Chị cựu Giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn ( kể cả Dâu , Rể ) .
         Đến tham dự họp mặt truyền thống lần thứ 17 .
     *  Địa điểm :
         Khu Du Lịch Bến Xưa
         Số 39 A , Đường Hà Huy Giáp , Phường Thạnh Lộc , Quận 12 , Thành phố Hồ Chí Minh .
         Điện thoại : 08 . 37166166 .
     *  Thời gian :
          Vào lúc 9 giờ , ngày 05-07-2015 .
      Rất mong sự hiện diện của Quý Thầy Cô , Quý Anh Chị
      Trân trọng kính chào
                                           Ban liên lạc
                                   Nguyễn Dũ : 0126 677 9354
                                   Lê Trung Thận : 0903 929 702

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

Tin Buồn

                                                                                                                       
                                                         

Ban liên lạc cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975
Qua Facebook _ Thanh Dang
                                THƯƠNG TIẾC BÁO TIN
       Anh Nguyễn Xuân Hồng ( chồng chị DIỄM DƯƠNG, HS PCT Khoá 57/64, K2 Sư Phạm Quy Nhơn ) vừa qua đời ngày 2/7/2015 tại Sài Gòn
       Thành kính phân ưu ,
Xin chia buồn cùng chị Diễm Dương và gia đình
Nguyện hương linh anh sớm an lạc trong cõi vĩnh hằng.
                                             ( Đan Thanh và những người bạn )
         Thành kính chia buồn cùng gia quyến chị Diễm Hương _ Khóa 2 .

Cầu mong cho hương linh Anh Nguyễn Xuân Hồng sớm siêu thoát về cõi niết bàn .

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

MÌNH SẼ ĐI...

                                                                                                                                        Huu Do
                             

Mình sẽ đi
Ngày đầu tuần tháng bảy
Tháng phượng hè mùa gặp lại bạn xưa
Đỏ trên cây phượng nói hộ lời mời
Đi bạn nhé ! Đồng môn sư phạm nhớ
Khoá TÁM nầy ngày xưa mình ở đó
Nhiều bạn thân nơi nội trú năm nào
Ngày ra trường mỗi đứa một nơi xa
Nay họp mặt chắc vui nhiều bạn nhỉ ?
Mình sẽ đến để chia bớt chơi vơi
Để còn nhớ tuổi xuân thời sư phạm
Tìm lại mình với ký ức sắp rơi
Cho ngày hưu còn chút gì để nhớ
Mình sẽ đi trong một vài ngày nữa
Với đồng môn nhắc lại kỷ niệm mời
Nắng đổ về như ngày hè đỏ lửa
Cháy nồng tình như tuổi trẻ đôi mươi.
                                                       Do Huu _ Phan rang 

LỜI NHẮN NHỦ CỦA GIÁO SƯ HIỆU TRƯỞNG

Thân gởi các tân giáo sinh khóa 12 thuộc trường, nhân Lễ Khai Giảng niên khóa 1973 – 1974.

Anh Chị Em giáo sinh khóa 12,
Hôm nay là ngày khai giảng khóa học mới, mở đầu thời kỳ huấn luyện hai năm của Anh Chị Em tại trường Sư phạm này.
Nhà trường rất vui đón nhận Anh Chị Em từ nhiều tỉnh đến đây, chọn nơi này làm môi trường định hướng cho đời mình.
Nói như vậy vì tôi tin rằng dù hoàn cảnh đời mỗi Anh Chị Em như thế nào, một khi đã dấn thân vào trường này là Anh Chị Em đã chọn lấy cho mình một hướng đi đầy ý thức, một sứ mệnh để hoàn thành cũng như một nghề nghiệp để phục vụ.
Ca dao ta có những vần thơ sau đây thật đẹp cả lời lẫn ý:
  “Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”.
Văn ảnh này đã thơ mộng hóa một công tác mà trong thực tế rất thiết dụng cho cuộc sống của một dân tộc lấy nông làm gốc.
“Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”.
Lời thơ cho ta thấy hình như tình cờ ta gặp người thôn nữ đứng bên đường đang bâng khuâng múc những ánh trăng đổ vào một nơi vô định.
Thực ra cô đứng đó trong một vị trí đã chọn là ruộng nhà, với một dự phóng đầy ý hướng là tát nước cho mềm những tảng đất cứng, cho cứng những chân lúa mềm.
“Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”.
Theo một nhận định mơ hồ nào đó thì có vẻ như một số Anh Chị Em đến đây như để đứng thơ thẩn ở một nẻo đường vô định để làm những công việc đổ đi cho qua ngày đoạn tháng. Thực ra, Anh Chị Em đã không bâng khuâng, lẩn thẩn như vậy, cũng với thời gian, cùng với tuổi đời, Anh Chị Em sẽ thấy rõ hơn hướng đi phải có của cuộc đời.
Làm thân con người chẳng ai có tự do vô điều kiện, ngoại hoàn cảnh hữu hạn. Cho nên giá trị của con người tự do là chấp nhận cái mình chọn, hoặc chấp nhận cái mình phải chọn như vậy giá trị ở thái độ chọn hơn là ở điều chọn, hay phải chọn.
Đến đây tôi mới nhắc lại ý nhắn ban nãy-và bây giờ ý đó đã được Anh Chị Em hiểu rõ rồi. Ý đó là: Dù hoàn cảnh đời mỗi Anh Chị Em như thế nào, một khi đã dấn thân vào trường này là Anh Chị Em phải chọn lấy cho mình một hướng đi đầy ý thức, một sứ mệnh để hoàn thành cũng như một nghề nghiệp để phục vụ.
Như nông phu khiêm tốn nhẫn nại đổ từng giọt mồ hôi trên  những mảnh ruộng hoang để cày, bừa, gieo, cấy, như thôn nữ yêu hương quê múc những “ánh trăng vàng” đổ vào ruộng đã cày, đã cấy ấy. Anh Chị Em hãy hăng hái, kiên trì làm việc từng ngày giờ cho cánh đồng văn hóa – giáo dục trổ những bông lúa chín đem vui tươi no ấm cho các xóm làng thân yêu.

Xuân muộn

                                                                                                                                              Ky Nguyen
                   
Ảnh nguồn : Anh Tho Nguyen 

Náo nức mừng vui dự hội TRƯỜNG.
“ Nam thanh, nữ tú” – tuổi phai sương.
Diện mạo dẫu  ít nhiều thay đổi:
Tóc mướt ngày xưa – nay điểm bạc.
Mắt huyền , da trắng – sắc nhạt phai.
Đôi tay ngọc ngà... thành chai sạn.
Bao năm vất vả … chiến – trường – đời.
Dáng ngọc cũng chẳng còn tha thướt.
Oằn vai nặng gánh… nợ - giang – san (nhà chồng! ).
Cuộc đời dẫu có xoay chong chóng.
Con tim vẫn náo nức, bồi hồi…
Mong ngày gặp lại bạn bè cũ.
Nhỏ to tâm sự chuyện buồn vui.
Hạnh phúc tuổi già... chỉ - mong – thế.
Thương lắm trường xưa, bạn xưa ơi!
                                                                                    K.N

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Họp mặt Khóa 12 ( Khóa ánh trăng vàng ) Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1973-1975

                                          Ngày 28-06-2015 tại Khu Du lịch Madagui _ Tỉnh Lâm Đồng .

                                      
Ban biên tập Trang Nhà , Cảm ơn Các bạn Khóa 12 : Minh Le , Thanhnhan Ho , Nguyen Van Cong , Lương Liên và Bạn Thanh Huu Nguyen đã chia sẻ những hình ảnh buổi họp mặt này trên Facebook .

                       



                   

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

QUI NHƠN NGÀY THÁNG CŨ (PHẦN 4).

                                                                                                                                               Irene
                               

 * Cám ơn Thầy Cô Phạm Ngọc Hài - Lê Thị Bạch Liên, Anh Chị Nguyễn Trác Hiếu - Lê Thị Bạch Yến, Anh Chị PhạmLê Huy - Bùi Kim Loan đã gởi nhiều thông tin và hình ảnh giúp tôi hoàn thành bài viết này.
                             * NHỮNG BÓNG HỒNG QUI NHƠN XƯA.

          Nói đến con gái Qui Nhơn - Bình Định, người ta thường nhớ đến câu ca dao:

          “Ai về Bình Định mà coi

          Con gái Bình Định múa roi đi quyền”

          Cứ ngỡ rằng con gái vùng đất võ nghệ là ai ai cũng có dáng người rắn chắc, mạnh mẽ với khí phách hào hùng,… suốt ngày luyện võ chỉ biết gậy gộc, gươm đao… chứ không phải là “tuýp” con gái “công dung ngôn hạnh” thướt tha, yểu điệu thục nữ, kín cổng cao tường…

Thật ra, có đến Qui Nhơn vào thập niên năm, sáu, bảy… mươi mới tận mắt thấy các cô thiếu nữ nơi đây khác hẳn với những suy nghĩ trên. Rồi một khi gặp, nét đẹp của họ đã khiến không biết bao nhiêu thanh niên phải ngẩn ngơ “chân đi không rời”.

Như tôi đã nói trong các phần đầu, Qui Nhơn là nơi “đất lành chim đậu” ngoài người địa phương là Bình Định – Qui Nhơn còn là nơi hội tụ của những Người Hoa, Ấn Độ, Bắc di cư, Huế, Đà Nẵng, Quảng… Cũng trong giai đoạn này, có nhiều gia đình trong giới trí thức, công chức nhà nước được bổ nhiệm đến đây và nhất là bắt đầu từ sau năm 1962 khi trường Sư Phạm được mở ra thì lại càng có thêm nhiều “Bóng Hồng” thấp thoáng xuất hiện trong thị xã. Do vậy, con gái ở đây mang vẻ đẹp đa dạng của nhiều vùng miền - “Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”.

Dạo đó tuy còn nhỏ nhưng tôi cũng đã rất ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của các cô, các chị. Tôi gọi các cô, các chị là những “Bóng hồng” vì vẻ đẹp tự nhiên, tinh khiết. Ngoài ra, các cô, các chị còn có dáng dấp sang trọng, quí phái, mang vẻ khuê các, dịu dàng…

Theo trí nhớ của tôi, không theo một thứ tự nào cả, tôi xin kể lại như một sự tôn vinh và nếu có quên một “Bóng Hồng nào đó” là vì do nhiều quá! Tôi không làm sao mà nhớ hết được!

                  



                                      Xe hoa Lễ Hai Bà Trưng ở Qui Nhơn 
             

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

NGHĨ VỀ CHA

Thanh Cảm - K11

Đã quá nửa đêm. Từ trên vuông cửa nhỏ ở tầng mười ba của chung cư này nhìn xuống, thành phố giờ đã yên vắng hơn và dịu dàng hơn. Ánh đèn cao áp hắt xuống mặt đường một màu vàng mờ ảo thoảng hơi sương đêm hiếm hoi ở cái thành phố vốn ồn ào này. Sông Sài gòn ban đêm có vẻ thanh bình và hiền hòa lắm , dòng sông loang loáng nước  miên man chảy về một nơi nào đó xa lắc xa lơ… xa như thời tuổi trẻ của tôi giờ đã là kỷ niệm, những kỷ niệm tôi đã chắt chiu và trân quí vô cùng.
Còn nhớ ngày đó, vào những tháng năm đầu tiên đi học, vì tôi là con gái đầu lòng nên ba mẹ đã chăm lo đủ thứ, từ việc ghi tên vào những cái nhãn nho nhỏ cho đến việc bao bọc cẩn thận cho từng quyển vở của tôi. Tôi nhớ ba đã ngồi nắn nót từng nét chữ để tô thêm cái tên của tôi thật đẹp trên những cái nhãn vở bé xinh ấy. Tôi hồn nhiên nhận những ân cần chăm sóc ấy như một lẽ thường tình của một người cha dành cho con mình. Tôi đâu biết rằng đó là tất cả những gửi gắm yêu thương mà ba đã dành cho tôi qua cái tên đầy tình cảm ấy.
Hết bậc tiểu học (lớp Nhất –lớp năm bây giờ) rồi thi vào đệ thất, tôi đỗ vào trường Nữ Trung học Qui Nhơn và bắt đầu những năm trung học của tôi bên sự yêu thương của gia đình, ba mẹ. Ngày ấy bậc trung học là từ  lớp đệ thất đến đệ nhất  (lớp 6 – 12 bây giờ ).
Cuộc sống cứ thế trôi đi không có gì để mà khắc khoải, để mà phàn nàn cho đến khi tôi bước vào những năm cuối cấp. Vì là trường của con gái, mà con gái thì các bạn cũng biết rồi đấy… học cũng cừ mà cũng lắm chiêu nhiều trò nghịch ngợm để rồi giận rồi hờn với nhau vài ba ngày không thèm nhìn mặt.

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Có lẽ nào

                                                                                 "Ước một ngày bên sân ga
                                                                                   Mình ngồi cùng toa cùng chuyến"
                                                                                                             BAY NGUYEN (Hương Đài )
                          


        Ước một ngày trên cùng một sân ga
        Anh và em cùng chung một chuyến tàu
        Gần bên nhau vai chạm sát bờ vai
        Cho đường rây về cùng chung bến đổ

Anh chợt tỉnh nghe xa tiếng còi vọng
Tàu sắp về sao ngấn lệ chực buông
Xa thật rồi không về chung bến đợi
Tiếng còi buồn tung khói xé hoàng hôn

        Em có gì sau đôi mắt xa trông
        Hỏi vì sao,,,sao không hỏi vì sao
        Mắt ứ long lanh trên hàng mi gợn sóng
        Chạm ngõ buồn gõ nhe cõi hư không

Đi bên em cỏ cây rầu xa lạ
Cây buồn hiu lay gió nhẹ cành xa
Bông cỏ tím cứ buồn nghiêng theo gió
Bước chân em dí nhẹ sỏi bên đường

        Lẽ nào bên em không có gió thoảng hương
        Mùi hoa nhẹ quấn quanh hoài nỗi nhớ
        Vấn vương ai cây cỏ dại bên đường
        Sao không nói thay lời hương gió thoảng

Vẫn một mình bên đường rây nắng tỏa
Em chờ ai bên bến đợi ban đầu
Níu kéo chi như nhện buông tơ chỉ
Hai ba bốn đường không níu nỗi...tình xa

        Có lẽ nào thuyền chông chênh sông cạn
        Bờ không ghé sao lẽ mãi lênh đênh
        Tóc em bay cứ theo chiều gió lộng
        Tóc ngược chiều đâu ôm nổi bờ vai

                                                                                             ĐỖ HỮU


THÂN THƯƠNG MỘT MÁI TRƯỜNG

                                                                                                 

                                                        Tặng các bạn cựu giáo sinh Sư Phạm Qui Nhơn nhân mùa họp mặt
                                                                                                                                               Lâm Vũ Nhi
                                 
                                       

 

               Ôi náo nức phút giây ngày gặp gỡ
          Gọi tên nhau niềm dấu ái yêu thương
          Chiều xuân đi vẫn bừng tươi nắng dậy
          Của một thời Sư Phạm đẹp hôm nao

Tìm gặp lại sau bao ngày xa cách
Người cao nguyên kẻ cuối nẻo sông hồ
Xa xôi nào vẫn tìm về hôi ngộ
Thỏa nguyện lòng bè bạn thuở nhớ mong

          Đời cơm áo gian truân và nghiệt ngã
          Bởi đi qua bao biến cố thăng trầm
          Thử sức người luyện ý chí kiên trung
          Vẫn tụ lại một mạch nguồn tươi sáng

Vẫn còn đọng một tình yêu tha thiết
Của thuở nào bè bạn tuổi thanh xuân
Sao quên được những tháng năm rực rỡ
Bên mái trường Sư Phạm mến thân thương.

                 
                                                                                           Tháng 5.2015
                                                                                            Lâm Vũ Nhi


 

Tin Buồn

      Ban liên lạc cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975
Qua email ( haituyen 1974 )
 

" Được tin chồng cô Đặng Thị Minh Hợp Khóa 8 là anh LÊ ĐỨC BIỀN sau cơn tai biến đã  tạ thế vào lúc 05h00 sáng  18 tháng 6 năm 2015 , hưởng thọ 80 tuổi.
Linh cửu quàn tại tư gia số 7D Tô Hiến Thành Nhatrang..
.Lễ DI QUAN  chiều ngày mai 19/6/2015..An táng tại nghĩa trang SUỐI ĐÁ , Diên Khánh Nhatrang
Dt liên lạc  0932060222 " .
     Thành kính chia buồn cùng gia quyến Cô Đặng thị Minh Hợp _ Khóa 8 .
Cầu mong cho hương linh Anh Lê Đức Biển sớm siêu thoát về cõi niết bàn .



Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

VIDEO _Nhật ký đoàn SPQN DAKLAK về dự họp mặt tại Nha Trang 2015

                                                                                                                                     Tran Duc Nguyen
 Xin tặng BLL SPQN NHA TRANG và quý bạn đồng môn

Địa chỉ mới của Thầy Hiệu Trưởng Trần văn Mẫn

                                                                                               

                       


Ban biên tập Trang Nhà vừa nhận được Thư điện tử của Gia đình Thầy Mẫn .
Trân trọng giới thiệu với Quý Thầy Cô cũ và Quý Anh Chị Em cựu giáo sinh Trường Sư Phạm Quy Nhơn 1962-1975
                                     NỘI DUNG THƯ
    Kính thưa các Cô-Chú, Anh-chị

Gia đình cháu sẽ chuyển sang nhà mới kể từ ngày 6.15.2015.
Xin các Cô-Chú, Anh-chị vui lòng update lại địa chỉ của Ba cháu như sau:

1328 S. Pembrooke Lane
Anaheim, CA 92804

Xin cám ơn.
Kính chúc các Cô-Chú, Anh-chị luôn an mạnh.

                                                                              P.Lan 

LinkWithin

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...